Ngày thứ hai.
Sau khi bàn giao xong chuyện, lão Tống cũng không ở lại lâu.
Trần Lâm rời khỏi khách sạn, ngồi xe đi tới căn cứ chiếu phim nổi tiếng trong Giang Thành.
Giống như thông tin mà anh đã tra được trên mạng.
Xem như là một trong những căn cứ của các bộ phim điện ảnh nổi tiếng trong nước, vừa mới bảy tám giờ sáng đã tụ tập rất nhiều vai quần chúng ngồi xổm ở góc tường ăn bữa sáng bánh bao.
Bên cạnh còn có người bán hàng rong không ngừng gào to, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
Nhìn thoáng qua, trong số những nhân vật quần chúng này không thiếu nam thanh nữ tú.
Thậm chí có người còn không kém những ngôi sao điện ảnh đang hot kia bao nhiêu.
- Nghe nói hôm nay Thanh Cung Cách Cách sắp bắt đầu diễn, cần rất nhiều vai quần chúng.
- Cái này tôi biết, là một đạo diễn hí kịch nổi tiếng mời rất nhiều ngôi sao tới.
- Đây chính là cơ hội tốt, chờ sau này nhất định phải cướp được vị trí mới được.
- Tính cả tôi nữa!
Mấy diễn viên quần chúng thảo luận ở lối vào đều lọt vào tai Trần Lâm, làm cho anh rất kinh ngạc.
Nếu như anh nhớ không lầm thì bộ phim này hẳn là một bộ phim Thanh Cung mới bắt đầu quay gần đây, cần rất nhiều diễn viên là cung nữ.
Ở bên kia có lẽ có thể tìm được nhân vật nữ chính thích hợp.
Không dừng lại, anh theo đường lớn tiếp tục đi tới, xuyên qua từng toà kiến trúc cổ xưa, rất nhanh đã đi tới bên ngoài đoàn làm phim Thanh Cung Cách Cách.
Lúc này, bởi vì còn chưa chính thức khai mạc.
Rất nhiều diễn viên đang tụ tập ở bên ngoài cửa vào quảng trường, chuẩn bị báo danh tham gia quay phim.
Hơn nữa nam và nữ đều có, gần như đứng đầy hơn phân nửa quảng trường, đủ để thấy được bộ phim này có bao nhiêu nóng nảy.
Nhưng Trần Lâm cũng không phải tới tham gia náo nhiệt.
Nhìn quanh bốn phía một vòng, ánh mắt cuối cùng rơi xuống trong đội ngũ trưng thu chọn cung nữ, bắt đầu đánh giá từ trên xuống dưới.
- Người đó là ai vậy, sao cứ nhìn chằm chằm vào chúng ta.
Trong đội ngũ, các cô gái nhanh chóng cảm nhận được tầm mắt của anh, lông mày hơi nhíu lại.
- Lưu manh.
Bọn họ đều nhao nhao xoay người sang chỗ khác, nhổ một ngụm nước miếng.
Có người ngẩng đầu ưỡn ngực, vô cùng tự tin đối với dung mạo của mình.
Trần Lâm không hề hay biết đối với chuyện này, mà tiếp tục nghiêm túc tìm kiếm người thích hợp.
Đột nhiên.
Hai mắt anh sáng lên.
Ánh mắt dừng lại ở trên người một bóng người dáng người cao gầy, Khí chất đẹp lạnh lùng đứng ở phía trước đội ngũ, bước nhanh tới.
Mấy cô gái thấy thế thì vô ý thức lui lại tránh đi, vừa vặn lộ ra bóng người kia.
- Chào cô.
Trần Lâm lên tiếng chào trước.
Người kia nghe thấy có người nói chuyện với mình thì quay đầu, nghi ngờ nhìn về phía anh.
Giống như!
Trần Lâm kinh ngạc.
Khuôn mặt lãnh diễm cao quý, mái tóc xù nóng bỏng, đơn giản đã trùng hợp với nhân vật nữ chính hoàn mỹ trong ấn tượng của anh!
- Xin hỏi anh là...
Nhìn thấy anh ta đứng thẳng bất động, giống như là cứng đờ, cuối cùng Anna nghi ngờ lên tiếng.
