"Xì xì!"
Con Bọ Lửa phát ra một tiếng hấp hối, rơi phịch xuống đất, càng nhiều con Bọ Lửa giẫm lên xác nó, tiếp tục lao tới, không chút sợ hãi vì đồng bạn đã chết.
Đây chính là sức mạnh kinh khủng của Trùng tộc, bọn chúng có số lượng đông đảo, tuy nhiên dị tộc có trí tuệ, bọn chúng vẫn sẽ cảm thấy thống khổ cùng sợ hãi, nhưng chỉ cần có mệnh lệnh của Mẫu Trùng, bọn chúng sẽ không hề sợ chết, bọn chúng sẽ chấp hành mệnh lệnh ngay cả khi bọn chúng có thể bị đập tan thành từng mảnh!
"Bằng! Bằng bằng… bằng!"
Đạn bắn đi như không tốn tiền, các làn đạn đan vào nhau như là một cơn bão kim loại, những con Bọ Lửa này mặc dù không sợ chết, nhưng lại bị cơn bão kim loại làm cho tốc độ tấn công bị chậm lại.
"Anh Vương! Ha ha, đám hỗn đản này thật là thú vị! Đều là tự tìm đường chết!" Một người lính tuổi thanh niên cười to, ánh mắt sắc bén, anh ta cầm súng bắn ra một đường đạn xuyên thấu, mấy viên đạn đều bắn trúng một con Bọ Lửa, phần mai cứng của con bọ bị xé toạc, nó mềm người ngã lăn ra đất, lập tức bị đồng bọn giẫm đạp lên không thương tiếc.
Anh Vương là một lão binh tuổi ngoài bốn mươi, anh ta có khuôn mặt tang thương và trông hơi già, nhưng đôi tay thiện xạ của anh ta tuyệt đối không kém, chân của Bọ Lửa rất mỏng, và nó có thể bị bắn gãy chỉ bằng một phát đạn, điều đó khiến cho nó sẽ không thể đứng vững và bị ngã xuống đất, chỉ cần con Bọ Lửa bị thương ngã xuống đất, đồng bọn của nó sẽ không chút do dự giẫm đạp lên nó. Không nhất thiết phải bắn chết, có thể để bọn chúng giẫm đạp lên nhau mà chết!
Anh Vương chỉ một phát súng đã bắn gãy chân một con Bọ Lửa đang lao lên phía trước, dành thời gian nói với người lính trẻ: “Đừng sơ ý, chuyện này rất kỳ quái, cho dù Trùng tộc có thể tiến vào Thịnh Cảnh Thành, nhưng rõ ràng là bất thường khi đông đảo bọn chúng đột ngột xuất hiện như vậy. Mục đích của bọn chúng như đang nhằm thẳng vào chúng ta thì đúng hơn."
Anh Vương vừa nói ra lời này, tất cả mọi người đều chấn kinh, xác thực còn có một số Trùng tộc có năng lực đào hầm, trong trận chiến với Trùng tộc, Trùng tộc thường dựa vào kỹ năng đào hầm của loại trùng này để đánh lén bọn họ từ phía sau.
Nhưng bây giờ bọn họ cách doanh trại ở Thịnh Cảnh Thành rất xa, lại bị một đoàn Trùng tộc đông đúc tập kích với chiến thuật phối hợp rõ ràng, khả năng cao là quân chính quy của Trùng tộc, hơn nữa số lượng nhiều như vậy, xem ra đây không phải là trùng hợp!
Trận chiến diễn ra vô cùng ác liệt, quân Trùng tộc bị đội quân năm trăm lính tinh nhuệ phản kích gây tổn thất nặng nề, nhưng về sau khi tình huống chiến đấu ngày càng gay gắt, quân đội cũng đã bắt đầu chịu thương vong.
"Bằng bằng bằng bằng bằng…!"
