Không phải là không làm được, mà là tỷ lệ đầu tư và thu hoạch hoàn toàn không được, chỉ riêng hình ảnh đã đạt đến độ chính xác của cấp bậc phim điện ảnh, chi phí này cũng không phải là lớn bình thường.
Cũng chỉ có bọn họ có Game Engine Hồng Hoang tự nghiên mạnh mẽ mới dám tiếp nhận hạng mục này, nhưng cũng phải đầu tư thêm thiết bị mới được.
- Đúng vậy, mọi người không nghe lầm đâu.
Vẻ mặt lão Tống nghiêm túc nói.
- Hạng mục này liên quan đến tài liệu báo cáo quý 1 của chúng ta, tôi ở đây hứa hẹn, chỉ cần có thể hoàn thành thuận lợi, tiền thưởng của tất cả mọi người tăng thêm một tháng.
Tiền thưởng tăng thêm một tháng!
Trong lòng mọi người chấn động, trong mắt đột nhiên lóe lên ánh sáng.
Lại nhìn về phía phương án thiết kế, đột nhiên cảm thấy nó thuận mắt hơn rất nhiều, cũng không có người nào lại đưa ra chất vấn đối với phương án này nữa.
Không đến một giờ.
Buổi họp kết thúc thuận lợi.
Mỗi người đều cầm công việc của mình, vội vã chạy về vị trí làm việc.
Lão Tống và lão Lý thì đứng ở bên cạnh nhìn bóng dáng bọn họ bận rộn chạy tới chạy lui, trong mắt tràn đầy cảm khái.
- Đại hội nhà đầu tư lần này, sợ là tổng giám đốc Trần sẽ thổi da trâu lên trời đó.
- Chỉ hy vọng trò chơi có thể làm được thuận lợi, dù sao thì cũng là trò chơi kiểu VR đầu tiên của chúng ta, cũng không biết thị trường sẽ phản ứng như thế nào.
Thật ra trong lòng lão Tống bây giờ cũng không chắc chắn lắm.
Mặc dù lão rất xem trọng phương án này, nhưng thị trường cũng không phải lão nói sao thì là vậy.
Có được hay không thì còn phải xem người chơi có mua đơn hàng hay không.
Người làm trò chơi chính là như vậy, anh vĩnh viễn không biết trò chơi của mình có thể bùng nổ hay không, giống như là một trận đánh cược.
- Đúng rồi, không phải vừa rồi Tổng giám đốc Trần nói còn cần tuyển một số diễn viên tạm thời tới à?
Đột nhiên, lão Lý nghĩ đến cái gì, nói.
Nhân vật trong bộ phim Titanic này cũng không ít.
Nhất là yêu cầu về tướng mạo của đôi nam nữ, có lẽ phải tốn rất nhiều công sức mới có thể tìm được người phù hợp.
Nhưng tâm tư của lão Lý rõ ràng không ở đây, mà hỏi tiếp:
- Tống lão đại, anh cảm thấy tôi sẽ diễn vai thuyền trưởng lái chính được không?
- Lái chính? Anh à?
Lão Tống liếc mắt nhìn anh:
- Làm bồi bàn trong sảnh tiệc còn tạm được, chính là người bị chết chìm đầu tiên lúc đắm tàu.
Lão Lý:???
…
Đúng như lão Tống nói, tàu Titanic yêu cầu đối với diễn viên vô cùng cao.
Nhất là vẻ ngoài và khí chất.
Vừa cần sự cao quý trang nhã của xã hội thượng lưu, lại cần dã tính của công nhân tầng dưới chót, muốn tìm được nhiều diễn viên thích hợp như vậy cũng không dễ dàng.
Cho dù Trần Lâm đã sớm quan tâm đến phương diện này thì cũng vẫn không tìm được mấy người thích hợp để chọn.
Nhìn thấy các nhân viên bắt đầu lu bù công việc, Trần Lâm cũng cầm điện thoại di động trong phòng làm việc lên, bấm số của Tô Bằng.
- Alo, tổng giám đốc Trần, sao hôm nay cậu lại rảnh rỗi gọi điện cho tôi vậy?
Phân bộ công ty BiliBili, Tô Bằng tràn đầy ngạc nhiên nghe điện thoại.
