LONG CƠ VÀ MA ĐAO(1)
"Không ngờ chỉ một ánh mắt lại có sức mạnh lớn đến vậy." Lục Khiêm nghĩ bụng.
Hắn cứ nghĩ bản thân đã rất cẩn thận.
Hắn không muốn lại bị trúng kế nhưng lần này thật sự là ngoài dự liệu.
Ánh mắt của Quán Hung nhân dường như có thể làm ô nhiễm âm hồn, nếu nhìn lâu thêm chút nữa thì chỉ e tinh thần sẽ bị tan vỡ mà chết.
"Hử?"
Bấy giờ, Lục Khiêm ngẩng đầu lên, nghe thấy động tĩnh bên ngoài động phủ.
Cức Không đã đưa mọi người lên đỉnh núi.
Đỉnh núi không có gì cả nhưng phía mặt đất đằng trước lại xuất hiện một lỗ đen rất lớn.
"Chỗ này sao vậy? Mấy người lên xem đi."
Giọng Cức Không bình tĩnh nhưng ánh mắt thì vô cùng thận trọng.
Thợ săn ưu tú nhất còn thường chết trên tay con mồi, sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, hắn vẫn rất hiểu đạo lý này.
"Không xong rồi! Lui mau!" Sắc mặt Cức Không thay đổi kịch liệt.
Ầm!
Vừa dứt lời, mặt đất phía trước bỗng nổ tung.
Chấn động vô hình vô ảnh khiến tất cả xung quanh nổ tung.
Hỏa diễm đỏ rực nuốt sống ba người.
Phạm vi nổ lan đến phạm vi trăm trượng, uy lực của Hỏa Lôi dược quả là vô cùng khủng khiếp.
Sau khi khói thuốc tan đi, ba bóng đen đứng lặng tại chỗ, hắc bào trên người đã nát vụn, nhưng cơ thể bên trong vẫn nguyên vẹn, không bị tổn hại chút nào.
Da dẻ của hai tên nô lệ vũ khí vô cùng quỷ dị.
Một tên mọc sẹo dữ tợn đỏ như máu còn một tên ở phần xương cổ lại toàn là máu đỏ.
"Ngươi nghĩ chỉ bằng chút thủ đoạn cỏn con ấy là cỏ thể chạy thoát được một kiếp sao?" Cức Không tàn nhẫn cười nói.
Ánh mắt hắn chạm nhau với bản thể Lục Khiêm trong động phủ.
"Lấy giáp khoác cho ta!"
"Vâng!" Hai tên nô lệ nửa quỳ xuống.
Làn da của tên phía bên trái phập phồng, ngư lân hiện lên trên cơ thể, trong phút chốc đã biến thành quái vật trùm kín ngư lân.
"A!!"
Nam tử ở giữa kêu gào thảm thiết, ngư lân bong ra từng mảng hình thành một khải giáp lơ lửng giữa không trung.
Ngư lân màu xanh đậm tỏa ra ánh sáng của kim loại, chỗ quan trọng còn có khung xương trắng toát cùng với da thịt.
Ngư Lân giáp như có sinh mệnh, bám vào trên mình Cức Không, không rộng không chật, vô cùng vừa vặn.
Tên nô lệ vũ khí bên kia đồng thời hét thảm một tiếng, xương sống rụng xuống, thoáng cái đã co quắp thành một đống bùn nhão.
Quá trình vô cùng rối mắt, thực tế cũng chỉ xảy ra trong thoáng chốc.
Vù!
Mấy viên U Lục Hỏa cầu cùng với mấy cây Huyết Văn Cương tiễn bay tới.
Ầm!
Đợt công kích rơi xuống Ngư Lân giáp nhưng chưa từng phá bỏ được lớp phòng ngự.
Cức Không xem thường cười, vỗ vỗ Ngư Lân giáp trên người, dùng huyết quang tanh hôi vây lại thành một màng sáng mỏng nhàn nhạt.
"Ngay đến "Long Cơ" của ta mà ngươi cũng không thể đột phá, ngươi quá yếu ớt, mau mà biến thành vong hồn dưới Hóa Huyết Ma đao của ta đi.
Nếu ta là ngươi thì sẽ chẳng kháng cự làm gì, kháng cự chỉ ăn thêm đau khổ mà thôi!"
Vù!
Lời vừa dứt, một ánh sáng màu xanh sáng rực chiếu tỏ phía chân trời, cùng với tiếng nổ đùng đoàng rạch ngang không khí.
Tốc độ của ánh sáng xanh dài ba thước cực kỳ nhanh, trong nháy mắt đã tới trước mặt Cức Không.
Âm hỏa xé nát huyết quang, khói lam lượn lờ.
Roẹt!
Lân của Long Cơ Giáp bị cắt một rãnh dài.
Ánh sáng xanh đảo ngược trở lại, ổn định lơ lửng bên cạnh Lục Khiêm, đây là một bảo kiếm do Âm hỏa đúc thành.
Một kích nhưng không thành, trong lòng Lục Khiêm có chút tiếc nuối.
Đồng thời, hắn cũng thầm sợ hãi thán phục, vũ khí và khải giáp thật sự đã giúp quái nhân trước mặt này trở nên rất mạnh.
Sở hữu nô lệ vũ khí cùng vũ khí cực âm hàn, hẳn là người của Thất Võ sơn.
"Ngươi..."
Lòng Cức Không vẫn còn sợ hãi, vuốt cổ mình, trên cổ có một vết thương dài ba thước.
Nếu vết thương sâu hơn, e rằng hôm nay hắn sẽ chết ở đây.
"Được lắm, ngươi là người đầu tiên làm người của ta bị thương, đổi lại, ta sẽ dùng toàn lực giết chết ngươi!"
Nội tâm sợ hãi của Cức Không dần biến mất, thay vào đó là vẻ khao khát méo mó.
Ầm!
Hóa Huyết Ma đao hóa thành huyết quang rồi biến mất, giây tiếp theo đã xuất hiện sau lưng Lục Khiêm.
Huyết quang đậm đặc thậm chí còn tạo thành một đầu lâu đáng sợ.
"Kẻ điên từ đâu tới!"
Lục Khiêm cảm thấy máu toàn thân như đang bốc cháy, cả người như sắp nổ.
Bùm!
Lục Khiêm dẫm hai chân lên mặt đất, mặt đất nổ tung, đón lấy phản lực lùi về phía sau.
Ngay tại lúc đó, Chân Thủy chi lực đen kịt tạo thành hộ thuẫn chắn được một kích này, đồng thời trực tiếp nói với Lục Khiêm rằng hắn tuyệt đối không được bị thương.
Ngay khi nghe thấy tên Hóa Huyết Ma đao hắn đã cảm thấy không ổn rồi.
Hai người chiến đấu mấy hiệp liền.
Nhất thời huyết quang và Âm hỏa bừng bừng, phạm vi hơn mười trượng trở thành một đống hỗn độn.
Lục Khiêm nương theo người giấy, Âm Hỏa cầu, Âm Xà cùng Thất Sát Kiếm mạnh mẽ cẩn trọng đọ sức với hắn.