Chương 116: [Dịch] Bá Võ

Pháo hoa (2)

Phiên bản dịch 4695 chữ

Cùng lúc đó, hai người Sở Hi Thanh và Sở Vân Vân đã đi đến bên sông Kim Thủy.

Đây là một nhánh sông của sông Thần Tú, chảy xuyên qua thành Tú Thúy, là một con sông ở trong thành, cũng là nguồn nước mà đại đa số bách tính trong thành sử dụng.

Hai người đi đến nơi này, là để xử lý một vài từ mang ra từ kho hàng.

Ví dụ như vết máu ở trên người Sở Hi Thanh, cũng ví dụ như cái bọc lớn ở phía sau Sở Vân Vân.

Trong cái bọc này đều là vàng bạc, có khoảng tầm ba trăm lượng bạc, và tầm ba lượng vàng.

Đây chính là toàn bộ vàng bạc mà Sở Vân Vân cướp được từ bên trong kho hàng, đám tộc binh của Long gia đều không mang theo bao nhiêu tiền bạc.

Nhưng lại có không ít ngân phiếu, Sở Hi Thanh đếm một chút, lại có hơn ba ngàn lượng.

Sở Vân Vân dùng sức bẻ thanh đao phù văn thất phẩm kia ra làm mấy mảnh rồi ném ra giữa sông.

Cây đao này có tinh huyết của Long Thắng Tà, dễ bị thuật sư truy tung.

Sau đó, nàng lại nắm linh quyết, triệu hồi ra một đám lửa, chuẩn bị thiêu hủy toàn bộ số ngân phiếu này.

“Đừng mà.” Sở Hi Thanh vội vàng ngăn cản: “Nhiều tiền như vậy, thiêu hủy thì quá đáng tiếc!”

“Nhưng chúng ta không sử dụng được, không thiêu hủy thì giữ lại làm gì?” Sở Vân Vân cau mày, khó hiểu nhìn Sở Hi Thanh: “Tình cảnh của chúng ta bây giờ, không thể tham.”

Tràng mưa gió ở sinh tử lôi ngày hôm nay, chính là do lòng tham mà ra.

“Ta hiểu!” Sở Hi Thanh khẽ mỉm cười: “Chúng ta không dùng được, chưa chắc người khác không dùng được. Ta cũng sẽ không dùng bây giờ, mà có thể tìm một chỗ rồi chôn nó, chờ đến khi Long gia bị tiêu diệt thì có thể lấy ra cũng không muộn.”

Ngân phiếu cổ đại là do tiền trang phát hành, chia làm hai loại ký danh và không ký danh.

Ngân phiếu ký danh tương tự với sổ tiết kiệm ở hiện đại, chỉ có chủ nhân của ngân phiếu mới có thể đi tiền trang để rút tiền, nhưng vẫn phải kiểm tra là chính chủ và đúng là bản thân.

Ngân phiếu không ký danh thì thuận tiện hơn nhiều, chỉ cần tiền trang phát hành có danh dự tốt, thì có thể dùng ở bất cứ đâu.

Vấn đề là những ngân phiếu này có ký hiệu đặc biệt, tương tự với chi phiếu ở thời hiện đại.

Nên cần một số thủ tục đặc thù mới có thể rút bạc từ tiền trang.

Bởi vậy, chỉ cần Long gia còn một ngày, thì không thể sử dụng những ngân phiếu này được.

Bởi vì Long gia có thể thông qua tiền trang mà tìm được dấu vết của bọn họ.

Thiêu hủy đám ngân phiếu này thì đơn giản, nhưng mà thế thì có lợi cho đám tiền trang kia quá rồi.

Ý nghĩ của Sở Hi Thanh là, chờ Long gia bị tiêu diệt, thì lại bán những ngân phiếu này với giá rẻ.

Người bình thường không thể nào để đám tiền trang kia ngoan ngoãn phun tiền ra, nhưng mà đám người có tiền có thế kia thì chưa chắc.

Sở Vân Vân nghe ý tứ của Sở Hi Thanh, thật ra thì nàng cũng không nỡ thiêu hủy đám ngân phiếu này.

Sau khi suy tư một lát, nàng cũng biết thời biết thế mà đi đào một cái hồ sâu ở bên dưới cầu đá, rồi chôn đám ngân phiếu này ở trong đó.

Sau đó, chính là hơn ba trăm lượng vàng bạc kia.

Những nén bạc và thỏi vàng này, bên dưới đều có dấu ấn chữ ‘Long’.

Nhưng cái này thì đơn giản, Sở Vân Vân tiện tay vò một cái, tất cả đám vàng bạc này đều bị vò thành hình tròn, không còn dấu vết gì nữa.

Khi nào muốn dùng thì có thể chém một miếng, coi như vàng vụn và bạc vụn.

Hai người xử lý xong tất cả chứng cớ, lại tẩy rửa tất cả mùi ở bờ sông, sau đó với trở về võ quán Chính Dương.

Sở Hi Thanh trở về phòng thì ngã đầu xuống ngủ luôn, tiền vào không gian giả lập.

Thật ra thì tâm thần của hắn khá mệt mệt mỏi, khó mà chống được.

Ba trận chiến sinh tử lôi vào lúc sáng, buổi tối lại đi giết người phóng hỏa, hầu như đã tiêu hao hết tinh lực.

Nhưng là huấn luyện trong không gian giả lập không chỉ không hao tổn tinh lực, mà còn có hiệu quả khôi phục rất tốt.

Luyện đao trong trạng thái mệt mỏi, cũng có tác dụng mài giũa tâm trí của hắn.

Nhưng đến khi sáng sớm, Sở Hi Thanh đang ở trong không gian giả lập, thì trong thấy từng bông pháo hoa nhỏ nổ tung, kéo dài liên miên không dứt.

Tổng cộng hơn hai mươi bông, chỉ trong vòng một khắc thời gian, điểm võ đạo của hắn đã tăng lên 22.

Sở Hi Thanh rất kinh ngạc, lòng thầm nói anh em nhà họ Hồ kia lại làm chuyện gì, mà để điểm võ đạo của hắn tăng lên nhanh như vậy?

Sáng sớm cùng ngày hôm đó, Lục Loạn Ly dậy từ sớm, rồi cầm bát sát và một cành dương liễu, đi đến giếng nước trong viện để rửa mặt.

Thần thái của nàng lười biếng, còn ngáp dài vài cái, sau đó ung dung thong thả đánh răng.

Đúng lúc này, nàng nhìn thấy Hồ Lai với đôi râu cá trê nghênh ngang đi vào từ cửa viện.

Đệ Tử cư của nam và nữ đều tách ra, hai bên cũng không thể vào sân của nhau.

Nhưng mà hai huynh đệ Hồ Khản và Hồ Lai là ngoại lệ.

Hai người này đã quen cửa quen nẻo ở bên khu vực nữ rồi, có thể nói là khách quen.

Bạn đang đọc [Dịch] Bá Võ của Khai Hoang

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    90

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!