Thủy Long thuật cùng lắm chỉ là thủ thuật che mắt của Âu Dương, việc mà Âu Dương vẫn luôn làm chính là vụng trộm đưa chân khí của mình vào thế giới con này!
Thật đúng là cảm tạ người đàn ông áo xanh này đã trang bức trước mặt mình, cũng cho mình dư dả thời gian phủ kín chân khí khắp thế giới này!
Người đàn ông áo xanh này cũng hơi phế quá rồi, mình phóng thích chân khí trong thời gian dài như vậy mà hắn không hề nhận ra?
Tiên nhân đều phế như vậy, vậy có phải mình thật sự vô địch thiên hạ hay không?
Vừa rồi người đàn ông áo xanh hời hợt nói xằng nói bậy với Âu Dương, hiện tại thì đến phiên Âu Dương hời hợt xách tóc của hắn.
Hai cực đảo ngược, chính là nhanh như vậy.
Nhanh đến mức người đàn ông áo xanh vẫn còn vẻ mặt mộng bức, tại sao mình lại bị Âu Dương đánh một trận, đầu mình cũng đã bị Âu Dương xách lên.
Âu Dương nhìn lướt qua bảng thuộc tính của mình, hơn 900 triệu giá trị chân khí còn lại 800 triệu, vì đồng hóa thế giới con này mà hắn hao phí gần một trăm triệu điểm chân khí!
Nếu như tên phế vật trước mắt này thật là tiên nhân thật, vậy mình còn có thể đánh tám tên như mặt hàng này.
Cũng không biết người đàn ông áo xanh trước mắt này rốt cuộc có phải là tiên hay không, nếu quả thật là tiên vậy tiên không có gì phải sợ.
Tuy rằng thủ đoạn công kích của mình rất thiếu thốn, thậm chí không thể nhắm vào cả thần hồn.
Tựa như lúc ở nhân gian đụng phải Lâm Phong kia, thân thể hắn tuy đã bị đập thành từng mảnh nhỏ, nhưng lại còn thứ thần hồn mình không thể nhìn thấy kia, đành phải bất lực để cho thần hồn Lâm Phong chạy mất.
Chỉ là người đàn ông áo xanh trước mắt cứ như vậy đứng ở trước mặt mình, đây không phải là muốn chết sao?
Không thấy được, mình không đánh được cũng coi như xong, nhưng có thể nhìn thấy thì lại chẳng khác gì cá nằm trên thớt.
Đáng tiếc là ngoại trừ hành hung hắn một trận, thì mình cũng không có biện pháp khác.
Bởi vì mình chẳng những điểm hóa thế giới này, còn thuận tay điểm hóa người đàn ông áo xanh trước mắt.
Bởi vì người đàn ông áo xanh không có bảng thuộc tính, cho nên hắn nhất định không phải sinh linh.
Chẳng qua là mình chỉ thử một chút xem có thể điểm hóa người đàn ông áo xanh trước mặt hay không, không nghĩ đến lại thật sự thành công?
Nhưng hình như người đàn ông áo xanh này đã bị trói buộc cùng một chỗ với thế giới con này.
Trừ phi mình phá hủy toàn bộ thế giới con này, nếu không người đàn ông trước mắt cũng là bất tử bất diệt!
"Có nghĩ đến sự tình sẽ biến thành cái dạng này không?" Âu Dương cười híp mắt xách tóc người đàn ông áo xanh mà mở miệng hỏi.
"Rốt cuộc ngươi là thứ gì? Vậy mà có thể cướp đi cả thế giới do tiên nhân mở ra?" Người đàn ông áo xanh kinh sợ.
"Ta là thứ gì không quan trọng, quan trọng là… rốt cuộc ngươi muốn làm gì?" Âu Dương nhìn người đàn ông trước mắt, lạnh giọng hỏi.
Dùng không biết bao nhiêu thời gian để bố trí một bàn cờ lớn như vậy chỉ vì tiêu diệt một kiếm linh đã bị điên, loại lời này có đánh chết Âu Dương cũng sẽ không tin tưởng!
Ánh mắt người đàn ông áo xanh né tránh hắn, vừa định mở miệng nói chuyện, một cái bạt tai đánh mạnh vào mặt.
"Đừng giở trò với ta! Bằng không ta sẽ chơi chết ngươi ngay bây giờ!" Âu Dương thu tay lại, mở miệng nói.
"Vì mở lại tiên lộ!" Người đàn ông áo xanh có hơi giãy dụa, cuối cùng vẫn thở dài một hơi.
"Mở lại tiên lộ? Ngươi không phải là bạn thân của Lý Thái Bạch sao? Hắn tự tay làm thịt nhiều tiên nhân như vậy để phá hủy tiên lộ, còn ngươi thì lại muốn mở lại tiên lộ?" Âu Dương không tin, mở miệng hỏi.
Người đàn ông áo xanh trở nên điên dại, điên cuồng hét lên với Âu Dương: "Cho nên hắn sai rồi! Tiên nhân có bao nhiêu quan trọng với thế giới này! Hiện tại thế giới này biến thành cái dạng này là đều tại hắn! Nếu không phải hắn khăng khăng như vậy thì cũng sẽ không biến thành cái dạng này!"
"Bốp! Bốp! Bốp!"
Tiếng bạt tai thanh thúy lại vang lên.
