Chương 146: [Dịch] Bá Võ

Dưới nước lạnh lắm (4)

Phiên bản dịch 4536 chữ

Sở Vân Vân cũng không ngại Sở Hi Thanh ‘tham ngủ’.

Trước kia nàng cho rằng Sở Hi Thanh đang lười biếng nên mới ngủ ngày, nhưng bây giờ thì nàng đã không có ý kiến nữa.

Cái tên này có thể ngộ đạo ở trong giấc ngủ, nếu cho hắn ngủ thêm một chút thì cũng không phải chuyện xấu.

Nhưng mà sáng sớm hôm sau, khi thể dục buổi sáng thì Sở Hi Thanh không khỏi cau chặt lông mày.

Hắn không tìm thấy Lục Loạn Ly ở trong đám người.

Trước kia, Sở Hi Thanh luôn chê Lục Loạn Ly phiền, luôn thích quấn quýt lấy hắn.

Nhưng mà hôm nay không nhìn thấy cô bé này, thì trong lòng hắn lại như có một tảng đá nặng trình trịch, không bỏ xuống được.

Diệp Tri Thu nói hiện giờ có rất nhiều cao thủ tụ tập tại quận Tú Thủy, dòng nước ngầm rất mạnh, lại có Huyết Phong Đạo ẩn núp trong bóng tối.

Tuy rằng Lục Loạn Ly có tu vị thât phẩm, nhưng cũng chưa chắc là đã không xảy ra chuyện.

Nàng sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

Sau khi thể dục buổi sáng kết thúc, Sở Hi Thanh lấy hai cái đùi gà và ba cái cánh gà ở nhà ăn.

Mà khi hắn bắt đầu ăn, thì lại thấy món ngon thường ngày là cánh gà đã không còn ngon nữa.

Sở Hi Thanh sờ sờ khối Phong Độn Phù ngũ phẩm ở trước ngực mình, đồ vật bảo mệnh của cô bé kia vẫn ở chỗ của hắn.

“Vân Vân, ngươi nói xem, quận Tú Thủy có chuyện gì mà có thể để Lục Loạn Ly đi trắng đêm không về?”

Sở Vân Vân nghe thấy lời này thì cũng cau mày, nàng đặt chén cháo trong tay xuống.

Sau khi Lục Loạn Ly rời đi, hai ngày rồi mà không thấy tăm hơi, việc này không giống bình thường.

“Nàng ẩn nấp ở võ quán, đơn giản là vì Nghịch Thần Kỳ và bảo tàng Liệt Vương gì gì đó kia.” Lục Loạn Ly rơi vào trầm tư: “Có phải là nàng đi tìm Nghịch Thần Kỳ hay không?”

Sở Hi Thanh cũng nghĩ như vậy, tại quận Tú Thủy này, cũng chỉ có Nghịch Thần Kỳ mới có thể để cho Lục Loạn Ly để ý như vậy.

Mà kết quả này, khiến cho Sở Hi Thanh không thể suy đoán được hướng đi của Lục Loạn Ly.

Sở Hi Thanh suy ngẫm chốc lát, liền quyết đoán móc một lá bùa màu vàng ở trong tay áo ra, sau đó gấp thành một con hạc giấy.

Sở Vân Vân nhìn thấy hắn gấp hạc giấy, thần sắc hơi động: “Ngươi muốn tìm Ngô Mị Nương?”

Cái lá bùa màu vàng này, là nữ nhân gọi Ngô Mị Nương đã đưa cho hắn vào đêm hôm trước.

“Tả nha nội nói nàng là người có tin tức linh thông nhất quận Tú Thủy, vậy thì không ngại thử năng lực của vị Ngô Mị Nương này một lần.”

Sở Hi Thanh gấp hạc giấy xong, liền truyền một tia chân nguyên của mình vào trong đó.

Con hạc giấy kia hơi run lên, sau đó liền ‘sống’ lại, nó đần độn vỗ cánh, lung lay lắc lư bay về phía bên ngoài cửa sổ.

Nhưng đến khi nó đi ra ngoài nhà ăn, thì động tác của nó vô cùng thành thạo, chẳng mấy chốc đã biến mất ở trên không trung.

Sau đó, Sở Hi Thanh lại đi tìm Diệp Tri Thu.

Lục Loạn Ly là học sinh Đông viện của võ quán, nên chuyện này tìm Diệp Tri Thu là chuẩn không sai.

Điều kỳ lạ chính là, hai huynh muội bọn họ tìm khắp võ quán mà không thể tìm được Diệp Tri Thu.

Trước kia, Diệp Tri Thu thường giảng bài hoặc tu luyện võ đạo ở trong võ quán, thỉnh thoảng còn có thể ra ngoài uống rượu với bạn bè.

Nhưng hôm nay bọn họ đi tìm mấy chỗ đó, mà vẫn không nhìn thấy Diệp Tri Thu.

Cũng chính lúc này, một con hạc giấy run run rẩy rẩy mà bay đến, dừng lại ở trước người Sở Hi Thanh.

Khi Sở Hi Thanh mở con hạc giấy ra xem, sắc mặt hắn lập tức thay đổi.

Ngô Mị Nương đúng là có tin tức của Lục Loạn Ly.

Khoảng tầm nửa ngày trước, có người nhìn thấy một thiếu nữ có dung mạo và thân hình tương tự Lục Loạn Ly xuất hiện ở Hỏa Cốt Quật.

Ngoài ra, Ngô Mị Nương còn tặng miễn phí hai tin tức khác.

Thời gian gần đây, có một lời đồn đại ở trong quận Tú Thủy.

Năm xưa, khi Tần Mộc ca tu hành ở võ quán Chính Dương thì đã từng đi vào Hỏa Cốt Quật, còn ở trong đó gần nửa tháng trời.

Còn có một đạo nhân mã của Huyết Phong Đạo tụ tập ở bên ngoài Hỏa Cốt Quật.

Cuối cùng còn có một câu nói, 200 lượng bạc một tin tức.

Sở Hi Thanh tỏ vẻ nghi ngờ mà đưa tin phù trong tay cho Sở Vân Vân: “Ngươi để manh mối của Nghịch Thần Kỳ kia ở trong Hỏa Cốt Quật?”

Sở Vân Vân nhất thời tức giận, trả lời: “Làm sao có thể? Chuyện Nghịch Thần Kỳ là chuyện giả dối không có thật, ta còn chưa từng nhìn thấy nó. Trước kia, ta đến Hỏa Cốt Quật là vì tìm Dương Dương Thảo. . .”

Nàng liếc mắt nhìn mấy chữ ở trên tin phù, sau đó sắc mặt liền trầm xuống, bước chân lao nhanh về phía cổng lớn phía nam của võ quán.

Chỉ vì cánh cổng này cách cổng thành của thành Tú Thủy gần nhất.

Sở Hi Thanh cũng không nói lời nào, mà chạy theo sau nàng.

Hắn nghi ngờ đây chính là một cạm bẫy mà Huyết Phong Đạo bố trí riêng cho Lục Loạn Ly.

Bạn đang đọc [Dịch] Bá Võ của Khai Hoang

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    85

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!