-Bùm…
Bắn một phát trúng đầu máu tươi bắn tung tóe.
Những người khác nhìn thấy muốn chạy trốn, Tiểu Thất ngay lập tức nổ súng giải quyết bọn chúng
Những người canh giữ cổng thấy tình hình ở đây khẩn trương rút súng chuẩn bị đón quân địch.
Diệp Thanh Điệp không chạy mà chỉ đi bộ về phía đó.
Cô cởi balo phía sau lưng và rút ra pháo Cường Hỏa Lực rồi ném về phía bên kia.
-Đoàng…
Những người canh giữ ở đó bị nổ tung, một số người còn lại may mắn sống sót cảm nhận được máu bắn tung tóe khắp trên mặt thì vô cùng hoảng sợ.
Bọn họ từ trước đến nay chưa từng gặp tội phạm truy nã nào hống hách như vậy.
Rốt cuộc ai là phạm nhân ở đây?
-Bùm
Không may thay những người sống sót cũng bị nổ tung, Ảnh và Tiểu Thất cùng nhau cho nổ pháo nhanh chóng xử lý gọn ghẽ.
-Có mỗi vài mống ở đây tìm chỗ chết sao?
Tiếu Thất lẩm bẩm nói, ba người họ dọc đường đến đây giống như là đang đi dạo bộ vậy.
Sau khi thoát ra ngoài ba người dường như vẫn không nỡ rời đi, bọn họ ngoái đầu nhìn về thành phố chính.
-Chị Điệp, chị thật sự nhẫn tâm bỏ lại anh Mạt sao?
Tiếu Thất nhìn Diệp Thanh Điệp nói.
Diệp Thanh Điệp đá một cú làm anh ta ngã xuống mặt đất, trong mắt lọ rõ sát khí.
-Chị Điệp…
Tiếu Thất đang định nói gì đó Diệp Thanh Điệp lại đá một cái, không một chút khách khí.
Tiếu Thất ôm đầu.
Aida, xem ra Chị Điệp vẫn không nỡ.
Có thể thông cảm do tâm trạng không tốt.
Nhưng mà tại sao lại đánh hắn ta?
Diệp Thanh Điệp bèn quay người rời đi còn Ảnh đi theo phía sau.
-Chưa chết thì mau đi theo.
Diệp Thanh Điệp nói vọng lại.
Tiểu Thất vội vàng đứng dậy và đi theo.
-Chị Điệp, chúng ta đi đâu đây?
Tiểu Thất đi theo phía sau hỏi.
-Đến chợ đen.
Diệp Thanh Điệp thấp giọng nói.
Không phải là cô ấy muốn rời đi mà là do Hứa Mạt muốn ba người bọn họ trốn ra trước.
Sau khi suy nghĩ kỹ, Diệp Thanh Điệp mới đồng ý đề nghị của Hứa Mạt.
Bây giờ bọn họ đã hoàn toàn bại lộ rồi, mặc dù thế lực của thế giới ngầm có giới hạn nhưng toàn bộ bộ máy của thế giới ngầm vẫn đang hoạt động, sự nguy hiểm vẫn rất lớn.
Bốn người ở cùng nhau càng dễ chú ý hơn, vì thế mà Hứa Mạt muốn họ rời đi trước.
Nếu chỉ có một mình anh ta khả năng di chuyển linh hoạt hơn, muốn đối phó với anh ấy sẽ khó hơn.
Vì không để trở thành gánh nặng nên Diệp Thanh Điệp mới đồng ý rời đi.
Cô ấy cũng nghĩ đến sẽ đi cùng Hứa Mạt.
Nhưng Hứa Mạt đã hạ quyết tâm nêu cô cũng không khuyên nhủ.
Đến chợ đen chờ anh ấy vậy.
………………
Sau khi đám người Diệp Thanh Điệp rời đi, có người đã theo sau theo dõi.
Nhưng Hứa Mạt không hề lo lắng vì thực lực và trang bị của đám Diệp Thanh Điệp nếu muốn bắt giữ cũng rất khó.
Rời khỏi trung tâm thành phố, phạm vi quá rộng nên truy bắt càng khó.
Đội bảo vệ Thành bang và đội chấp pháp bắt đầu truy bắt toàn thành phố với cường độ lớn hơn nhiều so với lần trước.
