Trong dược cốc, Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu bị vây trong một cái hố đất, hai mắt bọn hắn dán chặt vào ngọn lửa không ngừng bập bùng trong hố.
Phải biết trong động phủ này không có gió, thế mà ở nơi này bọn hắn lại cảm nhận được một trận gió nhè nhẹ thổi tới.
“Lão Ngưu, tuyệt thế thiên tài, thật đúng là trời không sinh Ngưu Đế ta, trận pháp Vạn Cổ như đêm dài!”
Trần Tầm lắc đầu kinh ngạc, cảm thán nói, nhìn về đá bày trận ở ba góc trong động phủ: “Trận pháp này thật kỳ diệu, vậy mà có thể thông qua trao đổi linh khí để khiến cho thiên địa cộng hưởng và đáp ứng các yêu cầu cần thiết.”