Xuất hiện trước mắt mọi người là một khu vực hoang phế giống như là thành thị của người dân nghèo.
Một thiếu niên mặc áo màu đỏ, quần cụt màu xanh đứng ở phía trước màn ảnh, giống như chính là nhân vật bọn họ muốn điều khiển.
- Nhìn phân loại trò chơi, hẳn là loại trò chơi 3D Parkour, cái tên Chỉ Có Leo Lên, không cần phải nói chắc chắn chính là leo lên cao.
Lão E không hổ là người chơi có kinh nghiệm già dặn trong mười mấy năm chơi trò chơi, chỉ nhìn thiết lập ban đầu một chút đã đoán được cách chơi của trò chơi này.
Tầm mắt chuyển động, quả nhiên cách đó không xa có một căn nhà có thùng đựng hàng và những thanh gỗ, sắt vụn dựng nên, độ cao gần như đạt đến mức mắt thường không nhìn rõ.
Anh điều khiển nhân vật chạy tới xem xét, thật sự là có một mũi tên chỉ lên trên.
- Chủ phòng trâu bò nha, liếc mắt một cái đã nhìn ra phải chơi như thế nào.
- Loại trò chơi Parkour 3D à? Xem ra cũng không tệ.
- Lần thứ nhất nhìn thấy Parkour leo lên cao, vẫn rất mới mẻ.
- Động tác cũng rất lưu loát, không giống như là trò chơi nhỏ?
Người xem vốn không ôm hy vọng quá lớn, nhưng lại lập tức bị thiết lập mới lạ này hấp dẫn, mưa đạn liên tục bay lên trên màn hình nghị luận.
Lão E thấy hiệu quả cũng không tệ lắm, mà lại là trò chơi hưu nhàn mà anh dùng để giải trí, thế là cũng bình tĩnh lại, bắt đầu điều khiển nhân vật leo trèo phòng ốc.
- Hắc, mọi người đừng nói, trò chơi này chơi rất vui vẻ.
Dưới sự khống chế tinh chuẩn của anh, nhân vật rất nhẹ nhàng thông qua đủ loại tấm ván gỗ trèo lên mái hiên của tầng thứ hai, theo bậc thang bên cạnh chạy một đường.
Không bao lâu sau.
Anh lập tức đi đến một cầu nhảy trên tầng lầu.
Nhẹ nhàng nhảy lên, thuần thục nhảy đến đối diện, tiếp tục thuận theo đường leo lên phía trên.
Mặc dù chỉ là cách chơi đơn giản nhưng lại làm cho anh trải nghiệm được sự khoái hoạt của việc leo núi, thật giống như là trò chơi leo núi trong thành thị.
Theo độ cao không ngừng tăng lên.
Lại nhìn về phía mặt đất, loại cảm giác thành tựu kia là khó có thể diễn tả được.
- Quả nhiên, tôi vẫn tương đối thích hợp với loại trò chơi này, rất giảm áp lực.
- Trước tiên xác định một mục tiêu nhỏ đã, đêm nay, trước khi livestream xong sẽ leo lên chỗ cao nhất!
Lão E hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, cuối cùng cũng tìm lại được lòng tin sau khi bị quái vật cho ăn hành, tốc độ leo trèo cũng trở nên càng lúc càng nhanh, giống như là Spider-Man vượt nóc băng tường ở trong phòng.
Mới chỉ tốn thời gian mười lăm phút.
Anh đã leo tới nơi mà sắp không nhìn thấy mặt đất nữa.
- Ai, chờ một chút!
Nhưng vào lúc này, anh lại bước hụt, từ trên một cây xà ngang thật nhỏ rơi xuống.
Anh còn chưa kịp phản ứng, nhân vật đã lập tức rợi xuống, "ba" một cái lần nữa trở về mặt đất, bên tai vang lên tiểu khúc ghi-ta du dương nhanh nhẹn.
Hả?
Vừa mới xảy ra chuyện gì vậy?
Tôi là ai?
Đây là đâu?
Vẻ mặt lão E đờ đẫn, mưa đạn cũng lập tức bị chọc cười.
- Chỉ có vậy thôi à?
- Không phải nói muốn leo lên điểm cao nhất à?
- Một đêm trở về trước giải phóng, thật quá ưu tú.
