"Mày biết tao mạnh bao nhiêu sao? Nếu thực là biết, mày cũng không dám ở trước mặt tao kiêu ngạo như vậy." Tuyết Lệ Ti cười nửa miệng.
Tần Tiểu Vũ cũng có chút lo lắng, xét từ việc Tuyết Lệ Ti vừa rồi có thể đột phá vết nứt không gian, dù cho cô có nghĩ như thế nào, nhất quyết Tuyết Lệ Ti cũng không phải là một dị tộc tầm thường.
Tần Vũ ra hiệu cho cô không cần khẩn trương, anh nhìn Tuyết Lệ Ti, bình tĩnh nói: "Thực lực của mày quả thực vượt xa tao hiện tại, nhưng ‘mày’ ở trước mặt tao, chẳng qua chỉ như hình chiếu từ một chiếc máy chiếu mà thôi?"
Tuyết Lệ Ti có chút sửng sốt, cô không nghĩ tới Tần Vũ lại đoán biết được chuyện này.
Tần Vũ thấy phản ứng của Tuyết Lệ Ti thì thở phào nhẹ nhõm, anh cũng đoán dị tộc cường đại không thể xuống địa cầu thời điểm này, nhưng Tần Vũ cũng nghe nói có một số dị tộc cường đại có thể đưa một bản hình chiếu đến thế giới nhân loại thông qua một phép chiếu xuyên qua giữa hai không gian, dĩ nhiên là những hình chiếu này sức mạnh kém xa sức mạnh của bản thân dị tộc ban đầu.
Từ lúc ánh sáng đỏ lòm bắn xuống sân thượng, Tần Vũ đã có suy đoán, thực ra thì cũng rất đơn giản, chỉ có kẻ yếu mới hay dài dòng văn vở, kẻ mạnh sẽ trực tiếp cưỡng đoạt thứ mình muốn, đạo lý sinh tồn trong tận thế vốn là như vậy, Tuyết Lệ Ti một mực không làm gì, ngược lại là chỉ không ngừng thuyết phục Tần Tiểu Vũ cùng Tuyết Lệ Ti rời đi, Tần Vũ đã đoán Tuyết Lệ Ti chỉ là một cái hình chiếu hoặc một khả năng nào đó tương tự như vậy, anh nói thử ra thăm dò xem thực hư như thế nào. Kết quả đúng là như vậy, bằng không, tại sao lại có thể có một cuộc thảo luận, thuyết phục trong hòa bình giữa Dị tộc và Nhân loại, chỉ nghe thôi đã thấy thật sai trái!
Nhân loại đã từng bắt sống cao cấp dị tộc có hình người, tiến hành nghiên cứu, cuối cùng cũng đưa ra kết luận, nhân loại không có khả năng cùng dị tộc chung sống hòa bình, cùng tồn tại ngang hàng. Giống như nhân loại lấy lợn cừu làm thức ăn, không có tâm lý cho lợn cừu được ngang hàng với mình, ngoại tộc cũng có tâm lý như vậy, trong mắt ngoại tộc, con người chẳng khác nào lợn cừu, chỉ là thức ăn.
“Cho dù chỉ là một hình chiếu, tao giết mày cũng dễ dàng như lấy đồ trong túi thôi!” Tuyết Lệ Ti hừ lạnh một tiếng, trong mắt sát ý lóe lên, lúc này Tần Vũ trong lòng dâng lên một loại cảnh giác.
"Vù!"
Tuyết Lệ Ti biến mất như một cái bóng chìm dần vào mặt đất, sau vài giây liền xuất hiện bên cạnh Tần Vũ, một trảo chộp lấy vị trí trái tim của Tần Vũ.
"Keng!"
Tần Vũ đã chuẩn bị tâm lý sẵn, anh vung ngang trường thương che chắn trước người của mình, một trảo của Tuyết Lệ Ti chộp trúng vào thân trường thương làm bằng kim loại, phát ra một tiếng đinh tai nhức óc, Tần Vũ chỉ cảm thấy một lực lượng mạnh mẽ truyền đến hai tay của mình, anh không khỏi phải lui về phía sau hai bước, hơi cúi gằm mặt nhìn xuống thân trường thương của mình, trên thân của trường thương đã có một vết cắt thật sâu, suýt chút nữa đã chẻ đôi trường thương!
"Phản ứng cũng nhanh đấy!" Tuyết Lệ Ti cười lạnh một tiếng, hai tay của cô trắng nõn như ngọc nhưng lại có thể xé nát cả sắt thép.
"Vù!"
