Chương 101: [Dịch] Cao Võ Kỷ Nguyên

900 điểm? Xếp hạng sau cùng(2)

Phiên bản dịch 5129 chữ

Ông ấy răn dạy hơn mười phút, còn không hề lặp từ nào.

Ngay cả Lý Nguyên có tố chất tâm lý mạnh mẽ cũng bắt đầu nghi ngờ có phải mình chính là “có mấy người giống như phân chuột” trong lòng thầy Trần hay không.

Rốt cuộc…

“Nhưng cũng có bạn học có tiến bộ rất lớn cần phải khen ngợi.” Thầy Trần hời hợt nói: “Được rồi, giờ tôi đọc điểm văn hóa trước, nghe cho rõ đấy.”

Trường cấp ba không coi trọng việc bảo vệ sự riêng tư về điểm số của học sinh.

“Lý Thục Đồng, 899 điểm.” Thầy Trần khựng lại rồi nói tiếp: “Điểm văn hóa top 2 khối.”

Mọi người xôn xao cả lên, người có thể đạt trên 850 điểm văn hóa chính là học sinh giỏi!

“Lý Vạn Tinh, 868 điểm.”

“Chu Khải, 849 điểm.”

Chu Khải đang cúi đầu lập tức ngẩng lên, mặt đầy kiêu ngạo, điểm văn hóa của cậu ấy khá tốt.

Mỗi một học sinh được báo điểm, có người thì vui mừng ra mặt, có người lại buồn rầu.

Thứ hạng, có người tăng, chắc chắn có người giảm.

Luôn có một nửa không hài lòng.

“Lý Nguyên, 742 điểm.” Khi thầy Trần đọc đến tên Lý Nguyên, còn bổ sung một câu: “Khá lắm, tiến bộ rất nhiều.”

Trong nhất thời, rất nhiều bạn đều nhìn Lý Nguyên, khiến cậu hơi lúng túng.

Hơn 800 điểm không khen, lại đi khen mình được hơn 700 điểm?

“Anh Nguyên, lần trước anh thi có hơn 600 điểm thôi đúng không?” Chu Khải trợn tròn mắt nhìn Lý Nguyên: “Tăng lên gần 100 điểm luôn?”

“Ừ, gần đây tôi bỏ thêm thời gian ra học mà.” Lý Nguyên cười nói.

“Fuck!” Chu Khải lập tức phản bác: “Có buổi tự học buổi tối nào mà anh đến phòng học lớp văn hóa không?”

“Tôi học ở phòng học võ đạo.” Lý Nguyên thản nhiên nói.

Từng bạn được đọc điểm.

Điểm của Lê Thiên Hựu là 586, đội sổ, e rằng thứ hạng điểm văn hóa còn thấp hơn lần trước nữa.

Thực tế, trong mười mấy học sinh võ đạo, điểm văn hóa của Lý Nguyên đã được coi là cao tuyệt đối rồi.

Sau khi đọc xong điểm văn hóa, thầy Trần tiếp tục nói thẳng: “Bây giờ tôi đọc điểm võ đạo, nghe cho kĩ.”

Mọi người đều vểnh tai lên nghe.

Đã biết điểm văn hóa rồi, giờ biết thêm điểm võ đạo nữa là có thể tính toán điểm tổng của mình rồi.

Thầy Trần nhìn bảng điểm thứ hai, vô thức liếc qua Lý Nguyên, có vẻ hơi do dự.

“Lý Nguyên.” Thầy Trần dừng lại một chút rồi mới chậm rãi nói: “827 điểm.”

Bùm!

Cả phòng học lập tức nổ tung, rất nhiều người đều nhìn Lý Nguyên bằng ánh mắt ngạc nhiên, nghi ngờ rằng mình đã nghe nhầm rồi.

Phải biết rằng điểm võ đạo đó không bao gồm điểm văn hóa quy đổi ra, nói đơn giản thì tổng điểm cũng chỉ có 900.

Lý Nguyên lại được hơn 800 điểm?

Còn hơn những mấy chục điểm?

