Hắn ở đây mở quán rượu thứ nhất là vì để che dấu tai mắt người đời, thứ hai cũng chính là mục đích quan trọng nhất, đó là tìm hiểu một ít tin tức mà hắn muốn biết, ví dụ như những nhân vật cấp cao ở thế giới ngầm, vũ lực, khoa học công nghệ, vân vân.
-Đây là Khải Ân, biệt hiệu trên đấu trường là Khải Tát.
Tô Phi nói với Hứa Mạt:
-Hứa Mạt tiên sinh đã từng đi xem đấu trường chưa?
-Từng nghe kể qua, nhưng vé vào cửa rất đắt, không có đi qua.
Hứa Mạt đáp lại một tiếng, sau đó nói với Khải Ân:
-Ngài Khải Ân.
-Ừ.
Khải Ân cúi đầu lắc ly rượu trong tay, tùy tiện ứng phó đáp một tiếng.
-Ở đấu trường hôm nay xuất hiện một chút ngoài ý muốn, bởi vì đáng lẽ anh ấy phải giành được vị trí thứ nhất, nhưng lại chỉ đạt được vị trí thứ ba, tâm trạng không tốt lắm, ngài Hứa Mạt không cần để ý.
Tô Phi cười giải thích, nhưng giọng điệu lại mang theo vài phần khoe mẽ.
-Không sao đâu.
Hứa Mạt lắc đầu nói:
-Ngài Khải Ân nhất định rất “lợi hại” nhỉ.
-Hứa Mạt cũng không cảm thấy có hứng thú với đấu trường, hắn là một người mê âm nhạc, rất có tài năng.
Tinh Vân cũng nghe ra “sự khoe khoang” của Tô Phi, ở một bên mở miệng nói.
Tuy rằng đó là giúp Hứa Mạt nói chuyện, nhưng trường hợp như thế này, làm cho Hứa Mạt ít nhiều cảm thấy có chút quái dị.
Sao hai người con gái này phải phân cao thấp với nhau?
-Là như vậy sao.
Tô Phi giống như là có chút vui sướng, nhìn Hứa Mạt nói:
-Ngài Hứa Mạt tài cán có thể vì chúng tôi mà biểu diễn một chút không?
Hứa Mạt nhìn Tô Phi một cái.
-Tô Phi.
Tinh Vân có chút không tán thành, lời kia của Tô Phi, ít nhiều có chút không tôn trọng người khác.
-Thật xin lỗi, Tinh Vân.
Tô Phi dường như vừa mới nhận ra điều đó, lại nói với Hứa Mạt:
-Ngài Hứa Mạt, là tôi thất lễ rồi.
-Không sao.
Hứa Mạt đương nhiên không thèm để ý mà nói.
-Hứa Mạt, bạn bè của cậu à?
Diệp Thanh Điệp bưng ly rượu đi tới, Hứa Mạt ngẩng đầu nhìn về phía cô, chỉ thấy Diệp Thanh Điệp đang mặc váy đỏ, câu hồn hút phách.
Khải Ân ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thanh Điệp, nháy mắt trong ánh mắt có vài tia sáng.
Hứa Mạt sửng sốt, đây là đang muốn làm gì vậy?
Phụ nữ đều thích diễn kịch như thế à?
…
Hiển nhiên Tô Phi cũng nhìn thấy Diệp Thanh Điệp, đều là phụ nữ với nhau nên ngay lập tức cô ta cảm nhận ra được mốt đe doạ.
Diệp Thanh Điệp quá mức kinh diễm, tỉ lệ cơ thể của cô có thể nói là quá hoàn hảo, chiều cao và khí chất của cô cũng rất là kinh diễm.
-Vị này là?
Khải Ân mở miệng hỏi.
-Tôi họ Diệp, là bà chủ của quán rượu.
Diệp Thanh Điệp nâng ly với Khải Ân.
-Diệp tiểu thư.
Khải Ân nâng ly lên cụng ly với Diệp Thanh Điệp, nói:
-Mở quán rượu ở đây, Diệp tiểu thư nhất định là một người rất có cá tính.
-Vậy sao?