Phía sau cửa sổ trên tầng ba, một người lính đang cầm súng máy hạng nặng QJZ-89, tùy tiện sấy thẳng vào bọn Trùng tộc bên dưới, Trùng tộc nhiều như kiến vậy, gần như không cần nhắm, chỉ cần bóp cò hướng họng súng xuống dưới là trúng.
"Ha ha ha, giết sạch bọn khốn kiếp này!" Khuôn mặt của người lính sau của sổ tầng ba mặt lộ ra vẻ hung ác, rất nhiều đồng đội của anh ta đã hi sinh ở giữa đám Trùng tộc này, anh ta hận thấu xương những con trùng này, mọi người lính có mặt ở đây đều sẽ không giống như đào binh ở Thịnh Kinh thành, lâm trận bỏ chạy.
"Bụp!"
Một tiếng như xé gió kéo đến, trên mặt của người lính này thần sắc nhất thời cứng đờ, trên trán xuất hiện một cái lỗ máu, anh ta chậm rãi gục xuống đất.
Cách đó trăm mét, một con Bạch Đông Trùng quay đầu hướng miệng hướng chỗ khác, sau đó bụng trương lên, chất lỏng chậm rãi ngưng kết thành một khối cứng rắn, thân hình mảnh khảnh giống như khẩu súng hơi, phun ra một khối vật thể giống như một viên đá.
"Phụt!"
Một người lính ở cửa sổ trên tầng hai hét lên, vai anh ta bị đâm xuyên, bởi một vật thể hình khối màu trắng bất ngờ đập trúng vào người anh ta.
Trùng tộc bắt đầu phát động công kích thực sự, đợt tấn công của Bọ Lửa chẳng qua là để tiêu hao đạn của binh lính, khi bọn họ phải thay đạn, hỏa lực tất nhiên yếu đi, lúc này Trùng tộc mới phát động đợt công kích dữ dội nhất!
"Phụt phụt phụt!"
Cách đó hơn hai trăm mét, một con Bạch Đông Trùng không ngừng phun ra những cục màu trắng, nhưng rõ ràng con Bạch Đông Trùng này khác với những con Bạch Đông Trùng thông thường khác, cục màu trắng được nó bắn ra mạnh hơn, nhanh hơn, to hơn, cứng hơn, xa hơn, và nó mỗi lần bắn ra cũng nhiều đạn hơn, lúc nạp đạn cũng nhanh hơn những con Bạch Đông Trùng bình thường. Ngay cả ở khoảng cách xa hơn hai trăm mét, lực sát thương của nó bắn ra vẫn rất mạnh. Các cục màu trắng to bằng nắm tay phun ra từ miệng nó nếu bắn trượt vào tường, cũng khiến bức tường thủng một mảng lớn, sức mạnh thật đáng sợ!
"Giết! tao sẽ giết hết bọn chó chết chúng mày!"
Một người lính đang trốn sau bức tường để thay đạn, anh ta là một tay súng bắn tỉa, phụ trách tiêu diệt những con Bạch Đông Trùng có thể tấn công từ khoảng cách xa này, đòn tấn công của những con Bạch Đông Trùng kết tụ hoàn toàn không thể làm anh ta bị thương, vì anh ta ẩn nấp và di chuyển rất tốt, sau khi tiêu diệt xong một con Bạch Đông Trùng anh liền ngay lập tức đổi vị trí ngắm bắn. Nhưng…
Anh ta vừa ngẩng đầu lên, sắc mặt liền thay đổi, một tiếng “Uỳnh!” vang lên, bức tường đột nhiên bị xuyên thủng một lỗ lớn, một khối màu trắng đập thẳng vào đầu của anh ta, trong nháy mắt đầu của anh ta nổ tung.
"Phụt phụt phụt!"