Tuyết Lệ Ti hóa thành một cơn lốc máu, điên cuồng công kích Tần Vũ, Tần Vũ cả kinh, tốc độ của Tuyết Lệ Ti quá nhanh, anh chỉ có thể phòng ngự, quan trọng nhất là Tần Vũ có thể cảm giác được trường thương trong tay mình không thể chịu nổi sức mạnh của Tuyết Lệ Ti, nếu không phải anh có kỹ năng phân tán lực tấn công xuất sắc, cây trường thương đã lập tức gãy đôi chỉ sau vài lần va chạm!
Trường thương này được làm bằng sắt tinh khiết, thời kỳ đầu còn có thể coi là thần binh lợi khí, nhưng hiện tại Tần Vũ không ngừng phải đối mặt với kẻ địch ngày càng mạnh, trường thương này đã có vẻ không đủ dùng.
"Keng! Keng! Keng… keng!"
Tần Tiểu Vũ đã chúc phúc cường hóa lên cả cây trường thương lẫn thân thể của Tần Vũ rồi, thể chất của Tần Vũ đã đạt tới gấp bốn mươi tám lần người bình thường, nhưng dù như vậy ánh mắt của anh vẫn không thể theo kịp Tuyết Lệ Ti, Tuyết Lệ Ti di chuyển giống như một cơn lốc, bao phủ, xoay xung quanh Tần Vũ, công kích sắc bén từ nhiều hướng tấn công vào Tần Vũ, thần kinh của Tần Vũ trở nên căng thẳng, cảm ứng tinh thần mỏng manh của anh bắt đầu tản ra bốn phía, anh miễn cưỡng tạm thời chống đỡ được đòn tấn công của Tuyết Lệ Ti.
"Ầm!"
Tuyết Lệ Ti đột nhiên nhảy lên, hai cánh tay mềm mại của cô chập lại chém về phía đỉnh đầu của anh, hai cánh tay trắng như ngọc giống như đã biến thành một cây trường đao sắc bén, Tần Vũ giơ trường thương lên đỡ, nhưng một chưởng của Tuyết Lệ Ti lại ngay lập tức đánh ra. Một chưởng này của Tuyết Lệ Ti cuối cùng cũng đã đánh gãy trường thương, lực lượng mạnh mẽ từ lòng bàn tay của Tuyết Lệ Ti tiếp tục đánh tới, đánh bay Tần Vũ ngược về phía sau!
"Không ổn rồi!"
Tần Vũ trong lòng trầm xuống, trong khi Tuyết Lệ Ti tung chưởng đánh vào thân trường thương của Tần Vũ, anh đã có cảm ứng tinh thần trước đó chỉ tích tắc, anh đã dồn sức vào hai chân của mình và hơi lui về phía sau, Tuyết Lệ Ti sau khi đánh gãy trường thương, trong lòng bàn tay vẫn còn ẩn chứa lực lượng cường đại, Tần Vũ mặc dù nhanh chóng lui lại, nhưng vẫn bị dư lực từ một chưởng của Tuyết Lệ Ti đánh bay, và vai của anh sau khi trúng một chưởng đã hơi đau nhói.
"Xẹt!"
Tần Vũ còn chưa kịp cảm nhận cơn đau, một lực lượng kỳ dị bao phủ lòng bàn tay của Tuyết Lệ Ti, Tuyết Lệ Ti đổi chưởng thành trảo, từ vai Tần Vũ cào qua đến ngực của anh, rồi tiếp đến bụng của anh, để lại một vết thương sâu đến tận xương, máu tươi không ngừng chảy ra!
Tuyết Lệ Ti đã công kích thành công làm cho Tần Vũ bị thương nhưng cô ta không hề ngừng tấn công, ngược lại càng ngày càng ra đòn dữ dội hơn nữa, hai tay của cô ta chưởng liên tục về phía Tần Vũ. Tần Vũ nghiến răng nghiến lợi, trường thương của anh đã gãy nát, mỗi tay của anh cầm lấy phần đầu và phần đuôi của trường thương, rồi tiếp tục chống đỡ công kích của Tuyết Lệ Ti.
"Keng!"
Tuyết Lệ Ti lại đổi đòn công kích sang trảo chộp về phía Tần Vũ, tay phải của Tần Vũ cầm một đoạn cán thương quất về phía cánh tay đang trảo tới của Tuyết Lệ Ti, đồng thời tay trái của anh cầm đầu mũi thương hơi rướn người lên trước, đâm về phía đầu của Tuyết Lệ Ti, mũi thương đâm thẳng vào vị trí điểm giao của hai hàng lông mày, không hề có một chút nương tay nào bởi vẻ bề ngoài dễ thương của Tuyết Lệ Ti.
