Hứa Mạt đứng lên, ngẩng đầu nhìn thoáng qua phía sau, bên trong có một cái nắp kim loại cùng hai cái ống dẫn, dường như cất giấu cái gì đó, nhưng Hứa Mạt cũng không thăm dò.
Sau khi đi ra khỏi phòng tu luyện, Hứa Mạt liền đóng cửa lại, tránh năng lượng trôi đi.
Diệp Thanh Điệp và những người khác đang luyện tập, lúc này Diệp Thanh Điệp đang mặc áo giáp màu đỏ của Bí thư Kim, mà người đàn ông đeo mặt nạ bạc đang mặc áo giáp của người đã giết Bí thư Kim, một bộ áo giáp màu xám bạc. Họ đều rất mạnh, thuộc cùng cấp độ với bộ giáp của Bí thư Kim.
Tiểu Thất có nghiên cứu về máy móc, theo cậu ta, áo giáp của Hứa Mạt mạnh hơn áo giáp của Bí thư Kim.
Người đàn ông mặt bạc, mật danh Ảnh, luôn đeo mặt nạ kim loại màu bạc, chỉ để lộ một đôi mắt, Hứa Mạt cho đến bây giờ chưa từng thấy mặt thật của hắn ta, nhưng Diệp Thanh Điệp và Tiểu Thất lại rất tin tưởng hắn ta.
Trong nhiệm vụ săn giết ngày đó, Hứa Mạt cũng có thể nhìn ra người đàn ông đeo mặt nạ màu bạc kia là một đồng đội đáng tin cậy.
-Chị Điệp.
Hứa Mạt kêu lên một tiếng, Diệp Thanh Điệp dừng luyện tập, hỏi:
-Cậu cảm thấy thế nào?
-Tiến độ rất nhanh, trong phòng tu luyện so với bên ngoài mạnh hơn mấy chục lần.
Hứa Mạt nói:
-Nhưng là ta bản thân không tiêu hóa được nhiều như vậy năng lượng, hiệu quả thực tế cũng không mạnh như vậy, nhưng là mạnh hơn nhiều so với thế giới bên ngoài.
Hứa Mạt không thể cụ thể cảm nhận được hắn mạnh bao nhiêu, nhưng tu luyện một ngày chí ít tương đương với hơn mười ngày tu luyện bên ngoài.
Loại tu luyện này hoàn toàn là đốt tiền.
Vì vậy, mấy ngày nay hắn không dám trì hoãn một giây phút nào.
Vào ngày thường, Diệp Thanh Điệp và những người khác không nỡ luyện tập như vậy, họ không có nhiều khối năng lượng để đốt, dù sao Diệp Thanh Điệp và những người khác không có nhiều tiền, lần trước là Hứa Mạt phát tài trong sòng bạc kiếm được mốt chút tiền lời.
-Ừ
Diệp Thah Điệp gật đầu.
-Chị Điệp, bên ngoài có chuyện gì vậy?
Hứa Mạt hỏi.
-Tần Trọng ở chợ đen bố trí rất cẩn trọng, mấy lần đội trấn áp đều thất bại, cho nên chỉ có thể phong tỏa chợ đen."
Diệp Thanh Điệp trả lời, bọn hắn mấy ngày hôm nay rất ít khi đi ra ngoài, người bên ngoài cũng không vào được, trừ khi có vũ khí hạng nặng đánh vỡ.
-Nếu không thể tấn công trong một thời gian dài, nên có lực lượng trấn áp mạnh hơn đến, trừ khi bọn hắn ốc còn không mang nổi mình ốc.
Hứa Mạt suy đoán nói:
-Bạo động lần này có ảnh hưởng không nhỏ, các “nhân vật lớn” của thế giới ngầm chắc cũng không chịu nổi
-Nhìn như vậy, vẫn có ý nghĩa sao?
Diệp Thanh Điệp nói với Hứa Mạt:
-Vậy mục đích của Tần Trọng rốt cuộc là gì?
Cô vẫn chưa hiểu mục đích của Tần Trọng, nếu là muốn thay đổi thế giới ngầm, tại sao hắn ta lại làm như vậy với họ? Mục tiêu của họ giống nhau, vì vậy Tần Trọng chỉ có thể có âm mưu khác.
-Hẳn là chẳng mấy chốc chúng ta sẽ biết thôi.
Hứa Mạt nói.
-Ta cũng rất tò mò, hiện tại thị trường chợ đen bị phong tỏa, đội trấn áp mạnh hơn sắp đến, người đầu tiên bọn hắn muốn giết chính là Tần Trọng, hắn sẽ sống như thế nào?Cách đó không xa âm thanh của Tiểu Thất truyền đến, hắn đang loay hoay với chiếc áo giáp kia, khối nguồn lượng được đưa vào bảng điều khiển, máy móc khởi động và có một luồng ánh sáng chảy trên thân thép.
