Chương 68: [Dịch] Bá Chủ Mạt Thế

Nền văn minh cuối cùng

Phiên bản dịch 8451 chữ

Tần Tiểu Vũ và Tần Vũ không phải là anh em ruột, họ lớn lên cùng nhau trong cô nhi viện khi còn rất nhỏ, Tần Vũ cũng không biết cha mẹ ruột của Tần Tiểu Vũ là ai, nên anh đang rất lo lắng.

Nếu không phải anh kịp thời kéo Tần Tiểu Vũ ra khỏi không gian kia, rất có thể đã xảy ra chuyện khó lường, ngay cả con búp bê bằng kim loại có hình người của nền văn minh Chiến thần cũng không phát hiện ra Tần Tiểu Vũ là dạng tồn tại nào. Theo sự hiểu biết của Tần Vũ, nếu điều đó xảy ra, rất có thể khu di tích sẽ thực hiện biện pháp an toàn nhất, đó là loại bỏ các yếu tố không chắc chắn!

Tần Vũ có một ý nghĩ kinh khủng, lẽ nào Tần Tiểu Vũ là thây ma? Thây ma tiến hóa có IQ của con người?

Trong một trăm năm tới, rất nhiều thây ma thông qua việc không ngừng tiến hóa đã hoàn toàn đoạn tuyệt với chủng loại thây ma ban đầu, chúng nó có máu thịt tái sinh, có tư duy rõ ràng không khác gì con người, trở thành một dạng sinh vật sống hoàn toàn mới, trong số này rất nhiều thây ma âm thầm lẻn vào các căn cứ của con người, rồi tấn công căn cứ một cách bất ngờ.

Những con thây ma này có hình dáng giống hệt con người, lại không có công cụ nào có thể phát hiện bọn chúng có phải là người hay không, nhưng có một cách đơn giản để phân biệt bọn chúng là người hay là thây ma đã tiến hóa có trí tuệ như nhân loại, đó là quan sát màu máu của bọn chúng.

Cho dù thây ma có thể tiến hóa thành tồn tại không khác gì con người, nhưng vẫn có một thứ mà bọn chúng không thể thay đổi được, đó chính là máu của bọn chúng, máu của con người bình thường có màu đỏ tươi, mà máu của thây ma lại có màu đỏ sẫm!

Tuy rằng khả năng Tần Tiểu Vũ là thây ma là rất nhỏ, ngay cả Tần Vũ cũng cảm thấy nực cười cho suy nghĩ của chính mình, nhưng anh nhất định phải kiểm chứng.

Cầm lấy bàn tay nhỏ xinh của Tần Tiểu Vũ, Tần Vũ dùng móng tay cào nhẹ vào ngón trỏ của Tần Tiểu Vũ, xuất hiện một vết thương nhỏ, có một vài giọt máu chảy ra chậm rãi, khi Tần Vũ nhìn thấy màu máu của Tần Tiểu Vũ thì đồng tử của anh co rút lại.

Màu máu của Tần Tiểu Vũ không phải màu đỏ sẫm của thây ma, nhưng cũng không phải màu đỏ tươi giống như của con người!

Màu máu của Tần Tiểu Vũ tuy cũng có màu đỏ tươi, nhưng lại phát ra ánh sáng nhàn nhạt, rất đẹp và lung linh, dường như khiến người quan sát giọt máu không thể không đắm chìm trong vẻ đẹp huyền ảo này của nó.

"Điều này..." Tần Tiểu Vũ cũng sửng sốt, cô thấp giọng nói: "Làm sao có thể? Trước đây máu của em trông không hề giống như vậy..."

Tần Vũ cố gắng nặn ra một nụ cười, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Tần Tiểu Vũ, liền xoa đầu cô và trấn an: “Không sao đâu, cũng bình thường thôi, máu của người tiến hóa sẽ khác với người bình thường, sau khi em thành người tiến hóa cấp hai, giọt máu có biến hóa như thế này cũng là hoàn toàn bình thường.

