“Nếu có được tu hành pháp cấp cao phù hợp với mình, người bình thường cũng có thể hấp thu nguyên lực, làm cho tố chất thân thể tăng mạnh.” Hứa Bác nhìn Lý Nguyên với ánh mắt đáng tiếc.
Lý Nguyên hiểu ý của thầy Hứa Bác.
Thức tỉnh linh tính võ đạo không có mơ hồ như linh căn trong tiểu thuyết.
Bản chất của linh tính võ đạo chính là mức độ phù hợp với tu hành pháp cấp cao.
Mức độ phù hợp cao hơn 85% chính là thức tỉnh.
Vì sao văn minh nhân loại đều vô cùng coi trọng linh tính võ đạo? Vì nếu người bình thường tu luyện tu hành pháp cấp cao thì sẽ có thể dần dần hấp thu nguyên lực trong vũ trụ để cường hóa thân thể.
Khi ấy, hiệu suất tiến hóa thân thể sẽ tăng mạnh, và hi vọng trở thành nguyên võ giả cũng lớn hơn rất nhiều.
Đây chính là nguyên nhân đa số học sinh lớp tinh anh đều có tố chất thân thể mạnh mẽ.
Nguyên lực tồn tại ở khắp mọi ngóc ngách sao trời vũ trụ. Nó không chỉ có tác dụng mạnh hơn khí huyết dược dịch mà còn dùng mãi không hết, giúp cho văn minh nhân loại tiết kiệm được một lượng tài nguyên khổng lồ.
“Dùng tu hành pháp cấp cao để hấp thu nguyên lực là cách thứ hai, cũng là cách tốt nhất.” Hứa Bác lắc đầu: “Nhưng mà hiện giờ em làm không được… Lý Nguyên, nếu em muốn thông qua bản thân mình để hấp thu nguyên lực trong vũ trụ thì em chỉ có thể dùng cách hấp thu đầu tiên nhất.”
“Vậy thì em cần phải tăng tố chất thân thể lên tới cấp 19.”
Lý Nguyên gật đầu.
Tăng tố chất thân thể lên tới cấp 19 khi không hấp thu nguyên lực? Nghe là biết khó đến mức nào rồi.
Cậu cần phải dùng cực kì nhiều tài nguyên để bù đắp thiếu sót của mình.
“Đương nhiên, nếu tương lai em trở thành nguyên võ giả cường đại, có khi em cũng có thể sáng tạo ra tu hành pháp cấp cao phù hợp với mình.”
“Thậm chí là em còn có thể sáng tạo ra tu hành pháp cấp cao cho đa số người bình thường sử dụng.” Hứa Bác cảm thán: “Vậy thì em sẽ trở thành người có công tạo phúc cho văn minh nhân loại.”
“Cường giả mạnh nhất văn minh nhân loại Đông Phương Cực từng nói mỗi người đều được trời ưu ái, ai cũng có tu hành pháp cấp cao của riêng mình.”
“Nếu văn minh nhân loại chúng ta có được một trăm công pháp cấp cao, thì ai cũng có thể tìm thấy tu hành pháp cấp cao thích hợp với mình từ thời niên thiếu, và khái niệm linh tính võ đạo cũng sẽ không còn.”
“Đến lúc ấy, tốc độ ra đời của võ giả trong nền văn minh nhân loại sẽ nhanh hơn hiện giờ ít nhất là mười lần.” Hứa Bác trích dẫn lời nói của Đông Phương Cực: “Điều này đòi hỏi sự cố gắng phấn đấu của nhiều thế hệ võ giả.”
“Một trăm bộ tu hành pháp cấp cao?” Lý Nguyên thầm than.
Kể từ khi thời đại tiến hóa sinh mệnh cho đến bây giờ đã gần hai trăm năm, văn minh nhân loại chỉ mới có bảy bộ tu hành pháp cấp cao phổ biến.
So với hơn tám mươi năm trước chỉ có ba bộ tu hành pháp cấp cao, tốc độ ra đời của võ giả trong nền văn minh nhân loại hiện nay đã nhanh hơn gấp mấy lần rồi.
Võ giả càng nhiều, võ giả cường đại cũng sẽ càng nhiều, dẫn theo tốc độ ra đời của tu hành pháp cấp cao nhanh hơn.
Đây là một tuần hoàn tốt, khiến nền văn minh nhân loại lớn mạnh liên tục.
“Cách thứ ba để hấp thu nguyên lực chính là Nguyện Lực Tinh đan. Nó chỉ mới xuất hiện tầm hai ba mươi năm trở lại đây thôi.” Hứa Bác nói: “Trong tinh đan có một tia nguyên lực, cơ thể có thể hấp thu nguyên lực.”
“Chỉ là nguyên lực rất bá đạo.”
“Nếu không có tu hành pháp cấp cao phụ trợ hóa giải thì việc hấp thu sẽ rất khó khăn.” Hứa Bác nói: “Cho nên em mỗi tháng dùng một viên là đủ rồi.”
“Thật ra thì thiên phú thân thể của em thuộc loại đứng đầu, tiếc là không có tu hành pháp cấp cao thích hợp.” Hứa Bác nhìn Lý Nguyên với vẻ tiếc nuối: “Tinh thần lực của em cũng rất mạnh. Có lẽ em có thể dùng một tháng hai viên.”
“Cảm ơn thầy dạy dỗ.” Lý Nguyên gật đầu, cười nói một cách thản nhiên: “Không có tu hành pháp cấp cao thích hợp với em…”
“Vậy thì tương lai em sẽ cố gắng sáng tạo ra một bộ.”
“Ha ha…” Hứa Bác cười: “Có chí lắm, thầy chờ em!”
…
“Bộ ‘Tinh Thần Thương Pháp’ và bộ ‘Long Hành Thân Pháp’ là cùng một mạch với bộ ‘Bàn Thạch tu hành pháp’, thầy đề nghị em đi đổi.” Hứa Bác tiếp tục nói: “Hai bí tích trên đều là kỹ nghệ cấp năm, khá nổi tiếng trong quần thể võ giả.”
“Kỹ nghệ cấp năm?” Lý Nguyên nghĩ ngợi.
Kỹ nghệ của mình mới chỉ cấp ba mà thôi.
“Thầy ơi, thầy không thể dạy em bí tịch cấp hai ạ?” Lý Nguyên không nhịn được hỏi.
“Tôi hả?” Hứa Bác sửng sốt, rồi cười nói: “Tôi từng tu luyện rất nhiều bí tịch cấp hai, ví dụ như thương pháp, đao pháp, thân pháp.”
“Nhưng tôi không thể dạy em được.” Hứa Bác lắc đầu: “Em không phát hiện rằng tôi chưa từng dạy em tu luyện bí tịch cấp hai hay sao?”
“Vì sao ạ?” Lý Nguyên ngạc nhiên.
“Vì tôi chỉ có quyền học tập chứ không có quyền dạy dỗ.” Hứa Bác nói: “Các loại quyền pháp, thương pháp, thân pháp mà hiện nay các em đang học tập là bí tịch cấp một, thích hợp cho học sinh kỹ nghệ cấp một cấp hai học tập.”
“Đa số bí tịch và tu hành pháp cấp một đều là miễn phí với toàn bộ công dân.”
“Nhưng bắt đầu từ bí tịch cấp hai là sẽ có bản quyền.” Hứa Bác nói: “Cần phải mua bản quyền mới có thể sử dụng.”