Bây giờ là thời gian quan trọng nhất.
Không phải là cần phải giải quyết vấn đề trong nhà lão Lý à?
Tại sao lại lừa gạt lên làm người quản lý team mới chứ?
Nhưng dù sao lão cũng đã già đời.
Chỉ vừa ngây người trong chốc lát đã lĩnh hội ý tứ của Trần Lâm, lập tức bừng tỉnh hiểu ra.
Quay đầu nhìn về phía lão Lý, cũng cười theo.
- Tôi cảm thấy có thể, giao cho anh ta tôi rất yên tâm!
Hai người một xướng một hoạ, làm cho lão Lý hoàn toàn không hiểu gì, trên mặt tràn đầy dấu chấm hỏi.
Lão Tống thấy thế, lúc này mới hận không thể cắt đứt lời nói:
- Còn không mau cảm ơn Tổng giám đốc Trần! Cậu ấy muốn đề bạt anh thành lão đại của team mới đó!
- Hả? Nhưng mà...
- Đừng nhưng nhị gì hết, Tổng giám đốc Trần đã lên tiếng, chẳng lẽ còn có thể mặc kệ chuyện của anh à? Yên tâm đi, tiền phẫu thuật cho em gái anh, chúng tôi sẽ nghĩ cách giải quyết.
Giọng nói của lão Tống dần dần trở nên ôn hòa lại.
Thì ra là bởi vì em gái nằm viện cần một khoản tiền lớn để phẫu thuật, nên anh mới đột nhiên chạy tới từ chức.
Có lẽ là muốn đi làm chuyện mạo hiểm gì đó để nhanh kiếm tiền.
Khó trách đám nhân viên kia lại chạy vào khuyên anh ta đừng làm chuyện điên rồ.
Mà sau khi nghe thấy lời nói của lão Tống, lão Lý lập tức cực kỳ hoảng sợ:
- Tống đại ca muốn giúp tôi à? Đây chính là hơn 2 triệu đó!
Hơn 2 triệu.
Đối với một người bình thường mà nói, đã có thể xem như là một con số trên trời.
Ngoại trừ lúc vay tiền mua nhà ra thì có lẽ đời này bọn họ cũng chưa từng đụng tới nhiều tiền như vậy.
Cũng khó trách lão lại chấn động như vậy, thậm chí khó có thể tin được.
Cả người ngơ ngác đứng tại chỗ rất lâu, tầm mắt cuối cùng trở nên mơ hồ.
Những ngày này, áp lực mà lão phải chịu thật sự quá lớn.
Lúc trước, khi nghe thấy giá tiền trên trời đó qua điện thoại, lão đều không mở miệng nói một tiếng nào, chỉ một mực yên lặng hoàn thành công việc cuối cùng.
Nhưng hôm nay, đối mặt với sự trợ giúp của Trần Lâm và lão Tống, cơ thể lão lại không nhịn được run lên, giống như đang cố hết sức đè nén cảm xúc trong lòng.
Đều nói đàn ông không dễ rơi lệ.
Chỉ là không muốn một mặt yếu ớt của mình bị người khác nhìn thấy thôi.
- Được rồi, được rồi, 2 triệu mà thôi, tôi giúp anh trước, số tiền sẽ ghi nợ cho anh, sau này làm việc cho công ty trả từ từ là được.
Lúc này, cuối cùng Trần Lâm cũng đứng ra nói.
Mặc dù 2 triệu không ít, nhưng đối với anh bây giờ cũng không phải là quá lớn.
So sánh ra thì mất đi một nhân viên kỹ thuật cao sẽ tổn thất lớn hơn đối với công ty.
- Tổng giám đốc Trần nói thật chứ?
Lão Lý khiếp sợ quay đầu lại.
Sau một lúc sững sờ, cuối cùng lão cũng cúi người vái chào Trần Lâm, giọng nói run rẩy:
- Cảm ơn Tổng giám đốc Trần, sau này tôi nhất định sẽ không làm cho cậu thất vọng!
- Không đi à?
Trần Lâm cười nói.
- Không... không đi.
Lão Lý có chút lúng túng.
- Không đi là được, nhưng tôi phải cảnh cáo trước, nếu như anh không quản lý tốt team mới, tôi có thể đuổi việc anh đấy.
