Chương 86: [Dịch] Bá Chủ Mạt Thế

Đạo Môn

Phiên bản dịch 9123 chữ

Về phần vì sao Đạo Diệc vẽ ra bùa chú lại có phép thuật, thần thông, căn bản cũng không phải là bởi anh ta tu luyện thành hay là được Đạo gia hiển linh phù trợ, mà là do anh ta đã trở thành một người tiến hóa, một người tiến hóa tự thức tỉnh, Tần Vũ cảm nhận được năng lượng gien từ lá bùa màu xanh nước biển mà Đạo Diệc vừa chữa trị cho anh, khi lá bùa màu xanh nước biển tiếp xúc với vết thương của anh có dấu hiệu năng lượng gien dao động rất mạnh, đây hẳn là năng lực tiến hóa của Đạo Diệc, không phải là pháp thuật, nên chắc chắn Đạo Diệc không phải là Tu Chân Giả rồi.

Không thể không nói, Đạo Diệc có năng lực rất thần kỳ, có thể đưa nguồn năng lượng gien vào lá bùa, biến lá bùa thành một vật trung gian phát huy ra nhiều hiệu quả khác nhau, loại năng lực này tuyệt đối rất cao cấp, theo Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ biết được, Đạo Diệc chỉ mới là người tiến hóa tự thức tỉnh cấp một còn chưa sử dụng khối năng lượng tiến hóa, tuy nhiên lại có thể dùng lá bùa màu vàng kim vây khốn Tuyết Lệ Ti lâu như vậy, có thể thấy được năng lực của Đạo Diệc rất cường đại, thậm chí rất có thể là năng lực cấp S thuộc hệ Khí Cụ!

Hơn nữa, Tần Vũ cũng quan tâm đến thân phận đạo sĩ của Đạo Diệc, ở một năm trăm sau khi tận thế bắt đầu, Đạo Môn cũng là một trong những thế lực lớn của nhân loại. Trong tương lai, Đạo Diệc rất có khả năng chính là người trong thế lực Đạo Môn.

Nhưng mà, khi Tần Vũ quan sát Đạo Diệc, thì thấy hẳn là anh ta chưa từng luyện cổ võ thuật, cái này cũng không quá kỳ quái, Đạo Môn có vài người quả thực biết cổ võ thuật, hơn nữa thậm chí có người đã đạt tới cảnh giới Tông sư, nhưng trong Đạo Môn cũng có những người theo văn phái đơn thuần là chỉ học tập Đạo gia điển tịch, cũng sẽ không học cổ võ thuật, chắc hẳn Đạo Diệc là một đạo sĩ giống như vậy.

Cuối cùng, Tần Vũ hỏi Đạo Diệc có tính toán gì không, những lời Đạo Diệc đáp lại, lại khiến cho hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, đều có chút giật mình.

"Tiểu đạo muốn rời khỏi Thịnh Cảnh Thành, theo như tiểu đạo quan sát thiên tượng trên trời vào đêm qua, phát hiện Thịnh Cảnh Thành sẽ có hung sát chi khí tràn ngập, còn không mau dời đi ắt sẽ gặp đại họa!" Đạo Diệc nghiêm mặt nói.

Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đều là sửng sốt, bởi vì Tần Vũ biết rất rõ, Trùng tộc trong thời gian ngắn sẽ tấn công Thịnh Cảnh Thành, không bao lâu nữa Trùng tộc sẽ công phá Thịnh Cảnh Thành, Thịnh Cảnh Thành sẽ trở thành một vùng đất thống trị bởi Trùng tộc, thanh niên đạo sĩ tên Đạo Diệc lại có thể nhìn trời mà đoán ra điều này, quả thật có chút bản lĩnh.

"Ừm, ngày mai chúng tôi cũng định rời khỏi Thịnh Cảnh Thành, anh có thể cùng đi với chúng tôi." Tần Vũ suy nghĩ một chút mới nói, thứ nhất Đạo Diệc này vừa mới giúp hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, dẫn anh đi cùng một đoạn thời gian cũng không sao cả, thứ hai, năng lực của Đạo Diệc khiến Tần Vũ rất tò mò.

"Thật tốt quá!" Đạo Diệc, hai mắt sáng ngời, vui vẻ nói: "Tiểu đạo đang lo lắng làm sao rời khỏi Thịnh Cảnh Thành, trên đường phố có quá nhiều quái vật ăn thịt người!"

