Chương 63: [Dịch] Bắt Đầu Từ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Một trận chiến toàn diệt (2)

Phiên bản dịch 5396 chữ

. . . .

Chỉ là thời khắc bọn hắn xoay người thì bảy cái Thấu Huyết Đinh trong tay Tô Thần đã bắn ra.

Nếu ra tay, như vậy liền phải tốc chiến tốc thắng.

Không lưu người sống.

Xuy xuy xuy!

Bảy cái Thấu Huyết Đinh bắn ra xuyên thấu khí kình của đối phương, tiến vào trong thân thể rồi trực tiếp nổ tung.

Một ít người bị xuyên thấu trái tim, trái tim nổ tung lập tức ngã xuống mặt đất, mấy người có thực lực cường đại hơn né tránh được vị trí trái tim.

Nhưng mà ngực vẫn như bị nổ tung, máu tươi ồ ạt tràn ra.

Nhân ngươi bệnh, muốn mạng ngươi.

Tô Thần không có nửa điểm thương hại, nhanh chóng xuất hiện trước mặt một người bị thương, trường đao trong tay giống như nước chảy trực tiếp cắt vỡ yết hầu của đối phương.

Trong vài giây ngắn ngủ mà bảy người đều chết trong tay Tô Thần.

Đến tận đây chỉ còn lại mình Đỗ Viễn đang trọng thương.

“Vây giết hắn!”

Tô Thần nhìn lão giả thuốc lá nói.

Lão giả thuốc lá nghe Tô Thần nói mới khôi phục tinh thần.

Lập tức hướng về Đỗ Viễn mà công kích.

Bị ba cái Thấu Huyết Đinh của Tô Thần cắm vào ngực rồi nổ mạnh, còn bị Tô Thần tung một quyền đánh lui.

Lúc này Đỗ Viễn chật vật đến cực điểm.

Tuy rằng thực lực của hắn cao hơn Liễu Vô Mi nhưng hiện giờ lại không còn phải là đối thủ của nàng.

Lão giả thuốc lá có thực lực ở Luyện Thần sơ kỳ.

Phối hợp với Liễu Vô Mi tiến hành vây công Đỗ Viễn.

Còn Tô Thần chỉ đứng ở một bên quan sát, không có động thủ.

Hắn không có động thủ lại mang đến cho người ta cảm giác cực kỳ nguy hiểm, thật sự giống như rắn độc vậy.

Có thể tung ra một đòn trí mạng bất kỳ lúc nào.

Phanh!

Ba bóng người nhanh chóng tách ra.

Trong khoảnh khắc tách ra Tô Thần đột nhiên đạp bộ tiến đến.

Trường phát ra ánh sáng, như một tia chớp chém về phía Đỗ Viễn.

Sau khi ánh đao hiện lên, một cái Thấu Huyết Đinh mà hắn thủ sẵn cũng nháy mắt hóa thành một đạo hồng mang xuyên thấu đao mang biến mất không thấy.

Sau một đao, Tô Thần lui ra phía sau, ánh mắt nhìn phía Đỗ Viễn.

Đỗ Viễn nửa quỳ, dùng đao trong tay chống đỡ thân thể.

Ánh mắt nhìn về phía ba người Tô Thần.

“Không nghĩ tới Đỗ Viễn ta thế mà lại chết ở chỗ này.”

“Ta rất muốn biết ngươi là ai?

Người trẻ tuổi quả quyết tàn nhẫn như ngươi ta lần đầu tiên nhìn thấy!”

Đỗ Viễn nhìn Tô Thần nói.

Lúc trước Tô Thần nửa nằm trên cỏ khô, thời điểm bọn họ tiến vào cũng không có làm ra hành động phòng bị nào.

Cho nên hắn mới xem nhẹ Tô Thần.

Chính là không nghĩ tới nguyên nhân khiến bọn họ bỏ mạng nơi này chính là vì xem nhẹ Tô Thần.

“Người chết vẫn không cần biết cho thỏa đáng.”

Tô Thần không có tính chuyện tốt lưu danh.

Phanh!

Yết hầu của Đỗ Viễn bị Thấu Huyết Đinh làm nổ tung.

Máu tươi ồ ạt phun ra từ cổ hắn.

Bùm!

