Chương 1076: [Dịch] Bắc Tống Nhàn Vương

Nguyên nhân tạo phản (hạ)

Phiên bản dịch 8234 chữ

CHƯƠNG 1076: NGUYÊN NHÂN TẠO PHẢN (HẠ)

- Bịt miệng gã lại cho ta!

Nghe thấy giọng của Triệu Tuấn tại phòng giam bên cạnh, Triệu Giai cảm thấy vô cùng phiền chán, lập tức lớn tiếng phân phó. Kết quả hộ vệ bên ngoài liền lập tức đi vào trong phòng giam Triệu Tuấn, sau vài lần xuống tay liền chế ngự được Triệu Tuấn, rồi xé một miếng trên áo tù nhét vào miệng gã, tuy nhiên cho dù miệng bị bịt lại, Triệu Tuấn vẫn như cũ hướng về phía Triệu Giai bên này không ngừng cười ha hả.

- Thấy chưa, Triệu Tuấn chính là người điên, về phần nhị bá, tuy rằng lão đã sớm thèm thuồng ngôi vị hoàng đế nhưng lại không có can đảm làm, thế nhưng ngươi lại cùng người như vậy tạo phản, thật không biết ngươi muốn gì nữa?

Lúc này Triệu Giai quay đầu lại nói với Triệu Dật.

Nghe thấy những lời này của Triệu Giai, trên khuôn mặt bình tĩnh của Triệu Dật rốt cuộc nổi lên một tia gợn sóng, chỉ thấy gã bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Triệu Giai nói:

- Đại ca, ta biết huynh và tam thúc cùng là một loại người, ngôi vị hoàng đế không những không có chút hấp dẫn gì, ngược lại còn là một gánh nặng thật lớn đối với các ngươi, lúc trước khi phụ hoàng qua đời, tam thúc rõ ràng có thể ngồi lên ngôi vị hoàng đế, nhưng người lại cố tình lựa chọn bỏ qua.

Khi nói đến đây, sắc mặt Triệu Dật bỗng nhiên biến đổi, sau đó giọng điệu chuyển sang lạnh lẽo tiếp tục nói:

- Tuy nhiên tam thúc không thèm để ý đến ngôi vị hoàng đế, không có nghĩa là những người khác không thèm để ý đến nó, lúc trước phụ hoàng giao cho tam thúc quyền lựa chọn thái tử, trong năm vị hoàng tử ta lớn tuổi nhất, bình thường cũng cố gắng nhất, ta tự thấy biểu hiện trên mọi phương diện đều không kém kẻ nào, nhưng vì sao tam thúc lại cố tình muốn lựa chọn Triệu Hú nhỏ tuổi nhất, mà lại bỏ qua không để ý đến ta, chỉ bởi vì mẫu thân của ta là người Đảng Hạng, chính vì vậy, ta liền mất đi ngôi vị hoàng đế, vì vậy ta mới vô cùng không phục!

Cuối cùng lúc này Triệu Dật nói ra những lời giấu ở trong lòng, rõ ràng gã là trưởng hoàng tử, từ trước ngôi vị hoàng đế vẫn là truyền trưởng không truyền út, nhưng vì nguyên nhân từ phía mẫu thân khiến cho gã không có duyên với ngôi vị hoàng đế, chuyện này vẫn khiến gã canh cánh trong lòng, điều này cũng trực tiếp dẫn đến ý muốn làm phản của gã.

- Thì ra là thế, cuối cùng ngươi đã chịu nói thật!

Triệu Giai nghe đến đó đầu tiên là sửng sốt, sau đó ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm vào Triệu Dật nói. Đối với nguyên nhân tạo phản của Triệu Dật, lúc trước y cũng từng phán đoán, trong đó khả năng cao nhất chính là nguyên nhân này, hiện tại rốt cuộc chính miệng Triệu Dật đã thừa nhận.