Hứa Mạt nhìn sang bên đó, chỉ nghe thấy Diệp Thanh Điệp nói với Hứa Mạt:
-Cha mẹ của Tiểu Thất là thợ máy, cậu ấy đã có năng khiếu trong lĩnh vực này từ khi còn nhỏ.
Điều này khiến Hứa Mạt có chút kinh ngạc, từ điểm này mà nói, cuộc sống của Tiểu Thất lẽ ra phải rất sung túc khi còn bé, thợ máy trong thế giới ngầm hẳn là thuộc địa vị tương đối cao, về sau không biết đã xảy ra chuyện gì, hắn cũng không chủ động hỏi.
-Chị Điệp, có người tới.
Ảnh nói, từ thiết bị giám sát nhìn thấy người từ bên ngoài đến chính là Tần Trọng mà họ đang nói đến, thật trùng hợp.
Tần Trọng đi đến cửa ngoài, hắn không thể vào, nhưng hắn biết Diệp Thanh Điệp có thể nhìn thấy hắn.
-Ta đi ra ngoài xem một chút, bảo hắn lùi lại.
Diệp Thanh Điệp nói, Ảnh trước một bộ thiết bị nói:
-Lùi lại.
Tần Trọng dường như đã nghe thấy lời nói của hắn, ngoan ngoãn lui đến cửa hàng bên ngoài, Diệp Thanh Điệp cởi áo giáp sau đó đi ra ngoài.
Bên trong không nghe thấy hai người nói chuyện gì, không bao lâu sau, Diệp Thanh Điệp đã trở lại.
-Hắn ta làm gì ở đây?
Tiểu Thất hỏi, hắn không có liên hệ nào với Tần Trọng, trước đó chỉ có Diệp Thanh Điệp đã từng liên lạc với hắn ta, vì vậy giữa Tiểu Thất và Tần Trọng không có quan hệ gì. Tiểu Thất chỉ biết rằng Tần Trọng giết Tái Tư và Phương Trạch.
Nếu không có anh Hứa Mạt, tất cả bọn họ đã chết trên đường phố Strand.
Sắc mặt Diệp Thanh Điệp có vẻ hơi khó coi.
Nhìn những người trước mặt, cô nói:
-Hắn hỏi tôi có thể tiếp tục trung thành với hắn và đi cùng hắn hay không, nói rằng đây là cơ hội cuối cùng.
Hứa Mạt lộ ra thần sắc kỳ quái, hỏi:
-Hắn có thể đi sao?
-Hắn có ý tứ gì?
Tiểu Thất cũng đặt đồ vật trong tay xuống, đi tới hỏi.
Tần Trọng, hắn thật có cách rời đi sao?
Nhà nước thành phố ngầm sẽ để hắn ta đi?
Hắn ta là người đã tiết lộ những bí mật của nhà máy Ngõa Luân.
-Ta không biết.
Diệp Thanh Điệp lắc đầu.
-Có lẽ, kết quả sẽ sớm có thôi.
Hứa Mạt trầm giọng nói, nếu Tần Trọng đã tới tìm Diệp Thanh Điệp, có nghĩa là hắn chuẩn bị tiến hành bước tiếp theo.
Từ điểm này, Tần Trọng rất coi trọng Diệp Thanh Điệp, và hắn vẫn có chút không muốn để cô chết.
Trong khi Hứa Mạt đang tập luyện trong nhà máy bỏ hoang, thế giới bên ngoài vẫn tiếp tục hỗn loạn, đã có tin tức quan trọng từ thành phố.
Hội đồng thành phố quyết định rằng sự giám sát không hiệu quả của nghị trưởng đã dẫn đến sự cố ở nhà máy Ngõa Luân, và ông ta chính thức bị thu hồi tư cách nghị trưởng của mình để tiến hành một cuộc điều tra toàn diện về sự kiện ở nhà máy Ngõa Luân.
Đồng thời, thành bang kêu gọi công chúng giữ vững lý trí, không để hành vi tàn bạo ảnh hưởng đến trật tự thành bang, vệ binh thành phố sẽ phối hợp với đội chấp pháp ngăn chặn hành vi tàn ác.
Sau khi tin tức được đưa ra, thế giới ngầm đã rung chuyển.
Mọi người bắt đầu do dự, thủ vệ thành bang dùng sắt máu trấn áp mấy tên bạo loạn, người trở về chờ tin tức càng ngày càng nhiều, trận đại loạn này sắp bị dập tắt.
Khu vực có Kho vũ khí Ngõa Luân là nơi bạo loạn diễn ra mạnh nhất, chuyện này xảy ra xung quanh họ nên tác động tinh thần là mạnh nhất, khi những nơi khác dần lắng xuống, bọn họ vẫn đang chống cự.
Cho đến khi những người bảo vệ thành phố và các đội thực thi pháp luật cùng đến!