Đạo Diệc đã biết thực lực của Tần Vũ, trước đây anh chưa từng thấy một quái vật nào lại lợi hại như nữ yêu quái, hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đã có thể đối kháng lại nữ yêu quái đó, thực lực hai người họ nhất định phải rất mạnh, đi cùng bọn họ sẽ an toàn hơn nhiều.

"Mà. . . nghe tôi nói này như lão đạo sĩ thì gọi là thây ma nhé, không phải yêu quái nào nhập hồn chiếm xác đâu, do vi rút đấy, còn nữ yêu quái mà anh gọi thì là một dị tộc. Anh chưa từng xem phim sinh tồn sao? Hì! Anh có thể nói chuyện như người bình thường với chúng tôi được không, tuy anh nói như vậy nghe rất thú vị nhưng tôi có chút không quen." Tần Tiểu Vũ có chút không nói nên lời, phát hiện ra thanh niên đạo sĩ tên Đạo Diệc này đối với cuộc sống hiện đại dường như rất xa lạ, hơn nữa anh ngay cả thây ma cũng không biết, những con quái vật này thường xuất hiện rất nhiều trong các bộ phim và chương trình truyền hình.

Đạo Diệc cũng có chút ngượng ngùng: “Tiểu…Tôi từ nhỏ cùng sư phụ tu hành trong núi, rất ít có cơ hội đến thành phố lớn náo nhiệt như vậy. Tiểu… tôi sẽ cố nói chuyện bình thường với hai thí chủ.”

Đạo Diệc cũng thở dài một lần nữa: "Bây giờ thế giới này quá nguy hiểm, thiên cơ hỗn loạn, tôi cũng vô pháp tính ra tương lai đến tột cùng sẽ như thế nào rồi."

Tần Vũ nghe mà cảm giác đau trứng, Đạo Diệc này huyên thuyên chém gió hưu vượn, miệng cứ mở ra là thiên cơ, yêu quái, hung thần gì gì đó, nếu như bây giờ là thời kỳ hòa bình trước kia, anh ta chắc chắn là bị bắt lại đưa đi bệnh viện tâm thần điều trị rồi.

Đạo Diệc hiển nhiên không phải là người nhàn rỗi, anh rất tò mò hỏi: "Vừa rồi anh Tần sử dụng Tam Muội chân hỏa sao? Mạnh như vậy, tôi cảm giác ngay cả sắt thép cũng có thể bị nấu chảy."

"Này... không phải đâu, chúng ta đều là người tiến hóa, anh cũng vậy..." Tần Tiểu Vũ không thể không cung cấp cho Đạo Diệc này một số kiến thức cơ bản về thây ma, dị tộc, dị thú và người tiến hóa.

Trong cuộc trò chuyện, Đạo Diệc cũng dần quen với cách nói chuyện bình thường của hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, rồi anh bất ngờ nói: "Thảo nào tôi đột nhiên có khả năng vẽ bùa phép. Vậy là tôi đã trở thành một người tiến hóa tự thức tỉnh? Mà này, làm sao hai bạn có thể giỏi hơn tôi nhiều vậy? Tôi chỉ mới vây khốn nữ dị tộc kia một lát mà tôi đã sử dụng hết tất cả những là bùa mà tôi vẽ được trong những ngày qua.”

"Người tiến hóa chỉ cần sử dụng khối năng lượng tiến hóa là có thể tăng cường sức mạnh của chính mình, khối năng lượng tiến hóa thường được thu thập trong người thây ma và biến dị thú." Tần Tiểu Vũ nói, đồng thời cô cũng cảm thấy kinh ngạc với năng lực của Đạo Diệc, Đạo Diệc chưa từng sử dụng khối năng lượng tiến hóa, nhưng anh ta đã có thể sử dụng rất nhiều năng lượng gien. Thật đáng kinh ngạc khi những lá bùa của Đạo Diệc lại vây khốn được Tuyết Lệ Ti.

Tuy nhiên, theo Đạo Diệc nói, rất khó để anh làm ra những lá bùa này, với khả năng hiện tại của anh ta, anh ta chỉ có thể làm hai hoặc ba lá bùa một ngày là tối đa, và lá bùa sẽ không còn tác dụng nếu nó không được sử dụng trong vòng một tháng, lá bùa sẽ biến thành một tờ giấy thông thường.

