Tuy họ mơ hồ cảm nhận được dường như có cái gì đó không đúng nhưng cũng không đi tìm hiểu sâu.
Hoặc họ không có khả năng đi tìm hiểu sâu hơn.
Tâm trạng phẫn nộ trước đây đã dần dần lắng xuống, cái giá phải trả là rất nhiều máu tươi, bây giờ nghị viên của Thành bang cũng đã giao quyền cho họ.
Người thường của thế giới ngầm có thể làm gì đây?
Hoặc chỉ có thể lựa chọn quên đi.
Chợ đen đã hoàn toàn đóng cửa, tin tức bên ngoài cũng không truyền vào bên trong.
Người của chợ đen vẫn đang mong chờ sự xuất hiện của tia hi vọng.
Sau khi nghị trưởng mới nhậm chức bước lên khán đài sự việc đã kết thúc, tất cả sẽ được khôi phục chứ?
………….
Khoảng thời gian này Hứa Mạt ngoài tập luyện ở phòng tập thì là luyện điều khiển robot, hắn ngày càng thành thạo việc điều khiển robot thậm chí hắn đã thử qua việc lắp đặt nguyên lực, ở công xưởng bỏ hoang truyền ra âm thanh vô cùng lớn.
Mở nút nguyên năng của robot, đây cũng được xem là đã đi vào trạng thái chiến đấu, điều khiển so với bình thường có chút không giống, Hứa Mạt tự nhiên cũng phải làm quen trước.
Thỉnh thoảng có thời gian hắn ra bên ngoài nghe ngóng động tĩnh, rất nhiều người của chợ đen đều cho rằng sẽ được mở cửa trở lại nhưng hắn lại không lạc quan như thế, đặc biệt nhìn thấy tình hình bên ngoài phong tỏa của chợ đen, hắn ngầm gửi thấy một luồng khí không đúng cho lắm.
Lúc này, Hứa Mạt lại chuẩn bị ra bên ngoài xem thử.
-Anh Mạt, đưa em đi cùng với, em cũng muốn ra bên ngoài hít thở tí không khí.
Tiểu Thất nhìn thấy Hứa Mạt khoác ác khoác liền nói.
Mấy ngày này ở trong nhà máy thực sự cảm thấy bức bách.
-Em hỏi thử chị Điệp xem.
Hứa Mạt nói với Tiểu Thất, bản thân hắn thì không có ý kiến gì.
Bên Tần Trọng gần đây không có nhòm ngó đến nơi này hình như có việc khác phải làm.
-Được.
Tiểu Thất nhìn Diệp Thanh Điệp, cô nhìn hắn một cái nói:
-Đi với Hứa Mạt đi.
-Yên tâm.
Tiểu Thất cười cười, hai người cùng nhau đi ra ngoài.
Sau khi bạo phát xảy ra bên trong chợ đen luôn yên tĩnh, nó không còn nhộn nhịp như trước đây nữa.
-Anh Mạt, tối qua ngủ ngon chứ?
Đang đi trên đường Tiểu Thất quay sang hỏi Hứa Mạt.
-??
Hứa Mạt lộ ra vẻ mặt nghi hoặc nhìn Tiểu Thất.
-Có phải anh nửa đêm thức giấc không?
Ánh mắt Tiểu Thất tiếp tục nhìn Hứa Mạt nói.
Hứa Mạt nhất thời hiểu ra rồi, không trách Tiểu Thất.
-Anh Mạt.
Tiểu Thất mờ ám nhìn Hứa Mạt.
-Anh với chị Điệp nửa đêm không ngủ có phải là nói chuyện về nhân sinh không?
-Em về mà hỏi chị Điệp.
Hứa Mạt cười cười nói.
-Em mà dám hỏi thì đã không lén chạy ra đây hỏi anh rồi.
Tiểu Thất nói:
-Anh Mạt, anh làm thỏa mãn trí tò mò của em đi, rốt cuộc giữa anh và chị Điệp đã xảy ra chuyện gì?
-Em đoán xem.
Hứa Mạt đi lên phía trước quay đầu lại nhìn Tiểu Thất mỉm cười.