Lúc này biểu hiện của Triệu Dật lại vô cùng kích động, chỉ thấy sắc mặt của y đỏ lên nói tiếp:

- Thừa nhận thì đã làm sao? Ngôi vị hoàng đế Đại Tống vốn nên là của ta, vậy mà trời xui đất khiến thế nào lại rơi xuống trên đầu Triệu Hú. Tam thúc còn toàn lực giúp nó, khiến nó gần như chẳng tốn chút công sức nào đã có thể giành được công tích lớn, lễ Phong thiện tại Thái Sơn lúc trước, có thể nói là bao nhiêu chuyện tốt nó đều qua được, nhưng ta thì sao. Ta chỉ có thể mai danh ẩn tích nhập ngũ chém giết, trải qua không biết bao nhiêu lần sinh tử mới có thể leo lên được cái vị trí Chỉ huy sứ, hơn nữa còn bởi vì thân phận của ta nên chắc chắn trong tương lai nếu được đề bạt trong quân cũng sẽ phải chịu hạn chế, có thể nói là cả đời cũng đừng mơ được làm chức gì quá cao, đều cùng là con trai của phụ hoàng, vì sao những gì chúng ta gặp lại hoàn toàn khác biệt đến thế, ta không phục! Không phục!

Khi nói đến câu cuối cùng, Triệu Dật gần như là khàn giọng hô to, hai tiếng ‘Không phục’ này cũng bao hàm tất cả bao nhiêu uất ức mà mấy năm nay y phải chịu, dù sao cũng đều là con trai của Triệu Hú nhưng lại phải trơ mắt nhìn đệ đệ của mình ngồi trên ngôi vị hoàng đế phong quang vô hạn, còn chính mình lại phải dựa vào hai bàn tay vất vả dốc sức, sự tương phản rất lớn này đương nhiên sẽ khiến trong lòng gã sinh ra bất mãn.

Nhìn dáng vẻ phẫn nộ của Triệu Dật, trên mặt Triệu Giai lại chỉ là vẻ bất đắc dĩ, lập tức nói:

- Ngươi chỉ thấy mỗi mặt phong quang của ngôi vị hoàng đế mà Hú đệ ngồi lên, nhưng vì sao ngươi lại không thấy suốt mấy năm nay Hú đệ đã trải qua như thế nào, đệ ấy còn nhỏ tuổi mà đã bị trói buộc trong hoàng cung, mỗi ngày đều bị ép buộc phải học tập đủ loại tri thức, ngay cả một lần được ra ngoài du ngoạn cũng chỉ là một hi vọng xa vời, thậm chí lần phong thiện này chính là lần đầu tiên đệ ấy rời khỏi kinh thành, cuộc sống như vậy thật sự là điều mà ngươi muốn hay sao?

- Hừ, những thứ này chẳng qua đều chỉ là vụn vặt, chỉ cần có thể ngồi trên ngôi vị hoàng đế được vạn dân kính trọng và ngưỡng mộ, thì một chút tự do chẳng đáng kể cái gì!

Triệu Giai vừa dứt lời, Triệu Dật cũng không thèm để ý chút nào, có lẽ đối với Triệu Hú, tự do và tình thân quan trọng hơn cả hoàng quyền, nhưng còn Triệu Dật xem ra hoàn toàn ngược lại.

- Nếu như ngôi vị hoàng đế thật sự tốt như thế, vậy vì sao cha ta lại không làm, ngươi cảm thấy ngươi còn thông minh hơn cả cha ta hay sao?

Lúc này Triệu Giai cũng lại một lần nữa phản bác. Triệu Nhan chính là trí giả được cả Đại Tống công nhận, cho nên Triệu Giai mới lấy phụ thân mình ra làm ví dụ.

Chẳng qua điều khiến Triệu Giai không nghĩ tới chính là ngay khi y vừa mới dứt lời, lại chỉ thấy Triệu Dật cười vang một tiếng, nói:

- Ha ha, lúc trước tam thúc có thể là thật sự không muốn làm hoàng đế, nhưng ta lại biết hiện giờ ông ấy chắc chắn đã hối hận rồi, nếu như lúc trước ông ấy làm hoàng đế, như vậy thì hiện giờ đâu cần phải bị ép buộc chạy đến châu Âu, đừng cho rằng ta không biết mục đích của việc tam thúc để đại ca đi châu Âu, đơn giản chính là muốn lưu lại một con đường lui cho Lăng vương phủ, nhưng nếu như lúc trước ông ấy làm hoàng đế thì làm sao giờ còn cần phải làm những việc này?

