Chương 89: [Dịch] Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Tông chủ Kiếm tông công khai đào chân tường

Phiên bản dịch 7439 chữ

Chữ cái xiêu xiêu vẹo vẹo như giun đang bò loằng ngoằng trên giấy.

Cho dù không phải loại một nét bút một nét họa đều tràn ngập kiếm ý, có uy năng vô thượng như lưỡi kiếm thì chí ít cũng phải cẩn thận, nắn nót chứ.

Chữ viết này xuất phát từ tay của một vị Kiếm tiên thượng cổ, làm lộ ra vị Kiếm tiên thượng cổ này không khỏi hơi kém cỏi?

Mọi người trên đại điện mang theo vẻ mặt cổ quái nhìn Thái A còn đang dương dương đắc ý, không nhịn được mặc niệm thay cho vị Kiếm tiên thượng cổ kia.

Nếu vị Kiếm tiên thượng cổ kia còn tại thế, để vị đó biết con cháu mình cầm tờ nhật ký của mình đi rêu rao khắp nơi thì có lẽ đã đổi chức tông chủ Kiếm tông ngay trong đêm, sau đó dìm lão gia hỏa này xuống vực sâu trong Đông Hải rồi?

Bạch Phi Vũ luôn tỏ ra trầm ổn trưởng thành hiện giờ đang thở phì phò nhìn tông chủ Kiếm tông đang cầm tờ nhật ký, lịch sử đen tối, ở kiếp trước của hắn ra rêu rao.

Giờ mà mình có năng lực thì thằng ngu này đã bị mình chém thành mấy trăm khúc từ lâu rồi!

"Nhìn... Nhìn nét thật là... hào phóng!" Động Hư Tử thực sự không biết nên nghĩ ra cái gì để hình dung dòng chữ trên tờ giấy này, đành phải nịnh nọt một câu khô khốc.

Âu Dương đứng một bên sắp cười ngất trong lòng, còn gì vui hơn tiểu Bạch ngày ngày đứng trên cây giả bộ ngầu bị tiên thi trước mặt mọi người?

Động Hư Tử ho khụ một cái, nói: "Chuyện bí cảnh tiên nhân này rất quan trọng, không chỉ tông môn của ta và ngươi mà các thánh địa khác có lẽ cũng sẽ ra tay, ngươi tới mỗi chỗ ta làm gì?"

Thái A cẩn thận cất bảo bối nhà mình, lười biếng nói: "Những tông môn khác sao? Các trưởng lão Kiếm tông ta phụng dưỡng đều dẫn đệ tử đi bái phỏng các tông môn khác, chỉ còn lại Thanh Vân tông các ngươi là do ta tự mình tới."

Kiếm tông đúng là bá đạo, vì bí cảnh tiên nhân lần này mà trực tiếp đi chắn sơn môn không cho người ta ra!

Xem ra Kiếm tông chắc chắn biết rất nhiều đồ vật trong bí cảnh tiên nhân, Âu Dương đảo mắt, mở miệng nói: "Xin hỏi tiền bối, bên trong bí cảnh tiên nhân kia rốt cuộc có đồ gì tốt, lại khiến tiền bối phải tốn công tốn sức tới vậy?"

Thái A nhìn Âu Dương, hơi bất mãn, một tên tiểu tử thối mới Luyện Khí kỳ sao lại lắm lời như vậy? Đang tìm cảm giác tồn tại trước mặt mình à?

Thái A vốn không định trả lời, nhưng thấy Lãnh Thanh Tùng đang rất trịnh trọng nhìn mình thì nghĩ ngợi một lát, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ nói: "Trong tòa bí cảnh tiên nhân này vốn là nơi lão tổ nhà ta nghỉ ngơi, trong đó có bí bảo trảm tiên của lão tổ! Còn có cả truyền thừa kiếm đạo của lão tổ nhà ta nữa!"

Hai mắt của Lãnh Thanh Tùng ở sau lưng Âu Dương tỏa sáng, truyền thừa của Kiếm tiên thượng cổ có thể trảm tiên?

Lãnh Thanh Tùng vốn là một kiếm tu thuần túy sao mà chịu được loại cám dỗ bậc này?

Khi nhìn thấy hai mắt Lãnh Thanh Tùng ngày càng lấp lánh, Thái A dụ dỗ: "Chỉ cần ngươi nguyện ý làm đệ tử của ta, thì ta chẳng những có thể đảm bảo ngươi có thể có được tất cả mọi thứ bên trong bí cảnh tiên nhân, mà ta thậm chí còn có thể truyền hết cho ngươi trân tàng của ta và tất cả nhật ký Kiếm tiên!"

"Lão già này vẫn còn lịch sử đen tối của mình trong tay?" Bạch Phi Vũ kinh sợ nhìn về phía Thái A, ngầm viết tên tông chủ Kiếm tông vào sổ tử thần của mình.

Mặc dù muốn tới bí cảnh tiên nhân, nhưng bảo vứt bỏ Tiểu Sơn phong sau lưng để về Kiếm tông thì Lãnh Thanh Tùng không thể nào đồng ý.

Nghe thấy lời của Thái A, Lãnh Thanh Tùng trực tiếp khép hờ mắt, ôm kiếm đứng sau lưng Âu Dương, không nghe lão già trước mặt nói lung tung nữa.

"Hình như trí thông minh của con hàng này không quá cao?" Âu Dương chớp mắt, suy nghĩ xấu xa lập tức xông lên.

"Nực cười, đây mà cũng là văn chương Kiếm tiên! Chỗ ta cũng có bút ký tiên nhân!" Âu Dương lập tức nói với Thái A đang dương dương đắc ý.