Tiểu tử này, trí tò mà cũng lớn quá mà.
-……….
Tiểu Thất càng thêm tò mò, trong lòng trở nên ngứa ngáy.
Theo lí mà nói không có khả năng.
Nhưng nửa đêm nửa hôm không ngủ, cô nam quả nữ nói chuyện nhân sinh gì cơ chứ?
Hứa Mạt không có giải thích câu hỏi của Tiểu Thất, tối qua hắn chỉ là luyện tập mệt rồi gặp Diệp Thanh Điệp không ngủ được, hai người đơn thuần ngồi một lúc nói chuyện mà thôi.
Có điều Hứa Mạt cũng tính là phát hiện ra rồi, thằng nhỏ Tiểu Thất là người lạc quan, bất luận trong hoàn cảnh nào cũng có thể cười được, mặc dù không có cơ thể của con người nhưng cả ngày vẫn cười hi hi, có thể thấy là người không suy nghĩ nhiều.
Còn về Thất Thất có phải là đang che giấu nỗi đau nội tâm hay không, Hứa Mạt không thể biết được.
Hắn nghĩ đến Lăng Dung, không biết bác Ba Tư có đang thu xếp tốt ở khu Thành bang chính.
Sau sự việc lần này, trật tự của khu thành chính không biết có cải thiện chút nào không?
Hai người đến chỗ bỏ hoang gần bên ngoài, chỉ thấy bên ngoài chợ đen vẫn phong tỏa chắc chắn, hơn nữa xuất hiện bóng dáng của đội thực thi pháp luật và đội bảo vệ Thành bang.
Con đường bên ngoài chợ đen, một chiếc xe đen tuyền chầm chậm đi tới, nếu như Hứa Mạt nhìn thấy sẽ phát hiện, kiểu dáng của chiếc xe này giống với thế giới nguyên, có điều nhìn tổng thể hoàn mĩ hơn, phía trước tạo hình nhọn giống như chiếc xe chiến vậy.
Cửa xe mở ra, một người đàn ông tầm 30 tuổi đi xuống, rất nhiều người đều tự cúi chào.
Người đàn ông toàn thân mặc quần áo màu đen, các đường nét trên khuôn mặt sắc bén, khí chất ngời ngời.
-Thư kí Hàn.
Đội bảo vệ Thành bang và đội trưởng quan của đội thi hành pháp luật đi lên trước, người tới là thư kí của nghị trưởng mới nhậm chức, bây giờ có thể được xem là nhân vật có quyền lực rồi.
Thư kí Hàn nhẹ nhàng gật đầu rồi đi vào bên trong chợ đen, một bóng người mặc áo giáp đen đi vào cùng với hắn, sau khi vào trong chợ đen, đi được một đoạn phía sau đã không còn người theo rồi.
-Sắp xếp ổn rồi chứ?
Ánh mắt thư kí Hàn nhìn vào bên trong chợ đen, nói với người mặc áo giáp đen bên cạnh.
-Ừ
Đối phương gật đầu:
-Nghị trưởng có chỉ thị gì không?
-Tiến hành theo kế hoạch đi.
Thư kí Hàn nói:
-Đương nhiên, mặc dù giải quyết sạch sẽ nhưng vẫn phải cẩn thận một chút, sau này không cần lộ diện nữa…vệ quan Thị.
- Hiểu rồi.
Bóng đen mặc áo giáp gật đầu, thư kí Hàn quay người căn dặn đội bảo vệ Thành bang và đội thi hành pháp luật, tức thì người xung quanh nhìn bóng đen mặc áo giáp với ánh mắt hiếu kì.
Vậy mà lại là vệ quan Thị thân tín của nghị trưởng, sau này có nhiều cơ hội qua lại rồi.
Thư kí Hàn xoay người đi ra khỏi chợ đen, ngồi lên xe rời khỏi nơi này.
Bóng người mặc áo giáp đen đi đến chỗ đám người, mở miệng nói:
-Bắt đầu thực hiện nhiệm vụ.
-Rõ, trưởng quan.
Mấy người gật đầu, lập tức khởi động robot hạng nặng đi vào bên trong chợ đen, mặt đất chấn động mạnh.