Chương 82: [Dịch] Bắt Đầu Thuyết Thư Đại Ái Tiên Tôn

Vô Đề

Phiên bản dịch 4937 chữ

Chu Đại Đầu hừ một tiếng:

“Ngươi cũng biết đấy, nhưng dựa vào mình thì có ích gì? Cổ Nguyệt Nhất Đại chẳng phải là ví dụ sống động đó sao, không trộm cắp thì đời này ngươi chẳng có đường mà ngóc đầu lên! Ta không muốn vào Ma Đạo, cũng không muốn cố gắng, chi bằng bỏ cuộc quách cho xong.”

“Nhưng giờ thế đạo loạn lạc, ai mà biết được? Nếu ép ta quá, có khi ta cũng nhập Ma Đạo luôn!”

Chu Tự Tài vội nói:

“Nói bậy bạ gì đấy! Chúng ta là đệ tử của Chính đạo mà!”

Chu qsymyfḂ Đầu biết mình lỡ lời, vội im lặng.

Nhưng đúng lúc này, từ dưới thùng nước truyền đến một giọng nói lạnh lùng:

“Hai ngươi, mau cút xuống đây cho ta!”

Cả hai giật bắn người, mới nhận ra từ khi nào đã có một vị chấp pháp đệ tử của Tông Môn đứng trong Dược Phòng.

Chu Đại Đầu nhanh tay ra hiệu cho Chu Tự Tài mau ném [Trà Quán Nhật Báo] xuống nước.

Nhưng vị chấp pháp đệ tử kia đã nghe hết lời bọn họ nói, thân hình khẽ động, liền đứng bên cạnh thùng, tay phải như gọng kìm kẹp lấy cánh tay Chu Tự Tài, lôi hắn dậy.

Vị chấp pháp đệ tử giật lấy tờ [Trà Quán Nhật Báo] đã ướt một nửa, cười lạnh nói:

“Còn định hủy ngay trước mặt ta, to gan thật!”

Chu Đại Đầu hoảng hốt nói:

“Sư… sư huynh, ngươi định làm gì?”

Vị chấp pháp đệ tử liếc mắt nhìn hắn, nở nụ cười hiểm độc:

“Tông chủ có lệnh, phải điều tra kỹ lưỡng toàn bộ đệ tử trong Tông Môn đã đọc [Trà Quán Nhật Báo], tên tạp dịch đệ tử mang báo cho các ngươi đã khai ra hết rồi.”

“Mau mặc quần áo, theo ta đến đại điện chịu phạt! Ha ha, các ngươi thật to gan, không chỉ đọc loại sách Ma Đạo này, còn dám nói những lời như vậy!”

Hai người dù đang ngâm mình trong nước nóng bỏng, nhưng khi nghe những lời này, lòng họ như bị đóng băng.

Chu Tự Tài mặc quần áo trong trạng thái thất thần, bị chấp pháp đệ tử áp giải lên đại điện của Tông Môn, suốt đường đi như con rối gỗ mất hồn.

Chu Đại Đầu liên tục van xin trên đường đi, còn móc tiền ra hòng hối lộ chấp pháp đệ tử, nhưng bị một cái tát như trời giáng khiến mặt hắn sưng vù.

Khi cả hai đến đại điện, họ phát hiện đã có rất nhiều đệ tử quỳ sẵn, phía trên là tông chủ và hai vị trưởng lão.

Chu Đại Đầu liếc nhìn xung quanh, sắc mặt lập tức trắng bệch, lẩm bẩm:

“Rõ ràng ta thấy có cả đệ tử nội môn lấy báo, tại sao ở đây chỉ có đệ tử ngoại môn quỳ... Giết gà dọa khỉ, tiêu đời rồi, lần này tiêu thật rồi!”

“Bây giờ ta chưa thể rời Tông Môn, tiền của ta còn chưa tích góp đủ, cha mẹ ta biết làm sao đây? Tại sao lại như thế này, tại sao mọi chuyện lại ra nông nỗi này…”

Tông chủ Hóa Vũ Tông, Liễu Phàm, liếc nhìn đám đệ tử quỳ dưới điện, cất tiếng hỏi:

“Đã bắt hết người chưa?”