Tuy rằng Lý Nguyên rất nổi bật trong buổi thi võ đạo hôm qua, nhưng mà Lý Nguyên cũng không nổi bật hẳn lên như Lâm Lam Nguyệt. Bây giờ nghe điểm của cậu, thật sự rất khoa trương.

“827 điểm á? Anh Nguyên, điểm văn hóa của anh quy đổi ra được 74 điểm, cộng thêm vào…” Chu Khải nhanh chóng tính giúp Lý Nguyên: “Ôi mẹ ơi! Anh Nguyên, tổng điểm võ đạo của anh đã hơn 900 điểm rồi!”

“Điểm chưa cộng là 901.” Chu Khải không khỏi thốt lên.

“901 điểm á?”

“Điểm chưa cộng đã hơn 900 rồi à Lý Nguyên?”

Tất cả các bạn đều rất chấn động!

Thật sự là ghê gớm quá đi!

Có lẽ điểm văn hóa có thể tăng lên nhiều trong thời gian ngắn, còn điểm võ đạo thì lại tăng lên rất chậm.

“Khụ khụ… Yên lặng đi!” Thầy Trần hắng giọng bảo lớp yên lĩnh lại.

“Lần này Lý Nguyên thi rất tốt.”

“Tố chất thân thể 438 điểm, top 3 khối.” Thầy Trần nói: “Điểm kỹ thuật võ đạo… 389 điểm, top 1 khối.”

“Điểm kỹ thuật võ đạo đứng đầu khu Quan Sơn, thứ hai thành phố Giang.”

Bùm!

Các học sinh trong lớp lại lần nữa kinh hãi.

Dù là số điểm kỹ thuật võ đạo 389 hay xếp hạng thứ hai của thành phố Giang thì đều vượt qua tầm nhận biết của họ rồi.

Bình thường, số điểm võ đạo này không nên xuất hiện ở lớp phổ thông của họ.

Ảo quá đi!

“389 điểm á?” Lý Nguyên lại rất bình tĩnh, cậu thầm nói: “Cũng tạm, xem ra nếu muốn có hơn 390 điểm hoặc là điểm gần tối đa phần kỹ thuật võ đạo thì phải lên thương pháp cấp bốn mới được.”

Tổng điểm võ đạo là 901 điểm, số điểm này đã vượt qua mong muốn của Lý Nguyên rồi.

“Thầy ơi, tổng điểm võ đạo của Lý Nguyên là 901 điểm, đứng thứ mấy khối thế ạ? Có trong top 10 không?” Có học sinh không nhịn được mà hô lên.

Những người khác cũng tò mò, dùng ánh mắt mong đợi nhìn thầy Trần.

Tổng điểm hơn 900, dù không tính thêm điểm linh tính thì có lẽ thứ hạng của cậu trong khối cũng rất cao.

Lý Nguyên siết nhẹ nắm tay, nhìn về phía thầy Trần.

Có thể vào top 5 không?

“Điểm chưa cộng, Lý Nguyên xếp thứ hai.” Thầy Trần nói thẳng: “Người có điểm võ đạo chưa cộng cao nhất là Lâm Lam Nguyệt của lớp tinh anh, 929.”

“Còn điểm tổng cuối cùng, Lý Nguyên xếp thứ sáu cả khối, thứ hai trăm mười hai cả thành phố.” Hiếm khi thầy Trần lộ ra nụ cười vui vẻ: “Xét theo thứ hạng năm ngoái, thành tích này đã có hy vọng thi vào năm trường top rồi.”

Hiển nhiên là thầy Trần cực kì hài lòng về biểu hiện của Lý Nguyên.

“Năm trường top ạ?”

“Xếp hạng toàn thành phố cũng là top 300 à?”

“Top 6 của khối sao?”

Những bạn khác đều vô cùng xúc động, không nhịn được mà nhìn Lý Nguyên.

“Anh Nguyên, trâu quá đi!” Chu Khải còn kích động hơn cả Lý Nguyên.

“Top 6 thôi à?” Lý Nguyên chỉ khẽ cười, trong lòng lại thầm than: “Còn kém một bậc à?”

Bạn đang đọc [Dịch] Cao Võ Kỷ Nguyên của phong tiên

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    4mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!