Giám đốc công ty Hồng Hoang này bình thường nếu không có việc gì thì sẽ không gọi điện thoại, lần này tự mình gọi điện thoại tới chắc chắn sẽ không phải là chuyện nhỏ gì.
- Quản lý Tô, tôi có một chuyện cần hỏi anh, tính luôn các streamer thì dưới tay anh có bao nhiêu nghệ sĩ hợp đồng?
Trần Lâm đi thẳng vào vấn đề nói.
Sao cậu lại đột nhiên hỏi chuyện này?
Tô Bằng có chút không hiểu.
- Không phải là chuyện gì lớn, Hồng Hoang chúng tôi chuẩn bị quay một bộ phim điện ảnh CG mới, phải dùng rất nhiều diễn viên.
Bộ phim điện ảnh CG!
Trong lòng Tô Bằng chấn động, bỗng nhiên đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
- Ý của Tổng giám đốc Trần là bộ phim điện ảnh giống như CG Thợ Săn Quái Vật à?
Cũng gần như vậy, nhưng mà cần nhiều QwrJCḇ viên hơn, ít nhất phải bảy, tám diễn viên chính và hơn hai trăm vai quần chúng.
- Hả!
Tô Bằng nghe vậy thì hít một hơi khí lạnh.
Bảy, tám diễn viên chính và mấy trăm diễn viên quần chúng, đây là muốn quay một bộ phim lớn à?
Lão vốn cho rằng bộ phim CG Thợ Săn Quái Vật trước đây đã đủ ngoại hạng, không ngờ còn có chuyện kỳ quái hơn.
Cho dù lão muốn một mình làm chuyện này thì cũng có chút lực bất tòng tâm.
Nghĩ tới đây, Tô Bằng cười khổ một tiếng:
- Tổng giám đốc Trần, cậu cũng quá coi trọng tôi rồi, nhân vật quần chúng thì chúng tôi có thể tìm được cho cậu, nhưng bảy, tám diễn viên chính thì lại hơi khó khăn.
Lão biết rõ, mặc kệ là phim điện ảnh gì, có thể xưng là nhân vật chính đều yêu cầu vô cùng nghiêm khắc đối với các hạng mục của diễn viên chính.
Cho dù dưới tay lão có hơn trăm nghệ sĩ hợp đồng nhưng cũng không dám đảm bảo có thể tìm ra nhiều người thích hợp như vậy.
Nhưng lão cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội ngàn năm một thuở này, lập tức nói:
- Không biết Tổng giám đốc Trần cần loại diễn viên chính nào? Nếu thích hợp, tôi sẽ tận lực chọn cho cậu.
- Cũng được, nhưng bộ phim CG này của tôi yêu cầu đối với khí chất của diễn viên rất cao, tôi phải đích thân xem mới được.
Trần Lâm suy nghĩ một chút, nói.
- Ý là tổng giám đốc Trần muốn chi nhánh công ty chúng tội tự mình chọn người à?
Ánh mắt Tô Bằng sáng lên:
- Chuyện này đương nhiên có thể, tổng giám đốc Trần lúc nào có rảnh? Tôi có thể triệu tập người tới bất cứ lúc nào.
- Khoảng 3 giờ chiều đi, vừa vặn hôm nay không có việc gì, đến lúc đó chắc phải làm phiền mọi người rồi.
- Không phiền phức, không phiền phức, tôi sẽ chờ tổng giám đốc Trần đại giá.
Khoảng cách giữa hai công ty cũng không xa, lái xe cũng chỉ khoảng 40 phút mà thôi.
Cúp điện thoại, nhìn thời gian một chút.
Tô Bằng lập tức gọi điện thoại cho những người phía dưới.
- Đi, triệu tập tất cả mọi người tới đây, bên Hồng Hoang muốn đi qua chọn diễn viên trong phim điện ảnh CG, phải nhanh!
Nói xong, anh trực tiếp bỏ việc làm đang làm, vội vã rời khỏi phòng marketing.
Mà các nghệ sĩ hợp đồng nhận được tin tức này cũng hoàn toàn vỡ tổ.
- Chị Quyên, em không nghe lầm chứ? Hồng Hoang lại muốn bắt đầu quay phim điện ảnh CG à?