- Ngươi…

Triệu Giai nghe đến đó rất muốn phản bác, nhưng trong lúc nhất thời lại không biết nên phản bác thế nào. Bởi vì lúc trước khi y đi châu Âu, phụ thân quả thực đã từng nói qua là vì muốn lưu lại một con đường lui cho Lăng vương phủ, nhưng y có thể khẳng định chắc chắn rằng phụ thân cũng không hề có chút hối hận nào đối với việc lúc trước đã từ bỏ ngôi vị hoàng đế.

- Không còn lời nào để nói nữa đúng không, thế nên hiện tại đại ca và tam thúc không cần tiếp tục lo lắng về vấn đề này nữa, nếu như ngũ đệ qua đời rồi, đến lúc đó phụ tử các người chắc chắn sẽ có một người ngồi lên ngôi vị hoàng đế, điều này cũng hoàn toàn giải quyết xong mối họa ngầm cho Lăng vương phủ các người, cho nên nếu dựa vào điểm này mà nói, các người còn phải cảm tạ ta ấy chứ!

Triệu Dật nhìn thấy Triệu Giai không thể phản bác được, không ngờ lại lộ ra biểu tình đắc ý nói.

- Thật không biết vì sao ngươi ngụy biện như vậy lại vẫn muốn Lăng vương phủ chúng ta cảm tạ ngươi? Đợi đến lúc phụ thân ta từ châu Âu trở về, ta thấy kẻ đầu tiên người chém chết chắc chắn sẽ là ngươi!

Đúng lúc này, bỗng nhiên lại nghe thấy Triệu Tín vẫn luôn trầm mặc cất tiếng nói, kỳ thật y vốn không muốn mở miệng, nhưng nhìn thấy đại ca mình bị Triệu Dật dẫn dắt nhảy xuống hố sâu, cho nên lúc này mới không kìm được mà cắt ngang đoạn hội thoại của bọn họ.

- Đúng vậy, trên đời này giữa người với người cũng không phải chỉ có mỗi quan hệ lợi ích trắng trợn, ngoài ra còn có cả tình thân, tình bạn, đây cũng chính là những gì tốt đẹp nhất trên đời, nếu như ngươi vì tư lợi của chính mình mà bỏ qua tất cả những thứ này, vậy cũng là bỏ gốc lấy ngọn rồi!

Lúc này Triệu Giai rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, y cũng đã quan tâm quá nên bị loạn, cho nên mới bị Triệu Dật đào hố cho cắn câu.

- Tùy các ngươi nói như thế nào cũng được, dù sao chuyện cũng đã làm ra rồi, có thảo luận thêm nữa thì cũng chỉ là vô ích, thế nhưng ta có lời muốn nói, ta hi vọng các ngươi sẽ giết ta trước khi tam thúc trở về, ta… ta không biết phải đối mặt với tam thúc như thế nào, đây cũng chính là thỉnh cầu cuối cùng của ta!

Câu nói của Triệu Dật có phần vò đã mẻ lại còn thêm sứt, sau khi nói hết câu cuối cùng gã cũng liền lộ vẻ phức tạp, tuy rằng gã có chút hận Triệu Nhan lúc trước đã không chọn gã làm hoàng đế, nhưng vốn là một học trò và vãn bối của Triệu Nhan, gã đối với Triệu Nhan lại hết sức tôn kính, hiện tại chính gã đã gây ra sai lầm lớn như vậy, đương nhiên sẽ không còn mặt mũi nào để gặp lại Triệu Nhan nữa.

Bạn đang đọc [Dịch] Bắc Tống Nhàn Vương của Bắc Minh Lão Ngư

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    17

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!