Chương 10: [Dịch] Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Vào trong núi hái linh thảo

Phiên bản dịch 6526 chữ

Càng đi sâu vào cấm địa, khung cảnh xung quanh càng trở nên đẹp đẽ.

Thấy cá lớn bơi lội giữa rừng và những cây nấm cao đến tận mây.

Thấy cả hạc trắng bay múa, thấy người cưỡi hổ.

Âu Dương và Hồ Đồ Đồ cưỡi trên một con hổ trắng khổng lồ đang khép hờ mắt mà chậm rãi đi trong rừng.

Ngồi ở trước mặt hắn, Hồ Đồ Đồ đung đưa chân, không từ bỏ hỏi Âu Dương: "Đại sư huynh, huynh yêu thích loài động vật nào?"

Âu Dương sờ sờ cằm giả bộ suy nghĩ, trêu trọc nói: "Cái này, ta rất thích hồ ly!"

“A!” Hồ Đồ Đồ kinh ngạc quay đầu lại, nhìn Âu Dương đang mỉm cười, lập tức quay ngoắt đầu đi, tránh cho Âu Dương nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của nàng.

"Hừ, ta cũng thích hồ ly! Nhưng hồ ly nhất định không thích Đại sư huynh!" Hồ Đồ Đồ giả vờ không thèm để ý nói.

Nhưng trong lòng nàng lại vô cùng cao hứng! Vậy mà Đại sư huynh lại thích hồ ly, vậy không phải là thích ta sao!

Âu Dương nhìn vẻ mặt cao hứng phồng má lên của Hồ Đồ Đồ, hắn không khỏi cảm thán tâm sinh, ai cũng nói nữ nhi chính là chiếc áo bông nhỏ bên người phụ thân.

Câu nói này không hề sai chút nào, ai khoác trên mình chiếc áo bông nhỏ này mà không bối rối?

“Vậy Đại sư huynh, nơi này có hồ ly sao?” Hồ Đồ Đồ thuận nước đẩy thuyền hỏi.

"Có nha, trong cốc Thanh Vân có các loài thú hành tẩu, đương nhiên cũng có hồ ly!" Âu Dương mở miệng đáp.

“Vậy Đại sư huynh, có thể dẫn ta đi xem hồ ly không?” Ánh mắt Hồ Đồ Đồ chờ mong nhìn Âu Dương nói.

"Là bởi vì nhớ nhà sao? Muốn thấy đồng loại sao?" Âu Dương nhìn vẻ mong chờ của Hồ Đồ Đồ, suy nghĩ một chút.

Đương nhiên Âu Dương sẽ không do dự đáp ứng yêu cầu nhỏ của sư muội hắn.

Hai người nhảy xuống khỏi người mãnh hổ, Âu Dương vỗ vỗ hổ, ý bảo mãnh hổ rời đi.

Linh khí của vua thú ở đây, động vật bình thường sẽ không dám đến gần.

Khi con hổ đã đi xa, Âu Dương lấy sợi dây từ trong giỏ sau lưng mà bắt đầu bày ra trên mặt đất.

“Sư huynh làm gì vậy!” Hồ Đồ Đồ nhìn Âu Dương vừa vặn dây thừng, vừa lấy đùi gà để ăn trưa ra hâm nóng.

“Ta làm một cái bẫy để bắt hồ ly!” Âu Dương không ngẩng đầu mà nói.

Nhìn cạm bẫy thô sơ trong tay Âu Dương, đột nhiên Hồ Đồ Đồ cảm thấy chỉ số thông minh của hồ ly nàng bị đánh giá thấp, có chút bất mãn nói: "Sư huynh, cạm bẫy đơn giản như vậy sao có thể bắt được một con hồ ly thông minh!"

Âu Dương đưa đùi gà đã được làm nóng lên mũi ngửi ngửi, hài lòng bỏ vào trong vòng dây, kéo Hồ Đồ Đồ rời khỏi nơi đặt bẫy, vừa đi vừa tự tin nói: “Nhất định có thể, ta dùng phương pháp này còn có thể bắt được chưởng môn."

"??" Hồ Đồ Đồ vẻ mặt đầy dấu hỏi chấm nhìn Âu Dương, giống như nàng vô tình nghe được chuyện liên quan đến lịch sử đen của chưởng giáo Thanh Vân tông.

Sau khi Âu Dương và Hồ Đồ Đồ rời đi, một con vật đã trốn rất lâu bước ra khỏi bóng tối.

Bộ lông màu xám, cái đuôi bông xù, trên mặt nó viết đầy chữ “Ngốc”.

Nếu Âu Dương nhìn thấy nó, chắc chắn hắn sẽ thốt lên: "Đây mẹ nó không phải là Tàng Hồ thứ tám trong biểu tượng cảm xúc WeChat sao?"

Tàng Hồ đi vòng quanh bẫy, trong mắt hiện lên một tia giễu cợt.

"Ta tò mò đi xem một tên tiểu tử Luyện Khí mang theo một con Cửu Vĩ Thiên Hồ muốn làm gì đó, thì ra là muốn bắt ta?" Đôi mắt to đờ đẫn của Tàng Hồ tràn đầy cơ trí.

"Thật đáng tiếc. Ta thông minh như vậy, sao có thể dễ dàng rơi vào cạm bẫy đơn giản như vậy? Huống chi đại gia ta còn là Bát Vĩ Linh Hồ!" Tàng Hồ thấp giọng cười lạnh.

