Chương 61: [Dịch] Bắt Đầu Từ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Thiên hộ Trấn Phủ Tư, phản sát

Phiên bản dịch 5287 chữ

. . . .

Ở tránh né ánh đao xong, Liễu Vô Mi ngưng trọng nhìn đối phương mà nói.

“Không nghĩ tới ngươi lại nhận biết ta.”

Ánh mắt đại hán cầm đầu nhìn thẳng, hắn không nghĩ tới đối phương nhận ra mình, sát ý trong mắt càng thêm nồng đậm.

Lần này bọn họ bí mật tiến đến.

“Lôi đình bạo vũ đao!”

Giọng nói rơi xuống, đao của đối phương nháy mắt chém ra lần nữa.

Trong khoảnh khắc chém ra có từng đạo lôi đình xuất hiện trên thân đao.

Cùng với tiếng sấm, đao mang giống như mưa to càn quét.

Trong khoảnh khắc này, trên gương mặt tuyệt mĩ của Liễu Vô Mi có sát khí xuất hiện.

Khí kình quanh thân bùng nổ, nàng rút trường kiếm bên hông chém ra.

Kiếm quang giống như du long xuyên thấu những lôi quang hướng về phía các vị trí yếu hại của đại hán.

“Thực lực của ngươi ở trước mặt ta còn kém một ít.”

Đỗ Viễn hừ lạnh một tiếng

Trường đao trong tay lưu chuyển, đang đang đang ngăn cản trường kiếm của Liễu Vô Mi.

Vừa rồi hắn đã cảm giác được thực lực của đối phương ở Luyện Thần hậu kỳ, nhưng thực lực của hắn ở Luyện Thần đỉnh, giết chết đối phương không khó.

“Là kém một ít nhưng hẳn là có thể bám trụ ngươi.”

Liễu Vô Mi lạnh giọng nói.

Thời điểm nói chuyện kiếm mang sắc bén che trời lấp đất công kích đối phương.

Oanh!

Đỗ Viễn khẽ quát một tiếng, trường đao trong tay vung vẩy, chung quanh cũng có một cỗ đao khí túc sát vô hình dâng lên.

“Xem ngươi có thể ngăn cản mấy đao của ta, Lôi đình cửu đao, thức thứ nhất, Đao lạc lôi đình khởi”

Tiếng Đỗ Viễn quanh quẩn bên trong miếu nát.

Âm thanh chưa dứt mà một ánh đao lóa mắt như xẻ núi xẻ biển đã đán tới.

Ánh đao mang theo lôi quang bá đạo.

Thân hình Liễu Vô Mi né tránh giống như con bướm lướt qua đao mang nhưng lại bị đao khí do Đỗ Viễn bộc phát ra áp chế, thân hình không nhẹ nhàng tránh thoát.

Hơn nữa đao khí vẫn còn đang tiếp tục áp chế nàng.

Bản thân chính mình kém hơn Đỗ Viễn một cảnh giới, một khi bị áp chế, phỏng chừng đến đao thứ hai nàng sẽ không tránh được nữa.

Ánh mắt nàng trở nên hung ác, trường kiếm trong tay phối hợp với thân hình, giống như tia chớp nhanh chóng xuất hiện trước mặt Đỗ Viễn.

“Trường hận tương tư kiếm!”

Một kiếm vừa ra kiếm khí liền phát sinh biến hóa, mang đến cảm giác cực kỳ âm nhu.

Nháy mắt hình thành kiếm vũ ngăn cản đao thế của Đỗ Viễn.

Trong lúc nhất thời, Liễu Vô Mi bám trụ Đỗ Viễn.

Còn lão giả thuốc lá giờ phút này đang bị tám người vây công, tám người này xuất đao chỉnh tề, bộc phát ra thực lực cường đại hơn bản thân vốn có mấy lần.

Trong lúc nhất thời, lão giả cũng không trốn thoát khỏi đao võng của bọn họ.

Tô Thần bên này có ba người hướng tới vây quanh.