Con Bạch Đông Trùng kỳ lạ đó cực kỳ đáng sợ, vừa mạnh lại vừa thông minh, nó biết cách tiêu diệt kẻ gây nguy hiểm tới đồng bạn của mình, biết tập trung sự chú ý vào kẻ địch và dự đoán vị trí ẩn nấp, khối màu trắng mà nó vừa phun ra đã bắn xuyên tường và giết chết người lính bắn tỉa phía sau bức tường dù ở khoảng cách xa hơn hai trăm năm mươi mét, hỏa lực của nó dữ dội đến mức có thể phun ra mỗi giây một lần, mỗi một khối màu trắng phun trúng đầu sẽ dễ dàng tiêu diệt một người lính, hỏa lực của nó đã đủ để trấn áp binh lính ở tầng một.
Con Bạch Đông Trùng này thực sự không phải là một con Bạch Đông Trùng bình thường, nó là tinh hoa trong số những con Bạch Đông Trùng, chỉ có một con Bạch Đông Trùng như vậy có thể được sinh ra trong một trăm con Bạch Đông Trùng bình thường, con Bạch Đông Trùng bình thường như là súng ngắn, còn nó là đại bác, không có cách nào có thể so sánh nổi.
"Cái đồ chết tiệt! Đội lính bắn tỉa mau giải quyết con Bạch Đông Trùng kia đi!" Một người lính hét lớn.
Một tay súng bắn tỉa trên trán toát mồ hôi lạnh: "Không được, nó vẫn luôn di động ngay cả khi khạc đạn, di chuyển như vậy còn cao trình hơn bọn tôi nhiều, rất khó bắn trúng!"
Quả thật, con Bạch Đông Trùng đặc biệt này sẽ không đứng tại chỗ nhắm bắn như những con Bạch Đông Trùng thông thường, nó không ngừng di chuyển trái phải, tốc độ khạc đạn vẫn cực nhanh, linh hoạt như khỉ, lại biết nấp sau đồng bọn, chưa tính đến những lúc nó tập trung cứ đợi lính bắn tỉa bắn xong là ngay lập tức khạc đạn lại đúng vị trí đó, vừa an toàn lại thêm chính xác, ở khoảng cách hơn hai trăm mét, các tay súng bắn tỉa cũng khó bắn trúng mục tiêu linh hoạt và tinh quái như nó.
Đàn Bạch Đông Trùng bình thường xung quanh thì lại giống như một pháo đài tự hành, tùy tiện trút hỏa lực mạnh mẽ về trước, dồn ép binh lính ở tầng một đến khổ sở.
Nhưng con Bạch Đông Trùng đặc biệt kia cũng không phải là con Trùng tộc mạnh mẽ duy nhất trong đội quân Trùng tộc này.
"Quái vật gì kia. . . Đó là con gì!" Một người lính đột nhiên kêu lên thất thanh, trong tầm mắt của bọn họ, một con quái vật cực lớn lao tới, nó là một con quái vật khổng lồ, nhưng so với những con trùng bình thường khác thì lớn hơn rất nhiều, cơ thể được bao phủ bởi một lớp vỏ cứng rất dày, cho dù nhiều viên đạn bắn vào cùng một vị trí, cũng không thể làm lớp vỏ của nó bị tổn thương chút nào.
Cơ thể của nó phòng thủ không một sơ hở, và ngay cả đôi mắt của nó cũng có một lớp màng chắn trong suốt nhưng rất chắc chắn.
"Mọi người cẩn thận, là Hỏa Giáp Trùng Vương!" Một người lính kêu lên.
"Tập trung hỏa lực, diệt nó trước!" Có người hét lớn một tiếng, trong nháy mắt, một loạt đạn đan vào nhau như hình con thoi bắn về phía Hỏa Giáp Trùng Vương, nhưng Hỏa Giáp Trùng Vương thậm chí đến động tác di chuyển cũng không có dừng lại, bốn cái chân thô to của nó giống như càng cua động đậy tiến về phía tiền sảnh ở tầng một của tòa nhà trước mặt, nó lao thẳng vào cửa như một con bò tót khổng lồ.
"Hô!"
Đột nhiên Hỏa Giáp Trùng Vương há to miệng, một quả cầu lửa chậm rãi ngưng tụ.
“Mau tránh ra, tản ra nhanh lên!” Người lính lão luyện lớn tiếng nhắc nhở.