Chương 70: [Dịch] Căn Cứ Số 7

Nhắc nhở chính mình

Phiên bản dịch 5689 chữ

Đội thi hành pháp luật bị tấn công và tiêu diệt.

Trật tự của toàn bộ thế giới ngầm đang trên bờ vực sụp đổ, như thể những cảm xúc bị kìm nén bấy lâu nay như một mồi lửa, từ từ nhen nhóm lên và bùng phát.

Bí thư Kim đứng ở cổng chợ đen, nhìn đám người náo loạn trước mặt, hắn cảm thấy lạnh sống lưng, sau lưng là Rắn Hổ Mang đứng đó, hắn cũng sợ hãi.

Rắn Hổ Mang cũng tham gia buôn bán người, nhưng hắn ta không biết rằng những người đó được đưa đi để thí nghiệm người máy.

Chuyện này là tuyệt mật, chỉ sợ chỉ có Bí thư Kim biết.

-Vào đi.

Bí thư Kim nói với Rắn Hổ Mang, hắn ta nhận thức sâu sắc rằng bên trong chợ đen hiện đầy rẫy mai phục.

Đã lâu hắn không quản lý chợ đen, Tần Trọng quản lý sòng bạc, Rắn Hổ Mang chịu trách nhiệm phát triển thế giới ngầm, hắn vẫn luôn phụ trách nhà máy.

Hắn ta nghĩ rằng thị trường chợ đen luôn được kiểm soát chặt chẽ.

Cho đến khi hắn nhận ra rằng có một kẻ phản bội, người đang ở bên cạnh hắn, nhưng dù vậy, hắn vẫn nghĩ rằng nó không khó giải quyết và nằm trong tầm kiểm soát.

Nhưng bây giờ, cuối cùng hắn cũng hiểu rằng chợ đen đã không còn nằm trong tầm kiểm soát của hắn nữa.

Tần Trọng là vua của thị trường chợ đen.

Rắn Hổ Mang trước mặt Tần Trọng, chỉ là một đồ bỏ đi.

Rắn Hổ Mang được trang bị đầy đủ, với đôi chân máy giống như lưỡi kiếm đang chạy về phía chợ đen. Bí thư Kim đang mặc một bộ giáp nguyên lực, cầm một khẩu súng trên tay. Khẩu súng dày và hỏa lực cực mạnh. Hắn ta đã giấu khẩu súng này trong nhà. Hắn cũng chưa từng dùng qua vì không cần đến nó

-Ầm ầm ầm…

Khi Rắn Hổ Mang bước vào chợ đen, hắn ta nghe thấy tiếng súng nổ, cơ thể hắn bị chặn lại, áo giáp chắn ở trước mặt, nhưng hỏa lực mạnh mẽ không ngừng đánh thẳng vào cơ thể hắn, cùng lúc đó những sợi xích bay ra từ các phòng ở hai bên cửa hàng, có một cái móc ở cuối sợi xích, bay về phía hắn như một lưỡi liềm.

Rắn Hổ Mang không tránh kịp, bị thứ đó kéo đi

-Ầm.

Hỏa lực mạnh hơn đánh vào người hắn, hai bên xuất hiện vài người mặc chiến giáp, xiềng xích trong tay bọn họ trực tiếp móc vào cơ thể Rắn Hổ Mang kéo lên không trung, khiến thân thể hắn treo lơ lửng giữa không trung.

-Ầm...

Một tiếng động lớn vang lên, bên cạnh là một cơ thể bị xuyên thủng, chính là Bí thư Kim nổ súng, trong tay súng phát ra ánh sáng màu xanh, giống như một đống đạn pháo màu xanh.

Bí thư Kim quay người về phía trước và bắn liên tục, những hình ảnh lộ ra lập tức đã bị hắn bắn xuyên qua, Rắn Hổ Mang vẫn đang bị dây xích kéo đi, nhưng Bí thư Kim thậm chí còn không có ý định sẽ cứu hắn.

Đối với Bí thư Kim, Rắn Hổ Mang chỉ là một con chó mà hắn ta đã nuôi, và đó là một con chó vô dụng.

Hắn ta cho rằng Tần Trọng cũng là chó, nhưng Tần Trọng không phải, hắn là một con sói.

-Bang.

Sau khi Bí thư Kim giết liên tiếp mấy người, khẩu súng trong tay hắn ta bị một tay súng bắn tỉa bắn nát.

