. . . .
Lăng Thiên Hà chết đối với Tô Thần mà nói chắc chắn là một sự đả kích.
Chỉ e là Tô Thần kia sẽ không dám lưu lại Khánh Thành nữa.
Khẳng định sẽ bán sản nghiệp của Kim Phong Tế Vũ Lâu rồi thoát đi.
Nói vậy, dù cho người Tử Đàn Cung tiến đến cũng không thể nói gì, bọn họ cũng không có cưỡng ép mua bán gì cả.
Huống chi Tử Đàn Cung cũng chướng mắt những sản nghiệp đó.
“Lâu chủ, nửa nén nhang nữa Mạc Bắc Minh sẽ tới Kim Phong Tế Vũ Lâu chúng ta.”
Lăng Thiên Hà ở bên cạnh Tô Thần nói.
“Cao thủ ta chuẩn bị cho ngươi đã ở ngoài phòng chờ ngươi!”
Tô Thần mở miệng nói.
Giọng điệu bình tĩnh, không hề để tâm tới Mạc Bắc Minh, không xem hắn là gì cả.
“Mạc Bắc Minh này không đáng để lo, bất quá trước khi hắn chết tận lực dò hỏi xem mục đích tới đây, nhân vật trong ma đạo như Mạc Bắc Minh đều là hạng người vì tư lợi, như thế nào dễ dàng trợ giúp Lôi gia đây?”
Tô Thần phân phó nói.
“Tuân lệnh!”
Lăng Thiên Hà khom người lui xuống.
Trong phòng Lăng Thiên Hà.
Thần đao vô địch Bạch Thiên Vũ đang đứng bên cửa sổ, dáng người có chút cường tráng, ôm một thanh trường đao, ánh mắt nhìn ra bên ngoài.
Thời điểm Lăng Thiên Hà xuất hiện, sắc mặt Bạch Thiên Vũ cũng không có một chút biến hóa.
Bất quá Lăng Thiên Hà vừa thấy đồng tử bỗng nhiên co lại, hắn không cảm giác được hơi thở của đối phương.
Tuy rằng hắn chỉ có tu vi Tiên Thiên trung kỳ nhưng người có thể làm hắn không cảm giác được một tia hơi thở, thực lực tuyệt đối cực kỳ khủng bố.
“Tại hạ Lăng Thiên Hà gặp qua tiền bối.”
Tuy rằng trông hắn còn già hơn Bạch Thiên Vũ nhưng vẫn gọi Bạch Thiên Vũ một tiếng tiền bối.
“Ta tên Bạch Thiên Vũ!”
Bạch Thiên Vũ nói ngắn gọn.
Tuy rằng tính cách của hắn hào sảng nhưng hắn vẫn còn không có quen thuộc thế giới này, lòng hắn vẫn cô độc.
“Bạch tiền bối, lâu chủ để ta cùng ngài đi giải quyết Mạc Bắc Minh kia.”
Lăng Thiên Hà cung kính nói.
“Đi!”
Bạch Thiên Vũ gật gật đầu.
Hai người đi ra từ phòng Lăng Thiên Hà, hướng tới đại sảnh Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Lúc này đệ tử Kim Phong Tế Vũ Lâu nhìn thấy Bạch Thiên Vũ đi từ trên lầu xuống, trong mắt đều xuất hiện sự kinh ngạc.
Bọn họ chưa từng thấy người này tiến vào trong lâu.
Nhưng người này lại đi cùng với Lăng phó lâu chủ.
Chắc là cao thủ do Lăng phó lâu chủ mời đến.
Không biết có thể đối phó với Mạc Bắc Minh hay không.
“Bạch tiền bối, chúng ta ở chỗ này chờ hay là?”
Sau khi xuống lầu, Lăng Thiên Hà mở miệng hỏi.
“Trực tiếp đi giết hắn!”
Bạch Thiên Vũ nhanh chóng đáp lời.
Mạc Bắc Minh trong mắt hắn chỉ là một tiểu nhân vật mà thôi, không muốn lãng phí quá nhiều thời giờ.
Hiện giờ bên cạnh Tô Thần không có người bảo hộ, hắn muốn nhanh chóng giải quyết đối thủ, trở lại bên cạnh Tô Thần.
“Được!”
Lăng Thiên Hà đi theo Bạch Thiên Vũ ra khỏi Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Trên lầu.
Lúc này Tô Thần cũng tới đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài.
Không trung là mưa phùn mờ mịt, không khí có hơi lạnh lẽo.
Một ít quán tra quanh Kim Phong Tế Vũ Lâu đều có người đang chú ý tình huống bên này.
Ánh mắt đều nhìn phía Lăng Thiên Hà cùng Bạch Thiên Vũ đi ra từ Kim Phong Tế Vũ Lâu.
“Người ôm trường đao kia là ai?”
Nhìn thấy cảnh này, đường chủ thứ hai của Thiện Đường lập tức hỏi.
“Chưa từng thấy qua người này, bọn họ muốn làm gì?
Chẳng lẽ muốn đi gặp Mạc Bắc Minh?”
Đại hán nhìn hai người Lăng Thiên Hà đi ra từ Kim Phong Tế Vũ Lâu, có chút kinh hãi nói.
“Chuyện này còn phải hỏi sao?
Người này hẳn là chỗ dựa của Lăng Thiên Hà, trách không được hắn dám ra tay giết người Lôi Đường.”
Ánh mắt đường chủ thứ hai của Thiện Đường Thiện Trị Phong trở nên u ám.
Vốn nghĩ rằng hôm nay Thiện Đường có thể bắt lấy một ít cửa hàng của Kim Phong Tế Vũ Lâu?
Hiện giờ xem tình huống, chỉ sợ có chút khó khăn.
Tuy rằng thực lực của Lăng Thiên Hà có chút yếu nhưng lại là kẻ đa mưu túc trí, còn nắm giữ tình báo của Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Hắn biết rõ Mạc Bắc Minh mà còn dám dẫn người xuất hiện.
Như vậy có nghĩa là dù người ôm đao này không giết được Mạc Bắc Minh cũng có thể đối phó với Mạc Bắc Minh.
Giống như cảm giác được bầu không khí không thích hợp.
Người trên đường phố nhanh chóng rời đi, đột nhiên cả đoạn đường trở nên tĩnh lặng.
Ở một đầu đường, Mạc Bắc Minh thân xuyên áo đen đã xuất hiện.
Giờ phút này hắn cũng nhìn thấy Bạch Thiên Vũ ôm trường đao đi ở phía trước Lăng Thiên Hà.
Đồng tử của hắn bỗng nhiên co rụt lại, ánh mắt trở nên sắc bén lên, dừng bước đánh giá Bạch Thiên Vũ.
Muốn rà soát trong ký ức của chính mình, xem xem có một cao thủ dùng đao như thế này hay không.
Nhưng mà trong ký ức không hề có người nào.
“Ngươi chính là kẻ giúp Lăng Thiên Hà giết người sao?”
“Hôm nay ta tới giết Lăng Thiên Hà, ngươi muốn bảo hộ hắn, ta đây liền giết ngươi!”
Mạc Bắc Minh nhìn Bạch Thiên Vũ, lạnh giọng nói.
Bạch Thiên Vũ lạnh nhạt tiếp tục đi tới, giống như không có nghe được lời Mạc Bắc Minh nói.
“Đường chủ, hình như người này không có để Mạc Bắc Minh vào trong mắt.”
Trong một gian sương phòng, mấy người Lôi Đường đều chăm chú nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Lôi Mặc cau mày nói.
Lúc này sắc mặt những người khác cũng có chút ngưng trọng.