Chương 68: [Dịch] Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Bí cảnh tiên nhân hiện ra

Phiên bản dịch 7670 chữ

Bên trên bầu trời đang nổi lên lôi kiếp giống như là bị bug bỗng dừng lại, mây đen gió lớn lập tức biến mất sạch sẽ.

Lôi kiếp vốn dĩ mang thanh thế thật lớn, sau khi Lãnh Thanh Tùng nói ra một chữ “cút” đã biến mất không thấy bóng dáng.

Đây chính là tam tam lôi kiếp khiến cho vô số ‌tu sĩ Kết Đan kỳ nuốt hận, thiên uy như thế mà gặp phải Lãnh Thanh Tùng cũng bỏ chạy?

Mà người gây ra mọi chuyện, Lãnh Thanh Tùng, từ trên không rơi xuống, trên thân Lãnh Thanh Tùng vốn là tràn đầy kiếm ý sắc bén, bây giờ đưa tay nhấc chân đều thấp thoáng có kiếm ý lưu chuyển.

Chính là biểu hiện của kiếm đạo nhập thể, chỉ cần ổn định tu vi, Lãnh Thanh ‌Tùng tự tin đối mặt Xuất Khiếu kỳ cũng có thể tiện tay trảm!

Nhưng cũng tiếc bản mệnh kiếm chưa thành, cần một lần nữa tìm một thanh tâm kiếm.

Khi Lãnh Thanh Tùng rơi xuống thuyền hoa, nhìn thấy khóe miệng Thường Hiểu Nguyệt vương máu, trong mắt lóe lên một tia áy náy, nhưng Thường Hiểu Nguyệt lại không để ý chút nào nhìn Lãnh Thanh Tùng mỉm cười.

Lập tức, Lãnh Thanh Tùng hít sâu một hơi, nhìn về phía gương mặt thỉnh thoảng xuất hiện trong trí nhớ của mình trên giường nệm.

Nàng đẹp hơn trước kia không ít nhưng lại trở nên mười phần lạ lẫm, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy Lãnh Thanh Tùng cũng sẽ không tin thiếu nữ ung dung hoa quý trước mắt này là Huyên Nhi.

"Hắn muốn làm gì?" Lão Hoàng đế nhìn Lãnh Thanh Tùng mặc váy trắng trên thuyền hoa đối diện, hắn đã biết thiếu nữ mặc váy trắng kia chính là cháu trai ruột của mình, Lãnh Thanh Tùng.

"Cũng không nhiều lắm, đại khái chính là muốn mượn đầu trên cổ ngươi để ma luyện đạo tâm thôi?" Âu Dương nhẹ nhõm trả lời.

"Huynh trưởng, ngươi có thế để ta giải quyết không?" Lãnh Thanh Tùng nhìn thoáng qua Âu Dương, nhẹ nói.

Âu Dương nhẹ gật đầu, chuyện của chính Lãnh Thanh Tùng đương nhiên là do chính Lãnh Thanh Tùng kết thúc.

Lãnh Thanh Tùng nhìn về phía thiếu nữ, bằng vào tu vi Nguyên Anh kỳ, hắn liếc mắt đã nhìn ra thân thể thiếu nữ trước mặt đã đổi linh hồn.

Đạt tới Nguyên Anh kỳ, hắn đã mò được cánh cửa thần hồn, là thời kỳ tương đối mẫn cảm với thần hồn, cho nên không khó phát hiện chỗ khác người.

"Nghịch tử, ngươi muốn giết ta? Ta chính là gia gia ruột của ngươi!" Lão Hoàng đế trợn mắt nhìn Lãnh Thanh Tùng, thân là Hoàng Đế, hắn lần đầu tiên cảm nhận được nỗi sợ của sâu kiến.

Mình chính là Hoàng đế trên vạn người, cầm mười vạn tinh binh, nắm trong tay sinh tử của mấy triệu người! Vì cái gì tại trước mặt những tiên nhân này giống như là chó đất?