Cánh tay cầm đao chống mất đi lực lượng, cả người ngã xuống đất, máu tươi nhanh chóng chảy đầy mặt đất.

Lão giả thuốc lá cùng Liễu Vô Mi đều giật mình đưa mắt nhìn về phía Tô Thần.

Tô Thần vẫn bình đạm như cũ.

Hắn đi đến cạnh thân thể Đỗ Viễn.

Lục lọi tìm tòi thân thể một phen chỉ phát hiện một ít ngân phiếu, không còn thứ gì khác cả.

Trên thân mấy người khác cũng chỉ có một ít ngân phiếu.

Thu hết ngân phiếu vào trong ngực mình.

Tô Thần nhìn lão giả thuốc lá cùng với Liễu Vô Mi rồi nói:

“Sờ thi không phải rất bình thường sao?”

“Hiện tại chúng ta cần xử lý hết thi thể, miễn cho người Bắc Trấn Phủ Tư tra ra manh mối gì.”

“Bên các ngươi có phương pháp hủy diệt thi thể không?”

Nói xong, hắn nhìn lão giả thuốc lá và Liễu Vô Mi.

Liễu Vô Mi nghe được Tô Thần nói, thần sắc khôi phục một ít.

Sau đó gật gật đầu với lão giả.

Trong tay lão giả có thêm một cái bình ngọc.

Kéo những thi thể ra bên ngoài, lão giả đổ ít bột phấn từ bình ngọc ra, thi thể nháy mắt hóa thành một bãi nước đặc.

Theo nước mưa rửa trôi, nước đặc nhanh chóng biến mất không còn dấu vết.

Chỉ để lại lệnh bài Bắc Trấn Phủ Tư và cương đao mà đám người sử dụng.

“Những thứ này không có biện pháp xử lý, Lục bá, ngươi tìm một chỗ vùi lấp mấy thứ còn lại đi!”

Liễu Vô Mi nói với lão giả thuốc lá.

Lão giả thuốc lá thu thập cương đao cùng với lệnh bài xong rời đi.

“Tô lâu chủ, lần này ít nhiều đều nhờ ngươi, nói cách khác, nếu không nhờ ngươi thì chúng ta có khả năng kết thúc ở chỗ này.”

Liễu Vô Mi mở miệng nói.

“Tự bảo vệ mình mà thôi, Đỗ Viễn chính là một trong năm đại thiên hộ của Bắc Trấn Phủ Tư Lĩnh Nam quận, nhân vật như vậy tới nơi này hẳn là không chỉ vì Huyết Ma hoa đâu.”

“Còn nữa, bọn họ vừa tiến vào trong miếu liền nổi sát tâm với chúng ta, ra tay một cách quả quyết như vậy, đây là không muốn có người nào biết hành tung của bọn họ.”

Tô Thần trầm giọng nói.

Nghe được Tô Thần phân tích, Liễu Vô Mi gật gật đầu, Tô Thần phân tích giống như nàng.

“Vậy ngươi đoán xem bọn họ muốn làm gì?”

Liễu Vô Mi trầm giọng nói.

“Muốn làm gì thì ta không biết, nhưng mà khi ngươi nói ra Huyết Ma hoa, từ biểu tình của tên Đỗ Viễn kia thì hẳn là hắn đã sớm biết đó là Huyết Ma hoa rồi!”

“Dựa theo lý mà nói thì loại bảo vật này đối Lĩnh Nam quận Trấn Phủ Tư cũng không phải bảo vật khó lường gì, sẽ không tiết ra ngoài.”

“Với lực lượng Lĩnh Nam Trấn Phủ Tư, chờ đến ngày Huyết Ma hoa thành thục hoàn toàn không thành vấn đề.”

“Nhưng mà Huyết Ma hoa lại do Tần gia Tần Hạo tới bồi dưỡng, điểm này có chút kỳ quặc.”

“Tần gia tuy rằng cường đại nhưng so với Trấn Phủ Tư vẫn còn kém quá xa, cho nên Huyết Ma hoa này có thể là cục do Bắc Trấn Phủ Tư bố trí!”

“Còn mục đích bố cục thì ta không đoán được!”

Tô Thần trầm giọng nói.

Bạn đang đọc [Dịch] Bắt Đầu Từ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    104

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!