"Thật... Thật sao anh?" Tần Tiểu Vũ do dự, cô nhớ lại những gì đã xảy ra trong di tích vừa rồi, cô biết rằng mọi thứ sẽ không đơn giản như vậy.

“Em không tin lời anh nói sao?” Tần Vũ cười cười, cầm lấy ngón tay còn đang rỉ máu của Tần Tiểu Vũ, sau đó nhẹ nhàng đưa lên miệng mút thử.

"Điều này. . . " Tần Vũ đột nhiên run lên, bởi vì anh thật ra đã cảm nhận thấy trong máu của Tần Tiểu Vũ vị ngọt thanh thanh, sau khi chảy vào trong miệng, anh cảm giác được mỗi một tế bào trong cơ thể của anh đều giống như đang hưởng ứng, như nhảy lên vui sướng, như khát vọng đạt được nhiều hơn nữa loại máu này.

Tần Tiểu Vũ đã là một người tiến hóa cấp hai, và khả năng phục hồi của cô ấy vượt trội hơn nhiều so với người bình thường, vết thương nhỏ này tự nhiên là được hồi phục nhanh chóng.

"Anh..." Tần Tiểu Vũ đỏ mặt rút ngón tay về, chung quanh còn có người khác đang nhìn.

Tần Vũ không thèm để ý đến ánh mắt của bọn họ, may là vừa rồi Tần Tiểu Vũ bị hành động xấu hổ của anh làm cho phân tâm, cho nên cũng không hỏi lại hành động vừa rồi của Tần Vũ là có ý gì.

Tần Vũ tuy rất khó hiểu, nhưng lúc này cũng thở phào nhẹ nhõm, Tần Tiểu Vũ không phải là một con thây ma tiến hóa với chỉ số thông minh của nhân loại, nhưng mà máu của Tần Tiểu Vũ cũng không phải là máu của người tiến hóa bình thường nên có, điều mà Tần Vũ quan tâm nhất chính là khi vừa rồi anh nếm thử máu từ đầu ngón tay của Tần Tiểu Vũ, lại khiến mọi tế bào trong cơ thể của chính anh như bừng tỉnh sống lại!

Nhưng dù cho Tần Vũ có nghĩ thế nào cũng không thể hiểu rõ tại sao như vậy, Tần Vũ nói với Tần Tiểu Vũ: "Em ở bên ngoài chờ anh một chút, anh đi vào trong di tích tiếp nhận khảo nghiệm, rồi lập tức đi ra, có Lâm Phong ở đây sẽ không sao đâu."

“Vâng.” Tần Tiểu Vũ ngoan ngoãn gật đầu, cũng không hỏi thêm gì.

Lúc này, Lâm Phong cùng đám người cũng nói: "Anh Tần không cần lo lắng, chúng tôi cũng sẽ tiến vào di tích cùng anh."

Vừa rồi, Lâm Phong và những người khác đã biết được về khảo nghiệm trong không gian kỳ lạ này từ Lưu Nham, và biết rằng bọn họ sẽ có thể nhận được phần thưởng khi vượt qua bài khảo nghiệm, điều này chắc chắn khiến cho bọn họ rất tò mò và muốn đi vào xem thử, hơn nữa cảm nhận được sự đề phòng của Tần Vũ với bọn họ, nên bọn họ càng quyết tâm tiến vào di tích cùng với Tần Vũ.

Tôn Vũ nghiến răng, vết thương trên mặt của anh ta đầy máu, anh ta vô cùng xấu hổ vì đã thua trong trận chiến với Tần Vũ vừa rồi, Tần Vũ đã đập mũi thương vào mặt của anh ta, khiến mặt của anh ta có một vết thương dài và hàm răng của anh đã rụng hết, càng làm cho anh ta thêm xấu hổ, không biết dấu mặt đi đâu, nhưng anh ta cũng biết thực lực của mình không bằng Tần Vũ, gây sự thêm cũng chỉ rước lấy nhục, cho nên anh ta không nói một lời liền bước vội tiến vào cửa di tích.