Diệp Thanh Điệp cười mỉm nhìn về phía Tô Phi ở bên cạnh Khải Ân, chỉ thấy khuôn mặt của Tô Phi lúc này đã đen lại.
Nhưng cô cũng không thèm để ý chút nào, đi đến bên cạnh Hứa Mạt, ngồi thẳng lên tay vịn ghế mà Hứa Mạt đang ngồi, vì vậy cái mông của cô trực tiếp tiếp xúc với cánh tay của Hứa Mạt.
Nhìn thấy cảnh này Khải Ân liếc nhìn Hứa Mạt một cái.
-Lúc nãy tôi có nghe các vị nói chuyện, ngài Khải Ân là cao thủ thi đấu sao?
Diệp Thanh Điệp hỏi:
-Tôi ngược lại có hơi hứng thú với thi đấu.
-Cũng được, chỉ là giải đấu cấp Hoàng Kim có thể giành được hạng nhất, đợi lên giải đấu cấp Kim Cương sợ là hơi khó một chút.
Khải Ân dường như không có khiêm tốn một chút nào, ám thị rằng bản thân hắn ta có thể lọt vào giải đấu Kim Cương.
-Tôi vẫn chưa thấy qua giải đấu Kim Cương, nhất định là rất đặc sắc.
Diệp Thanh Điệp cười nói:
-Còn giải đấu Ngôi Sao thì sao, tôi vẫn luôn rất là tò mò, giải đấu Ngôi Sao sẽ có những người gì tham gia? Thực lực mạnh bao nhiêu.
-Giải đấu Ngôi Sao à.
Khải Ân đung đưa ly rượu, người đẹp nói về lĩnh vực sở trường của hắn ta, đương nhiên hắn càng có hứng thú.
-Tham gia giải đấu Ngôi Sao đều là nhân vật nhân tài đỉnh cao nhất từ giải đấu Kim Cương chọn ra, những người này đều là những nhân vật hàng đầu trong thành phố, trang bị tinh nhuệ, năng lực thực chiến siêu mạnh, nhiều người trong đó điều là nhân vật tinh anh, thậm chí,….
Khải Ân đang nói thì ngừng lại, ngón tay chỉ lên trên.
-Người của thế giới phía trên?
Diệp Thanh Điệp thấp giọng nói.
Khải Ân chỉ cười không đáp, nói:
-Diệp tiểu thư quả nhiên là có hứng thú, ngày khác có cơ hội sẽ nói chuyện, có một số việc không thích hợp nói ở đây.
Diệp Thanh Điệp không nói được hay không, cười rồi nói:
-Người tham chiến giải đấu Ngôi Sao, có lẽ được coi là những chiến binh hàng đầu của thế giới ngầm, trang bị của họ có bao gồm cơ giáp không?
-Xác thực là chiến lực đạt đến trình độ cao nhất, dĩ nhiên là không có cơ giáp.
Khải Ân nói:
-Thành phố cơ giáp đều là cho quân dụng dùng, không phải có thể tuỳ ý điều động, tự mình nắm giữ cơ giáp chỉ có một số ít ‘Người tai to mặt lớn’ mới có quyền hạn, những đề tài như thế này cũng không tiện để nói nhiều.
-Tôi hiểu rồi.
Diệp Thanh Điệp gật đầu, cười liếc Hứa Mạt một cái.
Những cái này, đều là thay Hứa Mạt hỏi.
Hứa Mạt trầm tư, cơ giáp trong thế giới ngầm cũng không tính là tiên tiến, nhưng vẫn chỉ có một số ít người mới có tư cách sở hữu.
Như vậy có thể thấy được, quyền hạn trong thế giới ngầm rất là hạn chế.
Nghĩ đến nghị trưởng tiềm nhiệm bị cách chức, Hứa Mạt phỏng đoán rằng toàn bộ thể giới ngầm điều do người phía trên kiểm soát, quyền hạn của bọn họ cũng không cao.
Để bồi dưỡng ra chiến sĩ gen di truyền cũng là muốn đưa lên thế giới phía trên.
Thế giới ngầm chỉ là người đóng vai nhân vật sức lao động cùng với ‘Công xưởng sản xuất’.