- Yên tâm đi, đến lúc đó không cần tổng giám đốc Trần lên tiếng, tự tôi sẽ cuốn gói rời đi!
Lão Lý trực tiếp lập quân lệnh trạng.
Lão biết đây là cơ hội mà Trần Lâm cho mình.
Vì để báo đáp sự tín nhiệm này, lão cũng phải nỗ lực hơn mười phần mới được.
Cảm nhận được quyết tâm của lão, Trần Lâm hài lòng gật đầu, nói:
- Nhân dịp công ty chúng ta có team mới, đi thôi, sắp tan làm rồi, vừa vặn hôm nay rảnh, tôi mời mọi người ra ngoài ăn chực một bữa, chúc mừng trò chơi mới công bố viên mãn.
- Vậy tôi sẽ đi thông báo cho mọi người tranh thủ làm xong việc, lão Lý cũng đi theo tôi đi.
Trên mặt lão Tống mang đầy nụ cười.
Hôm nay đối với lão, thậm chí đối với công ty Hồng Hoang cũng là một ngày thật tốt.
Không chỉ trò chơi mới bán chạy, mà còn thành lập team mới.
Đúng là phải chúc mừng một chút mới được.
Cũng đúng lúc để cho mọi người buông lỏng một chút sau nhiều ngày bận rộn như vậy.
- Đúng rồi, đã quyết định tên của team mới là gì chưa?
Đi tới cửa, lão Tống đột nhiên quay đầu lại.
- Tên của team mới à... Gọi là "Ánh Sáng A" đi, nhân viên cũ của Lê Minh chuyển qua chính là Ánh Sáng, Hồng Hoang chúng ta cũng nên tiến thêm một bước.
Không đầy hai ngày nữa là hoàn thành việc thiết lập team mới.
Xem như là team thứ hai của công ty Hồng Hoang, nhiệm vụ chủ yếu của nó chính là phụ trách bảo trì Thợ Săn Quái Vật, cùng với việc khai phá sau này.
Tranh thủ tạo nó thành IP đứng đầu Hồng Hoang, tăng cường lực ảnh hưởng của bọn họ ở trong nước.
Cho nên ngoại trừ lão Lý phụ trách quản lý đội ngũ ra thì Trần Lâm còn an bài hai nhân viên cũ và 8 công nhân viên mới đi trợ giúp lão.
Còn về team của Lê Minh cũ thì tiếp tục mở rộng, chuyên phụ trách việc nghiên cứu phát triển trò chơi mới.
Cũng là phòng ban chủ yếu của Hồng Hoang hiện nay.
Sau khi làm xong tất cả, lão Tống cầm một phần văn kiện đi vào trong văn phòng.
- Trần Lâm, trong khoảng thời gian này, hướng gió thị trường đã được chỉnh lý lại.
Nét mặt của lão vô cùng nghiêm túc, giống như là gặp phải vấn đề nan giải gì đó.
- Xảy ra chuyện gì à?
Trần Lâm hỏi.
- Ừm.
Lão Tống gật đầu, đưa văn kiện lên trên bàn:
- Tôi vừa nhận được tin tức, gần đây xu thế của các ngành nghề khác đang giảm xuống, rất nhiều công ty đầu tư cũng bắt đầu chuyển đổi sách lược, chuẩn bị đầu tư vào ngành trò chơi.
- Nhanh như vậy à?
Ánh mắt Trần Lâm lập tức trở nên ngưng trọng.
Có tư bản tham gia, chuyện này đối với bọn họ không thể coi là tin tức tốt gì.
Bởi vì mục đích chủ yếu của đám người kia chính là kiếm tiền, hơn nữa phạm vi nghiệp vụ gần như bao gồm tất cả các ngành nghề, tài nguyên tích lũy tuyệt đối là khó có thể tưởng tượng.
So với tư bản thật sự.
Công ty trò chơi như Hoán Hải cũng chỉ là một đứa trẻ con!
Hoặc có lẽ là, bản thân của Hoán Hải là tư bản vận hành, nó chỉ là một công cụ kiếm tiền trong ngành trò chơi mà thôi.
Vào mấy năm trước.
Trần Lâm đã đoán trước sẽ có một ngày như vậy.
Chỉ là lại không ngờ lại đến nhanh như vậy.