【VIP】 LONG ĐAN BẢO DƯỢC
Thời điểm đám người chuẩn bị rời đi, dưới đất truyền đến một tiếng nổ ầm ầm.
Bỗng nhiên cả ngọn núi chấn động lên, hồ nước như bị sôi trào, không ngừng bốc lên bọt khí.
Một đạo chấn động vô hình cuồn cuộn đến.
Thế nhưng lực lượng những chấn động vô hình này cũng không hề mạnh, đi qua những địa phương kia, rất nhanh động tĩnh bị bình ổn lại, cũng không hề phá hoại bất cứ một nơi nào, tất cả khôi phục về nguyên dạng.
Tốc độ chấn động rất nhanh, sắp thổi tới trước mặt đám người Lục Khiêm.
"Mau bỏ đi!"
Lục Khiêm vừa nhìn liền nhận ra chỗ không tầm thường.
Xem ra những chấn động này không có lực công kích mạnh mẽ gì, nhưng ở trong mắt Lục Khiêm, nơi chấn động đi qua, giống như có thể biến tất cả về không.
Ầm ầm!
Lục Khiêm nhanh tay lẹ mắt, lập tức thả Bắc Âm Phong Đô Sơn ra, sơn mạch khổng lồ lơ lửng trên bầu trời, ma khí đen nhánh tản ra, mơ hồ truyền đến tiếng quỷ khóc sói tru.
Hai người khác lần lượt đi theo Lục Khiêm, tiến vào Phong Đô Sơn.
Oanh!
Chấn động vô hình công kích đến Phong Đô Sơn, ma khí điên cuồng sôi trào, giống như nước sôi, những chấn động vô hình này vừa tiếp xúc ma khí, trong nháy mắt đã làm cho ma khí biến mất.
May mà Bắc Âm Phong Đô Sơn là tập hợp của thập phương địa ngục, ma khí vô cùng vô tận, cho dù tiêu hao không ít, cũng có thể nhanh chóng tạo ra lại, cứ kéo dài như thế, cuối cùng cũng chống lại được chấn động vô hình công kích.
"Pháp bảo của ngươi càng ngày càng mạnh, bổn tọa mặc cảm không bằng."
Dương Tiêu thở dài nói.
Lúc trước nhìn thấy Lục Khiêm cũng chỉ mới là Nguyên Thần cảnh, tiếp sau là Động Chân, bây giờ lại là Âm Dương cảnh.
Càng lên trên một tầng chính là cấp bậc Tạo Hóa, có thể tự thành tiên khí, tự cung tự cấp.
Dương Tiêu cảm thấy Lục Khiêm cách mục tiêu này cũng không quá xa, đã đủ đến tầng thứ này.
"Ha ha, may mắn mà thôi, không đáng nhắc tới."
Lục Khiêm khiêm tốn nói.
"Cái chấn động này hẳn là một loại trận pháp nào đó, muốn biến tất cả về không, cần phải cẩn thận."
Dương Tiêu cẩn thận đánh giá xung quanh.
Ầm ầm!
Lại là một đạo chấn động vô hình kéo tới.
Lần này Lục Khiêm vì thí nghiệm đã làm hỏng phòng ốc bên cạnh, sau đó mang theo hai người Dương Tiêu trốn vào Phong Đô Sơn.
Tất cả lại bắt đầu khôi phục dáng dấp ban đầu, đợi sau khi chấn động biến mất đám người xuất hiện lần nữa, phát hiện phòng ốc hư hao vừa nãy rõ ràng đã phục hồi lại.
"Đi thôi, nơi này không có thứ gì."
Dương Tiêu nói.
Thực ra Dương Tiêu cũng không quá quen thuộc với chuyện liên quan tới Hà Bá.
Năng lực của Hà Bá bắt nguồn từ bản thân, bản thân hắn là một Thần Long, trời sinh biết hô phong hoán vũ, điều khiển dòng sông, loại năng lực này bắt nguồn từ huyết mạch bản thân.
Cho dù lấy được truyền thừa của hắn, không có huyết mạch đặc biệt căn bản không sử dụng được.
Lục Khiêm thu hồi Phong Đô Sơn, đang muốn cùng hai người Dương Tiêu rời đi, bỗng nhiên hắn nghĩ tới điều gì.
"Chờ chút đã."
Thân hình Lục Khiêm lóe lên, đi tới trước mặt hồ nước, tìm vài tảng đá ném vào.
"Sao vậy, phát hiện cái gì sao?"
Dương Tiêu nhìn Lục Khiêm, hắn biết tính cách của Lục Khiêm, không có phát hiện gì là không nói chuyện.
