Ngay khi Sở Hi Thanh nhét Khư Hạch vào nội thiên địa của mình, hai vầng mặt trời giữa tinh không chợt tối lại.
Đó là Thái Dương tinh cung của Nguyệt Hi bị Thái Hạo mạnh mẽ nắm lại.
Nàng dùng lực lượng âm dương hợp nhất khổng lồ, xé nát một góc vầng ‘mặt trời’ kia.
“Cần gì tốn sức?” Thái Hạo chắp tay sau lưng, bễ nghễ nhìn Nguyệt Hi: “Nếu ngươi vẫn là Âm Thần, như vậy dù ta âm dương hợp nhất, thì cũng không làm gì được ngươi. Bởi vì lực lượng của ngươi cùng cấp bậc với ta, nhưng ngươi lại muốn làm mặt trời.”