Tuy nhiên, những tên tội phạm truy nã giống như đã biến mất vậy không thể tìm thấy.
Tội phạm truy nã trốn khỏi thành phố chính chỉ có ba tên, kẻ quan trọng nhất vẫn đang bị nhốt.
Không chỉ những tên tội phạm truy nã mà ngay cả quái vật cũng không tìm ra.
Trên nóc một căn nhà bên cạnh con phố hoàng kim ở trung tâm thành phố, Hứa Mạt cởi balo ngồi xổm trên mặt đất và đang lắp ráp vũ khí.
Đây là đoạn đường trung tâm của thành phố chính nhưng Hứa Mạt lại xuất hiện một cách công khai trên sân thượng của tòa nhà.
Dựa vào cảm giác mạnh mẽ của anh ta, miễn là anh ta muốn trốn thì việc muốn truy bắt anh ta là quá khó.
Súng hỏa tiễn đã lắp ráp xong và đặt trên mép sân thượng tòa nhà.
Làm xong tất cả những việc này, anh ta nhìn xuống phía dưới con phố hoàng kim.
Với tầm nhìn rộng như vậy anh ta thậm chí không cần sử dụng đến ống nhòm.
Con đường hoàng kim ở trung tâm thành phố chính.
Vài cây số phía trước mặt chính là vị trí của Nghị viện.
Có điều xung quanh Nghị viện không có khu dân cư, rất trống trải nên không thích hợp để mai phục.
Cách duy nhất để đột nhập vào bên trong nghị viện là xông thẳng vào.
Nhưng cách này quá nguy hiểm.
Nghị viên chắc chắn có cơ giáp và vũ khí hạng nặng.
-Đang đến đây.
Hứa Mạt nhìn về phía đằng xa, có ba chiếc xe đang chạy đến.
Trong thế giới ngầm có rất ít phương tiện xe di chuyển, ngay cả trong khu thành phố chính cũng vậy, chỉ có một số nhân vật quyền lực mới có xe riêng.
Ba chiếc xe từ hướng nghị viện đi tới, không cần đoán cũng biết là nhân vật máu mặt trong nghị viện rồi.
Chiếc xe đi giữa trông như xe bọc bằng thép đó là xe chống đạn.
Hứa Mạt yên lặng chờ đợi.
Những chiếc xe chầm chậm đi tới con đường hoàng kim, người dân xung quanh đều nhường đường.
Hứa Mạt nâng súng hỏa tiễn lên.
-Bùm.
Lốp xe đi ở giữa nổ và bắt đầu bốc cháy.
Chiếc xe ma sát với mặt đất phát ra âm thanh chói tai.
-Bùm, Bùm…
Hỏa lực lớn làm nổ liên tục, chiếc xe ở giữa dừng lại, xe phía trước và phía sau đều bốc cháy.
Con đường rất hỗn loạn, người dân nối đuôi nhau bỏ chạy khỏi hiện trường, người ở trong chiếc xe phía trước và phía sau vừa thoát ra liền bị nổ tung.
Chiếc xe ở giữa không có chút động tĩnh và người ở trên xe cũng vẫn chưa ra ngoài vì ngồi trong xe an toàn hơn.
Một Nghị viên ngồi sau ghế lái thốt ra một lời tục tĩu thô lỗ.
Bên cạnh ông ta cùng với vị trí kế bên tài xế là hai tên thị vệ đang quan sát tình hình phía bên ngoài.
Bọn chúng nhìn thấy một bóng người từ phía trên tòa nhà đang theo bức tường trượt xuống, nhờ vào cửa sổ và bức tường mở rộng để tụt xuống với tốc độ cực nhanh.
-Hắn ta đang muốn đến đây.
Hộ vệ ở bên cạnh nói.
Trình độ ngạo mạn của tên côn đồ đã làm lật đổ nhận thức của hắn, con đường hoàng kim ở ngay gần nghị viện mà dám ngang nhiên trên đường để chặn giết nghị viên.
Sao lại có thể ngạo mạn như thế chứ?
-Để tôi xuống xem thế nào, ngài nghị viên đừng xuống xe.
Người bên cạnh nói, giọng nói có chút u ám hắn chính hắn chính là cao thủ tinh nhuệ của đội thị vệ Thành bang.