Con búp bê bằng kim loại có hình người quét qua mọi người một lần nữa, nhưng may mắn thay, lần này không có bất ngờ nào.

Nhưng không thể nghi ngờ, con búp bê bằng kim loại có hình người vô cùng đặc biệt làm cho mọi người phi thường tò mò, Lâm Phong trực tiếp hỏi con búp bê bằng kim loại có hình người: "Đây là nơi nào?"

Con búp bê bằng kim loại có hình người máy móc trả lời: "Chiến Thần Chiến Trường 108."

"Chiến Thần Chiến Trường?" Lâm Phong khó hiểu.

Con búp bê bằng kim loại có hình người giải thích: "Chiến Thần Chiến Trường là nơi mà nền văn minh Chiến Thần của chúng ta huấn luyện những tân chiến binh trẻ tuổi. Nơi đây có thể mô phỏng các loại hoàn cảnh chiến đấu và là một nơi cực tốt để rèn luyện kỹ năng chiến đấu. Nhưng bây giờ năng lượng của nơi này đang dần cạn kiệt. Mỗi người trong số các vị chỉ có thể tham gia khảo nghiệm một lần, nếu như xếp hạng cao, liền sẽ đạt được một ít bảo vật làm phần thưởng, quá trình khảo nghiệm cũng sẽ không có nguy hiểm."

Văn minh Chiến thần, Tần Vũ biết nền văn minh này, văn minh Chiến thần đối với con người thì rất thân thiện, con người tiến vào khảo nghiệm đều không gặp nguy hiểm, hơn nữa Chiến Thần Chiến Trường có cấp bậc khảo nghiệm cũng không cao, nên theo Tần Vũ thì phần thưởng bảo vật của di tích này có cấp bậc bảo vật cũng không cao, số lượng nhất định cũng có giới hạn.

Nhưng đây đối với Tần Vũ mà nói cũng là một chuyện tốt, bởi vì với thực lực của anh bây giờ, nếu như gặp phải di tích cấp cao hơn, rất khó để có thể đạt được thành tích cao, mà Chiến Thần Chiến Trường này cũng chỉ là di tích thượng cổ cấp thấp mà thôi, vậy nên anh hẳn là có thể lấy được một đánh giá tốt, có lẽ anh sẽ có thể lấy được bảo vật tốt nhất ở trong di tích của nền văn minh Chiến Thần này!

"Văn minh Chiến Thần? Đây là nền văn minh gì?" Lâm Phong hiển nhiên đối với nền văn minh có tên gọi là văn minh Chiến Thần, thì anh ta còn tò mò hơn nhiều so với phần thưởng bảo vật.

Con búp bê bằng kim loại có hình người máy móc nói: "Nền văn minh Chiến Thần của chúng ta là tồn tại lâu đời hơn nền văn minh cuối cùng của các vị rất nhiều. Trên trái đất này, thời kỳ cuối cùng, chủ nhân thật sự của nó không phải là nền văn minh cuối cùng của các vị mà là nền văn minh Chiến Thần của chúng ta. Nền văn minh Chiến Thần đã từng thực sự là một trong những chủ nhân của trái đất!"

"Một trong… ?" Lâm Phong không thể nghi ngờ là bị con búp bê bằng kim loại có hình người tiết lộ ra một điều đáng kinh ngạc, anh ta tiếp tục hỏi: "Nhiều năm về trước đã tồn tại một nền văn minh cao cấp như này sao? Vậy tại sao lại bị diệt vong?"

Con búp bê bằng kim loại có hình người rõ ràng không được sản xuất bởi công nghệ hiện tại và nó đã nói rằng nền văn minh Chiến Thần ‘đã từng’ là một trong những chủ nhân của trái đất, điều đó có nghĩa là nền văn minh Chiến Thần rất có thể đã bị hủy diệt.

“Quyền hạn của bạn không đủ, từ chối trả lời.” Con búp bê bằng kim loại có hình người yên lặng một lát rồi nói.

Bạn đang đọc [Dịch] Bá Chủ Mạt Thế của Thiên Địa Nhất Huấn

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    174

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!