Lại nhìn chiếc đùi gà thơm phức giữa chiếc bẫy thô sơ kia, thiên tính của hồ ly là không kháng cự nổi với gà.

Dù sao thì gà ngươi thật đẹp.

Tàng Hồ không hề phòng bị mà duỗi chân ra với lấy đùi gà, ngay khi nó vừa nhấc đùi gà lên, vòng dây đột nhiên siết chặt lại.

Nhưng vòng dây vẫn còn quá chậm so với con Bát Vĩ Linh Hồ kỳ Độ Kiếp trước mặt này.

Một chân Tàng Hồ cầm lấy đùi gà rồi thong thả đưa vào miệng.

Linh Kê Tam Nhãn Hoa vẫn rất ngon!

Đúng lúc Tàng Hồ đang nếm mỹ vị thì bất ngờ dây thừng mất đi hiệu lực ban đầu nhanh như chớp quấn quanh cổ nó, làm cho Tàng Hồ không kịp phản ứng.

Sợi dây vô lực bình thường như trường xà gắt gao vây khốn nó.

Tàng Hồ kinh hãi, định dùng yêu lực mạnh mẽ kéo đứt sợi dây thừng, nhưng nó lại kinh ngạc phát hiện yêu lực khổng lồ của nó giống như hòn đá chìm xuống biển, không chịu sự khống chế của nó!

Lúc này Tàng Hồ mới nhớ tới lời Âu Dương vừa nói:

"Ta dùng thủ đoạn này đã từng bắt được chưởng môn Thanh Vân tông!"

Chẳng lẽ tiểu tử kia thật sự không có nói đùa?

Ngay lúc Tàng Hồ chuẩn bị dùng bản mệnh thần thông để thoát khỏi sợi dây thừng, nó cảm thấy toàn thân tê dại, mềm nhũn ngã xuống đất, ý thức dần dần mơ hồ.

Chết tiệt, sợi dây là pháp bảo! Thậm chí còn có độc!

Cảm thấy sợi dây thừng trên người đang trói mình trong một tư thế vô cùng xấu hổ, đột nhiên Tàng Hồ hoảng sợ!

Chẳng lẽ, thân là một cường giả Độ Kiếp như nó lại bị trói một cách xấu hổ ở nơi này sao?

Cảm nhận được sự siết chặt của sợi dây, Tàng Hồ vẫn đang điên cuồng gào thét trong tia tỉnh táo cuối cùng:

Không được buộc nơi đó, nơi đó không thể!

Chuông sắp hỏng á!

A~~~

.....

Hồ Đồ Đồ cũng là hồ ly, trong lòng cảm giác được cái gì, đột nhiên ngẩng đầu nói: "A? Sư huynh có nghe thấy tiếng người kêu không?"

Âu Dương đang cẩn thận đào linh thảo, không quay đầu lại nói: "Đói bụng sao? Trong giỏ có đồ ăn."

“Hừ, Đồ Đồ không đói bụng!” Hồ Đồ Đồ nghịch nghịch vòng hoa mới đan, đội lên đầu, chạy lon ton tới giỏ, lấy ra một con gà quay thơm ngon.

“A!” Cắn một miếng thỏa mãn, mặt nàng biến thành bánh bao, vui vẻ như một con chuột hamster nhỏ được ăn.

Sắc trời đột nhiên tối sầm lại, Hồ Đồ Đồ ngừng nhai, ngơ ngác nhìn bầu trời, trước mắt nàng xuất hiện một con quái điểu ba đầu to lớn!

Trong mắt hiện lên một tia đỏ rực, uy áp đáng sợ trên người con quái điểu ba đầu truyền đến!

"Đại... Đại sư huynh! Trên trời có một con chim lớn! Trông rất hung dữ!" Hồ Đồ Đồ lắp bắp nói với Âu Dương bên cạnh.

Âu Dương đang cẩn thận đào linh thảo, nghe thấy tiếng của Hồ Đồ Đồ, quay đầu nhìn lên bầu trời.

Con quái điểu ba đầu lọt vào tầm mắt hắn, khi hắn nhìn thấy ánh sáng đỏ trong mắt con quái điểu, vẻ mặt của Âu Dương trầm xuống.

Con quái điểu này đã thức tỉnh huyết mạch chi lực và biến thành một con hung thú!

“Lại đây Đồ Đồ, đến bên cạnh ta!” Âu Dương nói với Hồ Đồ Đồ.

Hồ Đồ Đồ nhanh chóng trốn vào trong giỏ, lộ ra cái đầu nhỏ khẩn trương nhìn con chim lớn trên bầu trời.

Cơ thể của con Quái Điển Tam Đầu dài gần 20 thước, ba đầu điểu đồng thời hung ác nhìn chằm chằm vào hắn, như thể mục tiêu tình cờ là hai người bên dưới!

Hồ Đồ Đồ đang khẩn trương, đột nhiên nghe thấy giọng nói của Âu Dương:

"Đồ Đồ, hai ngày nay chỉ ăn gà nướng, có muốn nếm thử chim nướng không?"

Bạn đang đọc [Dịch] Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack của Thành Nam Hữu Vũ Lạc Thành Tây

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    295

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!