Trong mắt Tô Thần tràn ngập hàn ý.

Một câu không lưu người sống, làm việc thật là bá đạo.

Nhìn ba người đang hướng tới phía mình, trên người hắn tản ra sát khí nồng đậm, hơn nữa còn phóng ra Tiên Thiên khí kình.

Trong đó có hai tiên thiên khí kình tương đối bạc nhược, phỏng chừng vừa bước vào Tiên Thiên cảnh.

Một người khác có Tiên Thiên khí kình hùng hậu hơn một ít, nhưng mà cũng không có mạnh hơn hai người này bao nhiêu.

Thật sự không phải đối thủ của hắn.

Có lẽ chính mình đã bị đối phương xem nhẹ.

“Giết!”

Một người vung đao chém tới Tô Thần.

Lưỡi đao bén nhọn ma sát với không khí tạo ra tiếng vút.

Tô Thầ nghiêng người né tránh một đao này.

Chỉ là thời điểm hắn né tránh thì hai bóng người một trái một phải cũng ra tay công kích.

Trường đao trong tay nháy mắt chém ra.

Phối hợp rất ăn ý.

Trông dáng vẻ không phải là mới một lần liên hợp ẩu đả đối thủ.

Chỉ là khóe miệng Tô Thần cong lên, hắn nở một nụ cười lạnh.

Hắn không muốn giết người nhưng lại có người buộc hắn giết người.

Oanh!

Hắn giẫm mạnh xuống mặt đất, khí huyết trào ra, thân hình bắn tới.

Trong nháy mắt liền xuất hiện ở trước mặt nam tử xuất đao đầu tiên.

Người này xuất ra đao khí thô bạo buông xuống thân thể Tô Thần.

Tô Thần thò bàn tay ra, Kim Cương Hỗn Nguyên Kình xuất hiện.

Cánh tay biến thành màu xám xuyên thấu qua đao mang trực tiếp bắt lấy thanh trường đao sắc bén.

Giờ khắc này, nam tử ra tay biến sắc.

Nhưng mà Tô Thần không có cho hắn bất luận kỳ cơ hội gì.

Khoảnh khắc bắt lấy trường đao hắn trực tiếp kéo đối phương về phía mình, tay còn lại nắm thành quyền tung ra.

Phụt!

Một quyền xuyên thủng ngựcđối phương.

Sau đó bắt lấy trường đao trong tay đối phương rồi xoay người phản kích hai người còn lại.

Một đao bổ ra.

Một cỗ hàn ý lạnh băng xuất hiện trên thân đao.

Cỗ hàn ý này làm động tác của hai người bỗng nhiên chậm đi vài phần.

Xuy xuy!

Hai đạo đao mang qua đi, hai cái đầu người bay lên.

Máu tươi ồ ạt chảy ra từ chỗ cổ.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi Tô Thần đã giết ba người.

“Tiểu tử làm tốt lắm!”

Lúc này, lão giả thuốc lá đang bị tám người vây sát nhìn thấy Tô Thần ra tay, trong nháy mắt liền giết ba người, không khỏi kêu một tiếng tốt.

Nhưng hiện tại sắc mặt Tô Thần lại rất ngưng trọng.

Giờ phút này Liễu Vô Mi đang bị áp chế đây.

Một khi Liễu Vô Mi thua.

Ngoại trừ Bạch Thiên Vũ ra tay thì không còn phương pháp nào khác.

Ánh mắt nhìn về phía Đỗ Viễn đang kịch liệt giao thủ với Liễu Vô Mi, Đỗ Viễn có thực lực cường đại hơn Liễu Vô Mi, cần phải áp chế đối phương.

Tô Thần nghĩ đến Thấu Huyết Đinh của mình.

Thấu Huyết Đinh có thể xuyên thấu Tiên Thiên khí kình.

Chỉ cần Đỗ Viễn bị ám khí này đánh trúng, hẳn là Liễu Vô Mi có thể chiến thắng.

Bạn đang đọc [Dịch] Bắt Đầu Từ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    109

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!