CHƯƠNG 51: KIỂM TRA CƠ THỂ (2)
Phụ trách: Vô Tà Team
Mình sẽ nhân lúc bọn họ bảo vệ thi thể xương cốt của sư tổ để chạy trốn nhanh hơn. Chỉ cần chạy ra khỏi Thiên Lang Tông thì chẳng còn chuyện của mình nữa. Tiếp đó, mình sẽ để cho tên khốn kiếp Vương Khả này đi xử lý. Dù sao xui xẻo cũng là Vương Khả.
Trương Chính Đạo hưng phấn muốn chạy trốn, nhưng vừa chạy đã phát hiện ra tình hình không ổn. Ba vị Kim Đan Cảnh không chạy tới truy sát mình, cũng không đón lấy ba bộ xương khô của sư tổ, mà cứ đứng đó không nhúc nhích giống như bức tượng gỗ, chỉ có tròng mắt đảo tới đảo lui nhìn mình chằm chằm.
'Rắc' một tiếng! Ba bộ xương khô rơi xuống đất và vỡ nát.
Tình huống gì vậy? Các ngươi lại có thể trơ mắt nhìn bộ xương khô của các sư tổ rơi vỡ trên mặt đất? Cũng thật không tôn trọng trưởng bối đi?
Còn nữa, sao bọn họ bất động vậy?
- Không đúng! Sao ta cũng không thể động đậy?
Trương Chính Đạo biến sắc và sợ hãi kêu lên.
Trương Chính Đạo vốn muốn hóa thành tia chớp để chạy trốn, lúc này đã lộ ra dưới Định Quang Kính, cũng bị ánh sáng màu xanh khống chế.
Trương Chính Đạo chạy không thoát, đứng ở dưới chuông lớn, bị ba ánh mắt nhìn chằm chằm. Bầu không khí trở nên nặng nề.
Đi không được? Sao lại như vậy chứ?
Ba Kim Đan Cảnh nhìn chằm chằm vào Trương Chính Đạo. Trương Chính Đạo cảm giác da đầu tê dại. Mình nên làm gì đây?
Gõ chuông cảnh báo diệt tông, đào mộ tổ tiên của Thiên Lang Tông, đào thi thể xương cốt của mấy đời tông chủ Thiên Lang, còn muốn đập vỡ thi thể xương cốt của bọn họ, ném rơi đầy đất? Quan trọng hơn là mình chạy không thoát? Nhân chứng vật chứng đều rõ ràng?
- Ta là ai? Ta ở đâu? Ta muốn làm gì?
Trương Chính Đạo bị khống chế trên không trung bi thương tự nói.
…
Cửa Đông Lang Điện trong Thiên Lang Tông!
Tất cả mọi người bị trói chặt, cho dù liều mạng giãy giụa cũng chỉ hơi uốn éo người mà thôi. Nhưng có một người không sao cả.
Vương Khả chẳng những không sao, còn cướp lệnh phù trong tay Tôn Tùng, làm cho tất cả tính toán của Tôn Tùng đều sôi hỏng bỏng không.
- Vì sao, vì sao? Ngươi không bị Định Quang Kính ảnh hưởng à?
Tôn Tùng vẫn không cam lòng gào thét.
Lần này, bọ ngựa bắt ve, hoàng tước ở phía sau, mình đã nghĩ tới mọi khả năng, sao có thể còn có một hoàng tước chờ ở phía sau được? Sao người không có việc gì? Ngươi không phải là gian phu à? Chuyện này mắc mớ gì tới ngươi? Sao ngươi phải xuất hiện?
- Dưới Kim Đan Cảnh đều sẽ bị trói chặt, trừ khi hắn là Nguyên Anh cảnh!
Mộ Dung Lục Quang kinh ngạc nói.
Nguyên Anh cảnh? Hắn vừa rồi vẫn giả heo ăn thịt hổ à?
- Vương Khả, sao ngươi có thể cử động được?
U Nguyệt Công Chúa cũng kinh ngạc nói.
Chỉ có U Nguyệt Công Chúa hiểu rõ, Vương Khả chỉ là cảnh giới Tiên Thiên, hơn nữa chỉ là cảnh giới Tiên Thiên bình thường, cách Nguyên Anh cảnh rất xa.
- Kim Ô à?
Trương Ly Nhi đột nhiên sợ hãi kêu lên.
- Cái gì?
Mọi người nhìn về phía Trương Ly Nhi.