Khi khẩu súng rơi xuống, trên người hắn ta xuất hiện những tia lazer của súng bắn tỉa, khiến hắn ta không thể không lùi bước, Bí thư Kim biết rằng thị trường chợ đen lúc này đã giăng đầy lưới, và cho dù bản thân hắn ta rất mạnh, thì cũng không có khả năng xông vào giết Tần Trọng.

Hắn chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ bị Tần Trọng chơi một vố đau như vậy.

-Ai bảo ngươi làm như vậy?

Bí thư Kim biết sau lưng Tần Trọng nhất định phải có người, nếu không chỉ là thân phận của lão K, cũng không dám làm chuyện này.

Không ai phản ứng lại, họng súng tiếp tục nhắm vào áo giáp, khiến quầng sáng năng lượng chảy trên áo giáp, Bí thư Kim lùi lại, nhìn chằm chằm vào chợ đen, sau đó quay người rời đi, không còn điệu bộ vô địch trước đó, Bí thư Kim lúc này đây có vẻ hơi cô độc, hắn đang lo lắng cho số phận của mình và số phận của gia đình mình.

Hắn ta biết rằng hắn ta đã kết thúc, và chính quyền cấp trên sẽ không để hắn ta đi.

Đúng như mật danh của mình, hắn từng là thư ký nghị trưởng và được cử đến đây để thực hiện các nhiệm vụ trong nhà máy Ngõa Luân.

Nhưng bây giờ, nghị trưởng sao có thể để hắn ta đi?

Nhìn đám đông hỗn loạn trên đường, Bí thư Kim lúc này trông cô đơn lạ thường.

Còn vợ hắn, con hắn thì sao?

Trong chợ đen, Rắn Hổ Mang bị bắt sống, hắn bị mấy người mặc áo giáp sốc điện, trói lại và đưa hắn ta đến một gian phòng xa hoa trong sòng bạc.

Ngồi trên ghế sô pha là một bóng người đeo mặt nạ, đó là nơi Bí thư Kim ngồi lần trước, nhưng người đeo mặt nạ lúc này chắc chắn không phải là Bí thư Kim.

Người đeo mặt nạ vẫy tay, lập tức những người khác rời khỏi phòng, người đó tháo mặt nạ ra, lộ ra khuôn mặt thật.

-Tần Trọng.

Rắn Hổ Mang nhìn chằm chằm người trước mặt, nhưng lúc này, hắn giống như rắn độc bị nhổ răng, không còn đủ sức uy hiếp người khác nữa.

Tần Trọng bình tĩnh nhìn vào mắt hắn, thần sắc còn có chút tinh anh, nói với hắn:

-Rắn Hổ Mang, thế lực trong chợ đen của ngươi đều bị quét sạch, hiện tại còn có thể cắn người sao?

Nghe được những lời này của Tần Trọng, Rắn Hổ Mang lúc này đột nhiên nghĩ tới rất nhiều chuyện, rất nhiều thuộc hạ của hắn đã chết, thậm chí cả những người có quan hệ đến hắn, hiện tại xem ra đây không phải là ngoài ý muốn.

-Cho nên Đường Sâm chết không phải là bởi vì cờ bạc sao?

Rắn Hổ Mang nhìn chằm chằm Tần Trọng nói.

-Hắn đáng chết, đương nhiên sẽ chết.

Tần Trọng đáp lại.

Rắn Hổ Mang nhìn Tần Trọng, đột nhiên cảm thấy người này rất đáng sợ, hắn ta đã sử dụng thế lực ngầm để loại bỏ những kẻ bất đồng với mình, bất tri bất giác vững vàng nắm chắc quyền lực trên thị trường chợ đen.

-Làm sao ngươi làm được?

Rắn Hổ Mang nhìn chằm chằm Tần Trọng.

-Có người cần tín ngưỡng, có người cần tiền, cần tín ngưỡng thì cho tín ngưỡng, muốn tiền thì cho tiền, tín ngưỡng đương nhiên đáng tin hơn tiền, nhưng cũng rất dễ phản tác dụng.

Hắn nói với Rắn Hổ Mang, nhưng tựa như cũng đang nhắc nhở chính mình.

Bạn đang đọc [Dịch] Căn Cứ Số 7 của Tịnh Vô Ngân

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    234

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!