Nhưng đáp lại cô không phải là giọng nói của Trần Lâm, mà là tiếng nhắc nhở thấp giọng bên cạnh.
- Cẩn thận một chút, có thể là những đoàn làm phim vô lương kia.
- Từ vừa rồi, anh ta đã nhìn chằm chằm vào bên phía chúng ta, hình như là không có lòng tốt gì.
- Vẫn là tránh xa một chút thì tốt hơn.
Rõ ràng là bọn họ cũng quen biết Anna, hoặc là thường xuyên quay phim với nhau nên rất đề phòng Trần Lâm.
Có người lặng lẽ đánh giá Trần Lâm, xem xét trên dưới.
Trần Lâm cũng không thèm để ý đến sự nghị luận của các cô, từ trong túi lấy ra một tấm danh thiếp đưa cho Anna.
- Chính thức giới thiệu một chút, tôi là nhân viên của công ty Hồng Hoang, gần đây công ty chúng tôi có quay một bộ phim điện ảnh CG, đang tìm nhân vật nữ chính thích hợp, nếu có hứng thú thì có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào.
Thật ra anh cũng có thể trực tiếp liên hệ công ty giải trí tìm người, nhưng dù sao thì yêu cầu của nam chính và nữ chính cũng tương đối cao, nên vẫn phải tận mắt nhìn mới biết được có thích hợp hay không.
Dù sao thì cũng đã đi tới Giang Thành, tiện đường tới xem một chút cũng không tốn bao nhiêu thời gian.
- Công ty Hồng Hoang?
Anna ngây ngẩn cả người, rõ ràng không ngờ anh lại ôm mục đích này tới.
Nhưng cô cũng xem như là một nhân vật quần chúng trong ngành công nghiệp điện ảnh, truyền hình, cũng không hiểu rõ về ngành trò chơi, cho nên chỉ ngơ ngác tiếp nhận danh thiếp.
- Thì ra là người của công ty, sao người của ngành trò chơi lại chạy đến đây chứ?
Một cô gái bên cạnh nghi ngờ lên tiếng, nhìn bóng lưng Trần Lâm rời đi.
- Không biết công ty này lớn bao nhiêu, hình như cho tới bây giờ tôi chưa từng nghe nói.
- Trong nước có nhiều công ty như vậy, chưa nghe nói cũng không kỳ quái.
- Vậy mà lại muốn để Anna đi quay CG trò chơi, chẳng lẽ không biết đây là đoàn làm phim gì à?
Trong đoàn làm phim Thanh Cung Cách Cách, chính là đạo diễn Đinh đứng đầu đại danh đỉnh đỉnh phụ trách, mức độ nóng nảy trong nghề nghiệp gần như không ai không biết.
Dù chỉ là vai phụ thì cũng có một đám người muốn giành lấy vai diễn, cạnh tranh vô cùng kịch liệt.
Các cô thật sự không dễ dàng mới gặp được cơ hội tốt như vậy, sao lại từ bỏ vì một công ty trò chơi không biết tên chứ?
Vốn Anna cũng ôm ý nghĩ này.
Dù sao thì cô cũng đang suy nghĩ đến sự phát triển của mình trong ngành điện ảnh và truyền hình.
Nhưng sau khi cô nhìn thấy chữ viết trên danh thiếp thì lại do dự.
[ CEO của công ty Hồng Hoang: Trần Lâm ]
Chỉ trong vài từ ngắn ngủi đã thể hiện thân phận bất phàm của người đàn ông kia.
Cô biết rõ tầm quan trọng của cơ hội này.
Cho dù là thương diễn không biết tên cũng có thể trở thành mấu chốt để các cô mở ra sự nghiệp diễn nghệ.
Nhưng để an toàn, cô vẫn lấy điện thoại di động ra tìm kiếm công ty Hồng Hoang, sau đó liên tục gửi tin nhắn.
Chỉ nhìn một hồi, cô đã lộ ra vẻ mặt kinh hãi, cuối cùng hiểu rõ Hồng Hoang rốt cuộc là công ty dạng gì.
Ngẩng đầu, do dự liếc mắt nhìn thấy đoàn sắp bắt đầu quay phim, và tờ giấy ghi danh trên tay.