Bọn họ chỉ nhìn thấy Trương Ly Nhi ngẩng đầu nhìn mặt Định Quang Kính trong không trung. Chỉ cần có người bị Định Quang Kính chiếu tới, sẽ xuất hiện hình ảnh phản chiếu trong Định Quang Kính, lại có thể khống chế kẻ đó. Tất cả mọi người ở đây đều có hình ảnh phản chiếu, bao gồm cả Vương Khả. Nhưng trên đầu hình ảnh phản chiếu của Vương Khả còn có một con quạ đen viền vàng.
Bên trong hình ảnh phản chiếu, Kim Ô vỗ cánh như đang bảo vệ cho Vương Khả vậy.
- Là Kim Ô Lệnh? Kim Ô Lệnh của Trương Thần Hư sao?
Tôn Tùng chấn động kêu lên.
- Kim Ô Lệnh do Tông chủ Kim Ô Tông chế luyện ra, bên trong có pháp thuật phong ấn của Kim Ô Tông chủ. Kim Ô Tông chủ là Nguyên Anh cảnh, cho nên Kim Ô Lệnh này có tác dụng chống đỡ Định Quang Kính?
Trương Ly Nhi lập tức suy nghĩ cẩn thận.
- Kim Ô Lệnh?
Tất cả mọi người sửng sốt.
Tất cả người Thiên Lang Tông đều bị trói chặt, chỉ có một 'gian phu' này không có việc gì? Hắn là gay à? Tuy đám người nghi ngờ nhưng phần lớn đều không dám chắc chắn.
- Kim Ô Lệnh là vật của Kim Ô Tông ta, nhanh trả lại cho ta!
Trương Ly Nhi lập tức lo lắng kêu lên.
- Trả lệnh phù Thiên Lôi Tru Ma Trận lại cho ta, nhanh lên! Ta có thể bỏ những tội mạo phạm của ngươi lúc trước!
Mộ Dung Lục Quang cũng lo lắng nói.
- Nhanh đưa lệnh phù cho ta, bằng không Ma Tôn nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!
Tôn Tùng cả giận nói.
Vương Khả chính là một con đường sống, hắn ngả về phía ai, bên đó có thể trở thành người chiến thắng cuối cùng, tất cả mọi người suốt ruột kêu lên.
Vương Khả nhìn mọi người, trực tiếp phớt lờ Trương Ly Nhi. Nói đùa à? Ta trả Kim Ô Lệnh lại cho ngươi, vậy chẳng phải ta cũng sẽ bị trói chặt sao? Quên mình vì người? Ngươi tưởng ta là kẻ ngốc sao?
Về phần Tôn Tùng? Càng không cần phải nói tới. Má nó, ngươi là một tà ma còn muốn ta ngả về phía ngươi? Vương Khả ta sợ sao?
Về phần Mộ Dung Lục Quang, Vương Khả khẽ nhíu mày. Dù sao, Vương Khả còn muốn sau này lăn lộn ở Thiên Lang Tông, không, sau này còn muốn bái Thiên Lang Tông, người này dù sao cũng sẽ là đại sư huynh đấy. Làm thế nào đấy? Chỉ có thể mặc kệ hắn thôi!
Về phần an toàn à? Vương Khả thật ra đã yên tâm hơn rồi. Chuông cảnh báo diệt tông đã gõ, Thiên Lang Tông Chủ sẽ nhanh chóng trở về. Mình cứu U Nguyệt Công Chúa, sắp cứu Thiên Lang Tông, lại có U Nguyệt Công Chúa đứng ra bảo đảm, đến lúc đó mình ở trước mặt Thiên Lang Tông Chủ lại được đằng chân lân đằng đầu, có thể đưa ra vài yêu cầu, có quá đáng không?
- Đưa lệnh phù cho ta, để ta chém yêu diệt ma, nhanh lên!
Mộ Dung Lục Quang nhìn về phía Vương Khả đầy chờ mong.
Vương Khả khẽ lắc đầu.
- Tiểu tử, ngươi muốn đối địch với Thiên Lang Tông ta sao?
Mộ Dung Lục Quang uy hiếp.
- Không, ta chỉ nghĩ, Tôn Tùng này là tà ma ẩn nấp, nếu chẳng may ngươi cũng vậy thì sao? Nếu ta đưa lệnh phù cho ngươi, chẳng phải là nối giáo cho giặc à? Vậy chẳng phải ta sẽ có lỗi với liệt tổ liệt tông Thiên Lang Tông sao?
Vương Khả nói.
- Ta? Tà ma?
Vẻ mặt Mộ Dung Lục Quang chợt trở nên lạnh lùng.