Chương 130: [Dịch] Bá Võ

Quyết sinh tử

Phiên bản dịch 4674 chữ

Trung ương Thắng Bại Lâu là một tòa bệ đá màu xanh chiếm diện tích gần hai mẫu, phía trên bệ đá trống rỗng, xung quanh còn có những lan can sắt bao vây.

Phía ngoài bệ đá còn được khắc lít nha lít nhít phù văn, chúng nó quấn quanh một vòng lại một vòng như những sợi dây thừng.

Đây là một tòa phù trận, sau khi khởi động có thể đảm bảo ám khí, đao kiếm, thậm chí là quyền phong và đao cương ở bên trong sẽ không đả thương khách hàng ở bên ngoài.

Bốn phía bệ đá là những khán đài năm tầng, trên đó có bày mấy trăm cái bàn gỗ, cung cấp cho khách hàng ngồi xem chiến đấu.

Tầng thứ sáu là gian phòng riêng, tổng cộng có hai mươi gian phòng, từng phòng đều được trang trí xinh đẹp xa hoa, tầm nhìn vô cùng tốt, chỉ cung cấp cho khách hàng tôn quý nhất.

Khi Sở Hi Thanh đi xuống tầng một, chỉ thấy bốn phía bệ đá đã có đầy người.

Những người này cũng không mạnh hơn đám dân cờ bạc điên cuồng ở bên ngoài kia là bao, có người thì ăn nói nhẹ nhàng, có người bàn tán sôi nổi, thậm chí có người gào rống rít gào, làm toàn bộ Thắng Bại Lâu đều náo nhiệt sôi động.

Sở Hi Thanh đi đến một gian phòng ở bên trái bệ đá dưới sự dẫn đường của nữ thị vệ.

Đây là khu vực nghỉ ngơi của hắn, ba mặt đều là vách tường, có thể nói là một không gian tương đối riêng tư.

Nhưng nơi này có thể nhìn thấy bên đối diện, Trang Hồng Phi cũng đang ngồi đàng hoàng trên một cái ghế thái sư, hắn đang híp mắt mà hưởng thụ mấy cô gái xinh đẹp xoa bóp cho mình.

Các nàng đấm chân đấm chân, bóp vai bóp vai, trợ giúp Trang Hồng Phi thả lỏng thân thể.

Sở Hi Thanh cũng hơi hâm mộ, lòng thầm nói tại sao mình không có đãi ngộ này?

Hai quét mắt nhìn hai vị thiếu nữ ở bên cạnh một chút, rồi sáng suốt mà không mở miệng.

Sở Vân Vân nhẹ nhàng liếc mắt nhìn qua bên kia, liền mở miệng hỏi dò: “Các hạ, xin hỏi đặt cược ở nơi nào?”

Nữ thị vệ cảm thấy hơi bất ngờ, sau đó lại lắc đầu: “Người nhà không được đặt cược, mặc lệ là thắng hay bại thì đều không được đặt cược.”

Sở Vân Vân không khỏi cau mày lại, lại vô cùng thất vọng mà nhét ngân phiếu 170 lượng bạc vào trong túi.

Nàng không biết sinh tử lôi còn có quy củ này

Tiếp đó, nữ thị vệ lại đổi giọng: “Tuy nhiên, kim ngạch đặt cược lần này rất lớn, nếu như tiểu Sở thắng, tối nay có thể cầm được hơn ngàn lượng bạc là ít.”

Trước đó, Sở Hi Thanh đánh ba trận sinh tử lôi, mà chỉ lấy được có hơn 800 lượng bạc.

Lục Loạn Ly lại cảm thấy hơi bất ngờ: “Chỉ có một chút như thế thôi à?”

Nàng nhìn đám người mãnh liệt ở bên ngoài, còn có khí thế cuồng nhiệt của đám dân cờ bạc kia, còn tưởng rằng lần đánh cược này ít nhất cũng phải mười vạn lượng bạc cất bước.

“Dù sao thì đây cũng chỉ là sinh tử lôi ở cấp bậc cửu phẩm thượng, hơn nữa. . .” Vẻ mặt nữ thị vệ hơi lúng túng: “Nha nội ra giới hạn đặt được, người bên ngoài lầu chỉ được đặt mười lượng bạc, bên trong lầu thì có thể đặt một trăm lượng là cao nhất, phòng riêng là năm trăm lượng.”

Sở Hi Thanh nhất thời hiểu rõ, đây là do Tả Thanh Vân không có quá nhiều lòng tin với hắn, tiếp nhiều sợ không trả nổi.

Cùng lúc đó, trong gian phòng riêng chữ Giáp ở trên tầng sau Thắng Bại Lâu, có vài người đang trò chuyện.

Khi Ngô Mị Nương dáng người yêu kiều thướt tha đi vào trong gian phòng, liền nhìn thấy ba người Tả Thanh Vân và Độc Tí Đao – Lý Thương, trang chủ Độ Vân Lai của Vân Kiếm Trang đang ngồi cùng nhau ở bên cửa sổ.

Sắc mặt bọn họ khác nhau, hoặc là mang đầy cười gằn, hoặc là nhàn nhã tự nhiên, hoặc là bình tĩnh thong dong.

Không bầu không khí trong gian phòng lại tràn đầy vẻ ngột ngạt đến cực điểm.

Ngô Mị Nương nở nụ cười, cũng đi đến bên cửa sổ rồi ngồi xuống: “Tả nha nội, lần này ngươi thật hào phóng nha. Hôm nay nhất định phải thua mà còn mở bàn đặt cược, bạc trong nhà chất thành núi, không tiêu hết rồi đúng không?”

Tả Thanh Vân hơi cau mày, bất mãn mà hừ lạnh một tiếng: “Tại sao lại nói vậy? Sao ngươi biết ta nhất định sẽ thua?”

Ngô Mị Nương biết tính cách của Tả Thanh Vân, nàng vẫn thản nhiên như không mà đưa ngón tay ra, khiến tẩu thuốc lá trong tay quay vài vòng: “Ta đã xem qua ba trận sinh tử lôi của Sở Hi Thanh này, thiên phú của người này không tệ, thật ra cũng không kém hai người Trang Hồng Phi và Chu Lương Thần.”

“Nếu như cho hắn thêm một chút thời gian để trưởng thành, kiếm thêm một chút tiền. Phối hợp thêm một hai cái pháp khí mạnh mẽ, lại khắc vài bức đồ đằng Bí Chiêu, đao pháp và nguyên công tăng thêm một tầng, vậy thì có thể tranh đấu với hai người kia ở cấp độ cửu phẩm. Đáng tiếc. . .”

Nàng liếc nhìn hai người ngồi ở bên trái của bàn trà.

Hai vị này là hai đài chủ của Miếu thị, cả hai đều không phải hạng người hiền lành gì.

Cái bông sen này vừa mới ló đầu ra, thì hai người đã muốn giẫm nó xuống, để cho nó rơi vào vũng bùn rồi.

Bạn đang đọc [Dịch] Bá Võ của Khai Hoang

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    85

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!