Thái A đang khoe khoang trân tàng bút ký của Kiếm tiên nhìn về phía Âu Dương, tên nhóc tầm thường không có gì nổi trội này dám cuồng ngôn loạn ngữ?

Thái A thu lại vẻ mặt tươi cười, nghi ngờ nhìn về phía Âu Dương: "Nhóc con ngươi mà cũng có mặc bảo của tiên nhân?"

Âu Dương bật cười, hô lớn một tiếng với Thái A: "Xem ám khí!"

Một quyển sách bay ra khỏi tay áo của Âu Dương, bay nhanh về phía Thái A.

Trần Trường Sinh nhìn thấy tập tranh quen thuộc mà Âu Dương ném ra, da mặt co rút, cười khổ nhìn về phía Đại sư huynh nhà mình.

Thái A không nghi ngờ gì, nhưng Thái A không tin một tên tiểu bối Luyện Khí kỳ lại có thể ném ra đồ vật như mặc bảo của tiên nhân, tiện tay nhận lấy tập trang Âu Dương ném tới, nhàm chán liếc qua.

"Tào…!"

Khi nhìn thấy nội dung bên trong tập tranh, vẻ mặt của Thái A vô cùng đặc sắc, từ không quan tâm tới tức giận, rồi chấn kinh, cuối cùng là chưa thỏa mãn.

Thái A nhanh chóng giấu tập tranh vào trong tay áo, tặng Âu Dương một ánh mắt thưởng thức, mở miệng nói: "Mặc dù tiểu tử nhà ngươi tầm thường không có gì nổi bật, nhưng tâm tư coi như thông minh, ta cũng có thể cố gắng thu nhận ngươi làm đệ tử canh cổng."

Chỉ một tập tranh là có thể để mình trở thành đệ tử canh cổng? Chờ chút, không phải đệ tử canh cổng mà lão gia hỏa này nói là ý trên mặt chữ đó chứ

Ban đầu Âu Dương khinh thường, nhưng nhanh chóng phản ứng kịp, lão tiện nhân Thái A này tính ăn quỵt à?

"Điều kiện đó còn muốn lấy mặc bảo tiên nhân của ta? Trả tập tranh lại cho ta!" Âu Dương tức giận nói.

Thái A tỏ ra bình chân như vại, nói: "Ta với chưởng giáo nhà ngươi có chuyện quan trọng cần nói, các ngươi rời đi trước đi!"

Đờ mờ! Lão già này ăn quỵt xong còn đuổi người?

Âu Dương vừa định mở miệng nói gì đó thì cảm thấy trước mặt quay cuồng, khi hắn phản ứng lại thì bốn người họ đã đứng bên ngoài sơn môn Thanh Vân phong.

Trong đại điện chỉ còn lại hai người Động Hư Tử và Thái A.

Động Hư Tử tức giận nhìn Thái A, nói: "Ngươi hết việc đùa giỡn bọn họ làm gì?"

Thái A tùy ý đi tới trước tấm bảng gỗ thiên địa thắp ba cây hương, quay đầu nói với Động Hư Tử: "Hai thiếu niên một trắng một đen kia hữu duyên với Kiếm tông ta, nên làm đệ tử Kiếm tông!"

Hai thiếu niên một trắng một đen trong miệng Thái A, chính là Bạch Phi Vũ áo trắng và Lãnh Thanh Tùng mặc cả cây màu đen.

Động Hư Tử cười lạnh nói: "Ta thấy Vấn Kiếm trì của Kiếm tông các ngươi hữu duyên với Thanh Vân tông ta, nên biến thành Vấn Kiếm trì Thanh Vân tông!"

Thái A kinh ngạc nhìn Động Hư Tử, nói: "Thật sao? Vậy quyết định thế đi, hôm nào ngươi tới dọn Vấn Kiếm trì, còn hai tên tiểu tử kia ta dẫn đi!"

Động Hư Tử khụ một cái, khó tin nhìn Thái A trước mặt, nói: "Vấn Kiếm trì Kiếm tông còn quan trọng hơn hai tên tiểu tử kia mà?"

Thái A chẳng quan tâm, nói: "Vấn Kiếm trì chỉ là vật chết, kiếm tu bọn ta phải tự mạnh lên liên tục, chấp nhất nơi tiền nhân đi qua có ích gì?"

Động Hư Tử bị Thái A làm nghẹn họng không nói nên lời, nhưng Lãnh Thanh Tùng với Bạch Phi Vũ không phải đệ tử của mình, Động Hư Tử sẽ không dùng đệ tử nhà mình để đổi chác, dù vật kia có là chí bảo của Kiếm tông, một trong chín đại thánh địa.

Động Hư Tử nhìn Thái A, nói: "Mấy thiếu niên trẻ tuổi đó đều là đệ tử của Hồ Vân, nếu ngươi thật sự muốn thì tới nói chuyện với hắn."

"Con bà! Lão chết bầm kia sao lại tốt số như vậy?" Thái A khó tin hét lớn.

Sau đó buồn bực nói: "Vậy thôi, đánh với ngươi ta còn có thể chấp mấy tay, chứ đánh với lão chết bầm kia buồn nôn lắm."

"Kiếm tông luôn thu đồ cẩn thận, đứa bé kia thật sự quan trọng tới vậy?" Động Hư Tử nhìn về phía Thái A, khó hiểu hỏi.

Thái A cười khổ, nhẹ giọng nói: "Ai cũng nói kiếm tu Kiếm tông ta là thiên hạ đệ nhất, nhưng Kiếm tông bọn ta đã từ lâu không xuất hiện người thừa kế, bao gồm cả ta cũng không phải..."

Bạn đang đọc [Dịch] Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack của Thành Nam Hữu Vũ Lạc Thành Tây

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    157

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!