Chấp pháp đệ tử đáp:

“Đã bắt đủ, hai tên đệ tử ngoại môn này khi đó đang tắm thuốc, nên đến trễ một chút, lúc ta bắt chúng, chúng còn đang thảo luận về quyển Ma Đạo này, thậm chí còn to gan nói muốn nhập Ma Đạo!”

Liễu Phàm trợn mắt giận dữ:

“To gan lớn mật! Quả nhiên Vạn Thế Tiên Sinh nói không sai, loại sách Ma Đạo này đúng là loại sách mê hoặc lòng người!”

“Hừ, lôi hai tên này ra ngoài, đánh gãy tay chân, phế bỏ Tu vi!”

Hai thiếu niên lập tức sợ đến tái mét mặt, Chu Đại Đầu dập đầu lạy như điên, vừa khóc vừa cầu xin:

“Đừng mà tông chủ, chúng ta sai rồi! Ta biết sai rồi!”

Đại trưởng lão đứng bên cạnh Liễu Phàm, giọng lạnh lùng:

“Hừ, ta đã sớm nói quyển [Đại Ái Tiên Tôn Truyện] này là tà thư, toàn nói những điều ma đạo kỳ dị!”

“May mà Vạn Thế Tiên Sinh của Tế Trại Quốc đứng ra cảnh tỉnh, kêu gọi mọi người trong Chính đạo phong tỏa quyển sách này, nếu không, lâu dần người của Chính đạo như chúng ta cũng sẽ bị nó làm hư hỏng hết!”

“Tông chủ, tuyệt đối không được tha cho lũ đệ tử này!”

Nghe vậy, cơ thể Chu Đại Đầu run bắn lên.

Bất ngờ, hắn chỉ vào Chu Tự Tài nói:

“Trưởng lão, đệ tử bị oan! Là hắn! Chính hắn muốn đọc quyển tà thư này! Lúc đó ta chỉ mới đọc một chút liền nhận ra đây là loại sách tà ma, lập tức dừng lại, không đọc tiếp!”

“Nhưng hắn là đồng hương của ta, ta nể tình đồng hương mới giúp hắn mang sách về, ta đã khuyên hắn không nên đọc rồi! Ta hoàn toàn vô tội!”

Lời của Chu Đại Đầu khiến Chu Tự Tài không khỏi kinh ngạc, hắn không thể tin vào mắt mình, ngơ ngác nhìn Chu Đại Đầu, không nói nên lời.

Chu Đại Đầu quay lại nhìn hắn, trong mắt thoáng qua vẻ giằng xé, rồi đột nhiên lao đến đấm một cú khiến Chu Tự Tài ngã lăn ra đất.

“Ngươi là tên khốn! Chính vì đọc quyển [Đại Ái Tiên Tôn Truyện] mà ngươi bị mê hoặc! Chính ngươi đã nói muốn nhập Ma Đạo! Ngươi là đệ tử Chính đạo mà sao lại nói ra những lời như thế!”

Chấp pháp đệ tử hừ lạnh một tiếng, đá bay Chu Đại Đầu ra xa, trên mặt hiện rõ vẻ giễu cợt:

“Rõ ràng là ngươi…”

Chưa nói hết câu, hắn đã bị Chu Tự Tài ngắt lời.

“Là ta! Là ta làm tất cả!”

Chấp pháp đệ tử ngạc nhiên, nhìn Chu Tự Tài đang nằm trên đất với gương mặt đầy máu.

Chu Tự Tài loạng choạng đứng dậy, trong đôi mắt hiện lên sự tuyệt vọng và kiên quyết pha trộn một màu xám xịt.

“Quả thực là đệ tử nhờ hắn mang sách, Chu Đại Đầu chưa từng đọc quyển sách này, hơn nữa hắn luôn khuyên ngăn đệ tử.”

Bạn đang đọc [Dịch] Bắt Đầu Thuyết Thư Đại Ái Tiên Tôn của Nhân Sinh Bất Phùng Thì

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1mth ago

  • Lượt đọc

    4

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!