Cảm xúc của người đàn ông áo xanh vô cùng kích động, Âu Dương bất đắc dĩ giáng mấy cái bạt tai thật mạnh, để cho hắn lần nữa ngoan lại.
"Ngươi để lão Nhị nhà ta biến thành tiên? Sau đó mở tiên lộ ra?" Âu Dương hỏi.
Người đàn ông áo xanh không trả lời, nhưng trầm mặc lại là câu trả lời tốt nhất.
Trong lòng Âu Dương đã có đáp án xác thực, rất nhiều người nói sẽ có đại kiếp nạn xảy đến, chỉ sợ cái gọi là đại kiếp nạn này có dính líu đến tiên nhân!
Thậm chí chính là vì thành tiên nên mới dẫn đến trận đại nạn này!
Nghĩ đến lão Nhị nhà mình tính tình đơn thuần lại bị con chó trước mắt này tính kế, Âu Dương giận không kiềm chế được mà vung thêm hai cái bạt tai!
"Rốt cuộc tiên là cái gì?" Âu Dương tiếp tục hỏi.
"Tiên chính là tiên! Sự tồn tại vô thượng!" Ánh mắt người đàn ông áo xanh lại biến thành cuồng nhiệt.
"Bốp!"
Một bạt tai giáng xuống, vẻ cuồng nhiệt trong mắt người đàn ông áo xanh biến mất.
"Nói tiếng người!" Âu Dương giơ tay trái có chút đau mà mở miệng uy hiếp.
"Ta cũng không biết, nhưng tiên chính là tiên! Sự tồn tại vô thượng trên thế giới này." Người đàn ông áo xanh thành thật trả lời.
Chỉnh đốn nửa ngày, hóa ra người đàn ông áo xanh này cũng không phải tiên?
Vậy mà giả vờ cho đến bây giờ!
Bốp! Bốp!
Càng nghĩ càng tức giận, Âu Dương trừng mắt cho tiếp hai bạt tai.
"Đừng đánh… Đừng đánh nữa…" Người đàn ông áo xanh dùng bản mặt sưng húp cầu xin.
Lúc này người đàn ông áo xanh đã hoàn toàn không có hi vọng phản kháng, hắn có thể cảm nhận được thân thể của mình đã mất đi khống chế, thiếu niên trước mắt này không biết từ lúc nào, dùng phương pháp gì, chẳng những khống chế được thế giới con này, thậm chí còn khống chế được thân thể của mình!
Đây rốt cuộc là thủ đoạn gì?
Rõ ràng không gian nhỏ này là của mình, tại sao lại bị thiếu niên trước mắt này cướp đi!
Cho dù là ở thời kỳ thượng cổ, khi tiên nhân ngã xuống thì hắn cũng chưa từng nghe nói qua có tiên nhân khác có thể tranh chiếm thế giới của tiên nhân đã ngã xuống!
Nói một câu khó nghe, hiện tại mình và thế giới con này đều là đồ của Âu Dương!
Xách tên phế vật trong tay, Âu Dương cảm thấy có chút buồn bực, thằng nhóc nhà mình lại bị tên phế vật trước mắt này coi như quân cờ mà bố trí, coi Âu Dương ta không tồn tại sao?
Đánh lại đánh không chết, ngoại trừ tát mấy cái bạt tai cho hả giận thì mình cũng không làm gì được hắn.
Nếu như thu hồi chân khí của mình khỏi thế giới con này, thì người đàn ông áo xanh có thể chạy mất bất cứ lúc nào, mà không thu hồi thì chính mình lại không đánh chết được hắn.
Âu Dương ném người đàn ông áo xanh xuống đất, chó lạp xưởng trốn ở một bên chậm rãi đi tới mà dùng vẻ mặt lấy lòng làm ổ ở bên chân Âu Dương.
Đối với con chó ba phải này, Âu Dương vốn muốn trực tiếp làm thịt cho xong. nhưng nghĩ lại, mình vừa mới đạt được cường hóa cấp sử thi, cứ như vậy làm thịt thì rất đáng tiếc.
Âu Dương đá chó lạp xưởng Tịnh Tử, ý bảo nó tránh xa một chút.
Chó lạp xưởng bị đá chẳng những không nổi giận, ngược lại mắt chó còn sáng ngời, Âu Dương chỉ bảo mình cút xa ra chứ không làm thịt mình, đã nói rõ mình còn có thể cứu!
Cùng lắm thì hôm nay cút xa một chút, ngày mai cút gần một chút, ngày mốt lại gần một chút, cuối cùng mình vẫn có thể bị buộc vào thắt lưng của Âu Dương!
Động tác của Âu Dương làm cho chó lạp xưởng Tịnh Tử dấy lên hy vọng, nó đứng lên vẫy đuôi về phía Âu Dương, sau đó ngồi chồm hỗm ở phía sau.
Âu Dương ngẩng đầu nhìn thế giới trước mắt, rồi thản nhiên mở miệng nói: "Rốt cuộc ngươi tính trốn tới khi nào?"
Trong ánh mắt kinh hãi của người đàn ông áo xanh, mảng thiên địa này bắt đầu đảo ngược, một khuôn mặt người khổng lồ xuất hiện trên bầu trời.
Ngũ quan tuy rằng có chút mơ hồ, nhưng vẫn có thể nhận ra được.
Tiếng nổ ầm ầm vang vọng khắp thế giới con:
"Cha!"