- Cuối cùng thì anh có làm được hay không vậy?
Đối mặt với sự chế giễu của bọn họ, lão E khôi phục rất nhanh, trên mặt vẫn rất thoải mái.
- Sai lầm rồi, chuyện thường xảy ra, nhất định sẽ xảy ra chuyện này!
Nói xong, lão lại giống như trước đó, bắt đầu theo con đường cũ.
Lần này động tác của anh đã thành thục hơn rất nhiều.
Gần như chỉ mất một nửa thời gian đã đi đến phía trước xà ngang hại anh rơi xuống.
Hít sâu một hơi, hắn lập tức chạy lấy đà trực tiếp xông qua, rất thuận lợi leo lên bình đài đối diện.
- Xem đi, tôi đã nói rồi, chút độ khó này căn bản không làm khó được tôi.
Lão E lại bắt đầu đắc ý.
Nhưng nếu quan sát cẩn thận thì sẽ phát hiện anh ta còn cẩn thận hơn vừa rồi rất nhiều, cơ bản sẽ không làm ra động tác nào quá mạo hiểm.
Một đường hữu kinh vô hiểm.
Cuối cùng hai mươi phút sau đã thành công leo lên nóc nhà.
Tấm gỗ vốn làm bằng thép cũng biến thành từng cái ống thép thô to ngang dọc, không ngừng kéo dài lên trên.
- Vẫn còn à?
Lão E ngây ngẩn cả người, cuối cùng cũng phát hiện một tia không thích hợp.
Nhưng trong phút chốc, lão vẫn điều khiển nhân vật tiếp tục đi về phía trước, cẩn thận từng li từng tí bước lên ống thép kết nối với nóc phòng kia.
Nhưng khi anh đang cẩn thận từng li từng tí đi đến cuối cùng, từ một ống thép này nhảy đến một ống thép khác thì nhân vật lại đột nhiên đạp hụt, cả người từ bên cạnh rơi xuống.
Con ngươi lão E đột nhiên co lại, sợ vỡ mật.
- Không, đừng!
- Đừng!
- Đừng rơi xuống!
Theo tiếng gào khóc của anh, hình ảnh trước mắt nhanh chóng thay đổi.
Lướt qua ống thép vừa mới bò qua, đến sân thượng trên nóc nhà, sau đó lại đến bậc thang nhún nhảy.
Chỉ trong bốn, năm giây ngắn ngủi, anh lại lần nữa rơi xuống đất, tiểu khúc ghi-ta quen thuộc lại vang lên lần nữa.
Chỉ nhìn thôi.
Người xem livestream đều cảm giác trái tim bị hung hăng nắm chặt một cái.
Một đêm trước khi giải phóng, toàn bộ nỗ lực nửa giờ đều uổng phí.
Quá... Mẹ nó... Thảm rồi!
Cũng mãi đến lúc này.
Bọn họ mới ý thức được, trong giới thiệu trò chơi viết về nhà rốt cuộc là có ý gì.
…
- Cái trò chơi này tôi cũng không tin!
Lão E tỉnh hồn lại, vẻ mặt cũng thay đổi.
Mang theo một luồng khí thế không chịu thua, anh lần nữa điều khiển nhân vật leo lên phía trên.
Nhưng theo thời gian, liên tục từ chỗ cao rơi xuống, giọng nói của anh cũng bắt đầu trở nên càng ngày càng nhanh và nóng nảy.
- Đừng, ai dạy các người thiết kế ống thép trượt như thế hả? Lại.
...
- Ổn định, ổn định, đúng... đúng... Đối với NM kích thước! Vừa rồi tôi rõ ràng đã nhảy!
...
- A a a, lại té nữa, nhà thiết kế NMLGB!
...
- Trác! Lại chơi ngốc trò chơi chó này rồi!
...
Ròng rã hai tiếng rưỡi, lão E đều chỉ chơi trò chơi này, lượng người xem trong phòng livestream cũng tăng đến cực cao.
Bộ dáng điên cuồng như muốn đập bàn phím kia lại làm khán giả cười không dừng được.
- Nga nga nga... Trò chơi này quá hay.
- Không biết trong đầu nhà thiết kế chứa cái gì mới làm ra được món đồ chơi này để giày vò người khác như thế này.