Tần Vũ cũng lờ mờ nhận ra năng lực của Đạo Diệc là gì, hẳn là một loại năng lực thuộc hệ Khí Cụ gọi là Phụ Linh, năng lực Phụ Linh cũng là một năng lực rất cao cấp, có thể truyền năng lượng gien vào một số đồ vật trung gian để chúng phát huy ra nhiều tác dụng khác nhau.

Ba người Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ và Đạo Diệc xuống tầng một, rời khỏi khu mua sắm, bọn họ quyết định trở về tòa nhà chung cư mà những người sống sót Dương Bách Binh đang ở, chỉ có thể hi vọng những người đó vẫn tiếp tục sống sót.

Khi đến cửa tòa nhà chung cư, ba người phát hiện ra rằng cánh cửa đã bị phá và các chốt khóa đều đã bị hỏng, Tần Vũ suy đoán rằng rất có thể Ngưu Đầu Nhân đã phá cửa.

"Oa ha ha ha! Hay quá!" Lúc này, trên tầng truyền đến một trận cười vang, là giọng của Dương Bách Binh.

Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ và Đạo Diệc đi lên tầng nơi phát ra âm thanh, nhưng họ nhìn thấy một cảnh tượng dở khóc dở cười, một con Ngưu Đầu Nhân đứng trong hành lang nhảy nhót một cách vụng về. Ngưu Đầu Nhân với phần eo đang đung đưa, nó lắc mông, một chân đá cao, hai tay giơ qua đầu làm hình trái tim, phía đối diện Dương Bách Binh cũng làm những động tác giống hệt như vậy.

Đây tự nhiên là năng lực Búp Bê Khôi Lỗi của Dương Bách Binh, con Ngưu Đầu Nhân này xông vào tòa nhà chung cư, nhưng đã bị năng lực của Dương Bách Binh khống chế.

Tần Vũ cầm phần đầu thương đi về phía trước, sau đó đâm mũi thương vào đầu con Ngưu Đầu Nhân, kết thúc sinh mạng của nó, tâm tình của Dương Bách Binh có chút không vui nói: "Anh Tần, Tần Tiểu Vũ, hai người đã trở lại?"

Tần Vũ gật đầu, nhấc xác con Ngưu Đầu Nhân lên mang đi, ném xác nó ra xa bên ngoài tòa nhà chung cư, khi trở lại căn hộ, Tần Vũ nói với đám người Dương Bách Binh: "Dọn sạch vết máu trên mặt đất đi, và sửa cửa lại."

“Được à!” Đám người Dương Bách Binh liên tục gật đầu, Tần Vũ cũng không có dừng lại, đi xuống gian phòng lúc trước, lúc này trong phòng đã tụ tập rất nhiều người, bởi vì thi thể của bà Vương đang ở trong gian phòng này. Bà lão mất, khiến ai cũng buồn.

Tần Vũ cảm thấy rất kỳ lạ, bà Vương này sau khi chết đáng lẽ là phải biến thành thây ma, nhưng bà ấy lại có vẻ mặt bình thản khoan thai, không có một chút dấu hiệu nào bị biến thành thây ma, điều này không khỏi làm cho Tần Vũ vô cùng kinh ngạc, bà lão này quả nhiên không phải là một người bình thường.

"Đây. . . Đây không phải là Vương sư tổ sao?" Đạo Diệc nhìn thấy thi thể bà lão, kinh ngạc nói.

“Anh biết bà ấy?” Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ ánh mắt như thiêu đốt nhìn về phía Đạo Diệc.

Không nghi ngờ gì nữa, bà Vương này không phải là người bình thường, bà ấy nói những điều gì đó không thể giải thích được, sau đó bà ấy nói rằng nguy hiểm đang đến gần, và nó thực sự đã trở thành sự thật. Cả Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đều rất quan tâm đến thân phận cụ thể của bà lão này.

Đạo Diệc cũng thở dài, buồn bã nói: “Khi còn bé, tôi đã được gặp Vương sư tổ một vài lần, sư phụ của tôi rất kính trọng bà ấy, ông nói bà là một cao nhân tiền bối trong Đạo giáo, nhưng lần này, khi sư phụ đưa tôi đến Thịnh Cảnh Thành để vấn an bà ấy. Không ngờ rằng không chỉ có sư phụ tôi..."

Bạn đang đọc [Dịch] Bá Chủ Mạt Thế của Thiên Địa Nhất Huấn

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    167

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!