"Thời điểm ngươi giết cha mẹ ta, sao không nghĩ tới bọn họ là con ruột của ngươi?" Vẻ mặt Lãnh Thanh Tùng không thay đổi, hỏi.

Lão Hoàng đế nhất thời nghẹn họng, trên mặt một trận xanh đỏ, lập tức chán nản nói: "Được làm vua thua làm giặc, ngươi đã có bản lĩnh thì tới đây, động thủ đi!"

Lãnh Thanh Tùng nhìn Âu Dương mở miệng hỏi: "Bây giờ ta giết hắn có vấn đề gì không?"

Âu Dương trợn mắt nói: “Giết thì giết, có thể có vấn đề gì? Vừa rồi lôi kiếp tới ngươi còn khiến nó cút được."

"Nhưng ta không muốn giết hắn, cha mẹ ta đích thực tạo phản, giống như hắn vừa rồi nói, được làm vua thua làm giặc mà thôi, ân tặng kiếm kia trên người Huyên Nhi, lần này coi ‌như ta trả lại cho nàng, chỉ có điều!" Lãnh Thanh Tùng nhìn lão Hoàng đế trầm tư một chút, lập tức ngón tay hóa kiếm chỉ thẳng vào lão Hoàng đế.

Một vệt ánh sáng vàng kim đánh trúng lão Hoàng đế, lão Hoàng đế cảm thấy thân thể của mình giống như là bị xé nứt, giống như là có người nắm thân thể của mình xé ra như xé khô mực, nhưng chỉ xé một nửa thì Lãnh Thanh Tùng đã ngừng lại.

Lão Hoàng đế chịu đựng đau nhức kịch liệt nhìn Lãnh Thanh Tùng mở miệng hỏi: "Ngươi đã làm gì ta?"

Thời điểm lão Hoàng đế mở miệng nói chuyện, lại kinh hãi phát hiện giọng nói của mình vậy mà biến thành giọng nam nữ hỗn hợp, một cái là giọng của mình một cái là giọng nói vốn có của thân thể này.

Giọng nói nam nữ hỗn hợp vang lên nghe vô cùng không hài hòa!

Lão Hoàng đế thậm chí cảm giác được tiện tỳ kia vậy mà đang cướp đoạt quyền khống chế thân thể với mình!

Âu Dương nghe ‌được giọng nói của lão Hoàng đế, trong lòng giật mình, lập tức rõ ràng Lãnh Thanh Tùng muốn làm gì.

Lãnh Thanh Tùng tách linh hồn của Hoàng đế và Huyên Nhi vốn đã dung hợp ra lần nữa, mặc dù không triệt ‌để tách ra nhưng ả trà xanh cũng giống như đã sống lại.

Bên trong thân thể Huyên Nhi cùng lúc cư trú hai cái ý thức.

Cũng không biết bây giờ thân là nữ nhân, ngươi có thể ngồi trên hoàng vị nữa hay không.

Ồ, đúng rồi, trà xanh này còn một tình nhân cũ, đại khái có thể giúp nàng ngồi lên hoàng vị.

Chậc chậc, cho dù đối với lão Hoàng đế mà nói, nam tính bị cướp đi nhưng vì hoàng vị mà trả giá thân thể hẳn là cũng không có vấn đề gì nhỉ?

Qua một đoạn thời gian, vị hôn phu của trà xanh này sẽ dẫn đại quân đến đây cứu nàng, khi hắn nhìn thấy vị hôn thê của mình biến thành Nữ Hoàng, trong thân thể thậm chí còn có một lão già.

Ba nam nhân và một nữ nhân? Câu chuyện này quá đặc sắc!

Đặc sắc, thật là đặc sắc!

Âu Dương cũng cảm thấy nội dung kịch bản mà não mình tưởng tượng ra cũng đủ phá hủy tam quan, nhìn về phía lão nhị nhà mình, không nghĩ tới lão nhị không giỏi nói chuyện vậy mà xấu bụng đến trình độ này.