Phản ứng của Tần Vũ không thể nói là chậm được, với kỹ năng cận chiến và thương pháp của anh đã đạt đến cấp AAA, thực sự khó có đối thủ có thể đánh bại anh ta trong một cuộc đấu cận chiến tay đôi, nhưng Tuyết Lệ Ti này thì khác, cô ta không chỉ có sức lực mạnh mẽ mà tốc độ cũng cực kỳ nhanh, kỹ năng chiến đấu của cô ta cũng rất cao siêu, thậm chí còn nhỉnh hơn Tần Vũ!
Tay phải của Tần Vũ cầm phần cán trường thương lại giống như một đoản côn bằng sắt quất vào cánh tay đang trảo tới của Tuyết Lệ Ti, nhưng cánh tay của Tuyết Lệ Ti đột nhiên lại mềm nhũn như không có xương, hơi vặn một chút đã tránh được đòn quất tới của đoản côn bằng sắt, cánh tay đó của Tuyết Lệ Ti trực tiếp quấn lấy thân đoản côn, một trảo kia lướt dần lên cánh tay của Tần Vũ, rồi chộp lấy cổ tay của anh.
Cùng lúc đó, mũi thương mà Tần Vũ dùng tay trái đâm vào đầu của Tuyết Lệ Ti cũng bị hai ngón tay nhỏ xinh của cô ta kẹp lại, mũi thương khó mà tiến thêm được nữa, trên khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ của Tuyết Lệ Ti hiện lên một nụ cười tà ác: "Đồ quỷ nhỏ, tao bắt được mày rồi!"
"Phập!"
Năm ngón tay Tuyết Lệ Ti siết chặt lấy cổ tay Tần Vũ, cô ta vận sức thêm, năm móng tay lại tiếp tục cắm sâu vào cổ tay của Tần Vũ, một trận đau đớn từ cổ tay của Tần Vũ truyền đến não bộ của anh, cả cánh tay của anh đều đã mất đi ý thức, nhưng trên mặt Tần Vũ lại lộ ra một tia cười lạnh: "Tao mới là người bắt được mày. Mày nhanh như thế, bắt được mày đúng là không dễ!"
Tần Vũ mặc kệ cổ tay phải bị móng vuốt của Tuyết Lệ Ti đâm sâu vào vô cùng đau đớn, ngược lại anh dùng bàn tay trái của mình nắm chặt lấy cổ tay vừa trảo tới kia của Tuyết Lệ Ti, ba cánh tay nhìn như dây leo đang quấn quýt lấy nhau.
Tần Tiểu Vũ đã sớm bị trận chiến giữa hai người làm cho ngây người, cô vốn muốn đi trợ giúp Tần Vũ, nhưng trận chiến giữa hai người diễn ra quá nhanh, cô căn bản không xen vào kịp được, chỉ có thể vừa đứng một bên lo lắng, vừa duy trì chúc phúc cường hóa cho Tần Vũ.
"Đi chết đi!"
Đau đớn từ nơi cổ tay không ngừng truyền tới, nhưng sắc mặt của Tần Vũ lại thờ ơ tới cực điểm, toàn thân của anh đều phát ra ngọn lửa màu tím, ở một khoảng cách gần như vậy Tuyết Lệ Ti căn bản muốn tránh cũng không được!
"Thôi chết rồi!" Sắc mặt của Tuyết Lệ Ti lần đầu tiên chợt biến, cô ta nhanh chóng rút móng vuốt đã đâm sâu vào cổ tay Tần Vũ ra, đồng thời thu tay lại cực kỳ nhanh, mặc dù Tần Vũ dùng bàn tay trái giữ cổ tay Tuyết Lệ Ti, nhưng cổ tay của Tuyết Lệ Ti trơn trượt không gì sánh được, hơn nữa lực thu tay lại của cô ta cũng rất mạnh mẽ, Tần Vũ hoàn toàn không thể giữ chặt được, ngay khi Tuyết Lệ Ti vừa thoát khỏi sự kiềm chế của Tần Vũ thì… lại một chuyện bất ngờ xảy ra.
"Gì đây?" Đột nhiên, Tuyết Lệ Ti đang lui rất nhanh về phía sau thì cô ta ngừng lại, bởi vì lưng của cô đã va phải một người, người này từ phía sau dùng hai tay ôm chặt lấy cô ta, sau đó cả hai tay và hai chân của người đó như bốn con rắn gắt gao quấn lấy người của cô, cô quay đầu lại thì giật mình, vì người quấn lấy cô từ phía sau không ai khác chính là Tần Vũ!