"Tạm thời chúng ta không nên rời đi, ta cảm thấy hẳn là có huyền cơ khác."
Lục Khiêm quan sát hồ nước trước mặt.
Tòa thành này ở chính giữa hồ nước, cảnh tượng bị hồ nước phản chiếu, vừa nãy Lục Khiêm phá hoại phòng ốc đặc biệt lưu ý một cái hình ảnh, phát hiện phòng ốc dưới nước cũng không hề bị phá hoại.
Nói cách khác hồ nước này cũng không phản chiếu hoàn toàn hình ảnh phía trên, không thể nào không có liên hệ đến chỗ này, cho nên Lục Khiêm có suy đoán lớn mật, thật ra dưới nước là một cái thế giới khác.
Nghĩ tới đây, hắn phân ra một đạo quanh mang, ánh sáng rơi vào trong nước, vật này có thần niệm hắn bám vào, có thể thay thế hắn kiểm tra tình huống dưới nước.
Sau khi quang mang đi xuống Lục Khiêm cũng không hề phát hiện ra thế giới khác, dưới nước không có gì lạ, cũng không có sinh vật gì.
"Kỳ lạ."
Lục Khiêm tự lẩm bẩm, tình huống dưới nước cũng không hề cho thấy đây là một cái thế giới khác, chẳng lẽ là mình cảm giác sai rồi.
Dương Tiêu thấy Lục Khiêm nghi hoặc, liền nói:
"Có phải do những chấn động vô hình này hay không?"
"Có thể, ta thử một chút, thế nhưng vẫn không nên trực tiếp đối mặt chấn động, các ngươi tiến vào Phong Đô Sơn trước, ta sẽ để Phong Đô Sơn hòa vào chấn động."
Ầm ầm!
Vừa dứt lời, lại có một cơn chấn động kéo tới.
Trải qua Dương Tiêu nhắc nhở, Lục Khiêm phát hiện quả thật chấn động vô hình có chỗ không tầm thường, như là một loại trận pháp truyền tống.
Lúc chấn động sắp đến gần thân thể của bọn họ, Lục Khiêm để cho bọn họ trốn vào Phong Đô Sơn, sau đó cũng thu hồi ma khí, không đối kháng cùng chấn động, cẩn thận co lại thành một đoàn.
Rầm rầm!
Quả nhiên, trong tích tắc chấn động vô hình tiếp xúc bọn hắn, cảnh sắc xung quanh đột nhiên biến đổi.
Thành trì vẫn là tòa thành trì kia, bầu trời biến thành dáng vẻ huyết hồng, đại địa tràn đầy thi thể.
Trong phòng ốc bên cạnh không còn trống rỗng, trên đất, trên giường, bên bàn cơm hoặc nhiều hoặc ít đều có một bộ bạch cốt, xương trắng ơn ởn, bên trên phủ đầy tro bụi, đã tử vong từ rất lâu rồi, thậm chí sắp bị phong hóa thành cặn bã.
"Quả nhiên có động thiên khác."
Dương Tiêu và Lục Khiêm liếc mắt nhìn nhau, Ngọc Sanh sau lưng không nói một lời, cẩn thận đánh giá xung quanh, chỉ sợ nửa đường có yêu ma giết ra.
Hai người theo đường phố đi sâu vào trong, ven đường hài cốt càng ngày càng nhiều, có vài bộ bạch cốt bên cạnh còn để túi trữ vật đã mất đi hiệu lực, cùng với pháp bảo rỉ sét.
Có lẽ những người này là tu luyện giả, từ đám xương trắng đến xem, có phần thậm chí không phải là nhân loại, mà là yêu ma hoá hình, đại đa số là Thủy Tộc, cùng với một vài Giao Long Chân Long.
Nếu như đoán không lầm, nơi này là động phủ của Hà Bá.
Lúc này, cuối con đường hiện lên kim quang.
Đám người vội vã chạy tới, một gốc thực vật màu xanh cao tầm một người đập vào mi mắt.
Dáng vẻ khá giống Ba Tiêu Thụ, trên lá màu xanh có hoa văn huyết hồng, đỉnh thân cây là một trái cây vàng óng to bằng nắm tay.
"Đây là ... Long Đan Bảo Dược."
Lục Khiêm vừa nhìn liền nhận ra vật trước mắt.
Cái này gọi là Long Đan Bảo Dược, thật ra chính là nội đan của Thần Long sau khi chết biến thành, đó là một loại thiên tài địa bảo, vô cùng trân quý, yêu cầu thiên thời địa lợi nhân hoà.