Sắc mặt Lãnh Thanh Tùng bình thường nhìn lên trăng tròn trên bầu trời, làm xong hết thảy, Lãnh Thanh Tùng đã có lại kiếm tâm, đột nhiên cảm giác mặt trăng hôm nay hơi thấp.

Trong cơ thể, Nguyên Anh cũng giống như cảm giác được ý nghĩ của chủ nhân, cau mày, giơ kiếm gãy trong tay lên.

Toàn thân Lãnh Thanh Tùng trực tiếp hóa thành một ánh kiếm bay thẳng lên bầu trời, bầu trời như là bị xé nứt, một khe nứt lớn bên trong thiên không vỡ ra.

Giống như là chém rách bầu trời, vô số đạo vận từ bên trong vết kiếm chảy ra.

Ta chính là kiếm, kiếm chính là ta!

Toàn bộ trời đất vang vọng tiếng của Lãnh Thanh Tùng.

Thiên Đạo xúc động, lập tức toàn bộ thế giới vang lên ba tiếng chuông phong cách cổ xưa.

Đột nhiên dị ‌tượng xuất hiện trở lại.

Một tòa cung điện nguy nga lộ ra ở một góc bầu trời, toàn bộ cung điện tương tự trường kiếm, như là một thanh lợi kiếm chứa trong vỏ kiếm, nghiêng cắm ở bên trên bầu trời.

Vô số ‌đại tu hành giả trong giới tu hành cùng lúc cảm ứng được tòa cung điện này xuất hiện, vô số tu sĩ cùng một lúc ngẩng đầu nhìn về phía tòa cung điện trên bầu trời.

Toà cung điện giấu ở bên trên bầu trời bị kiếm ý vô tận lôi cuốn, ‌vẻn vẹn nhìn một chút cũng làm người ta sinh lòng sợ hãi.

"Bí cảnh tiên nhân!"

Tu sĩ sống đủ lâu, kiến thức đủ nhiều khi nhìn thấy cung điện đã biết ngay cung điện trước mắt là dạng tồn tại gì!

Thời kỳ thượng cổ, đại tu sĩ có năng lực tạo nên trời đất, bọn họ dùng tu vi vô thượng mở ra tiểu thế giới thuộc về mình, khi những tu sĩ đại năng này ngã xuống, tiểu thế giới này sẽ bị Thiên Đạo che giấu.

Cho đến khi chủ nhân thích hợp của nó xuất hiện, tiểu thế giới bị Thiên Đạo che giấu mới có thể một lần nữa hiện ra trước mắt người đời.

Tiểu thế giới như thế này cũng được gọi là bí cảnh tiên nhân!

Ở bên trong loại bí cảnh tiên nhân này, chẳng những có thiên tài địa bảo thời kỳ thượng cổ, còn có truyền thừa và pháp bảo của đại tu sĩ thượng cổ, chỉ cần có thể đạt được một kiện trong đó là có thể để tu sĩ bình thường được lợi cả đời!

Giới tu hành lập tức gió nổi mây phun, mặc dù không biết vì sao toà bí cảnh này lại đột nhiên xuất hiện nhưng đã xuất hiện thì chính là cơ duyên, dù là bản thân chín đại thánh địa cũng sẽ không nhắm mắt làm ngơ với tòa bí cảnh tiên nhân này.

Cũng không biết tòa bí cảnh này đến tột cùng là do vị tiên nhân thượng cổ nào lưu lại?

Ở xa trên Tiểu Sơn phong, Bạch Phi Vũ hắt xì thật to, kém chút nữa rơi xuống khỏi cây, Bạch Phi Vũ vuốt vuốt cái mũi của mình, không biết vì sao mí mắt phải của mình bắt đầu điên cuồng nhảy lên.

Bạn đang đọc [Dịch] Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack của Thành Nam Hữu Vũ Lạc Thành Tây

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    157

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!