Hai võ giả kia chỉ để lộ ra hai con mắt, những chỗ khác đều được chiến y bao bọc hoàn toàn.
Họ tản ra khí tức vô hình, lại khiến Lý Nguyên thấy khiếp sợ, theo bản năng dùng Thần Cung để thăm dò.
[Nhân vật mục tiêu: cấp bậc sinh mệnh đã vượt qua giới hạn cảm ứng (cảm ứng cấp bậc sinh mệnh hiện tại là cấp 17.8)
Hai người đó vượt khỏi giới hạn cảm ứng của Lý Nguyên, khiến tinh thần của cậu hơi mệt mỏi.
“Tên thủ lĩnh cấp hai mà chúng ta đuổi giết, chạy đến chỗ thẳng nhóc này, lại chết rồi?” Một trong hai người thu chiến y trên đầu lại, lộ ra một cái đầu trọc lớn.
Là một cái đầu trọc, mặt mũi như được dao khắc thành.
Người còn lại thì khá gầy yếu, cũng thu chiến y lại, cuối cùng là một cô gái có mái tóc xoăn màu nâu, nhìn mặt thì khoảng ba mươi tuổi, tràn đầy phong cách dị vực.
“Võ giả nước ngoài?” Lý Nguyên thầm nói.
“Cậu bạn nhỏ, tôi là người nước Hạ thật sự đấy.” Cô gái tóc xoăn kia nói tiếng phổ thông Lưu loát: “Từ đời cụ tôi đã nhập tịch rồi.”
Lý Nguyên cười rộ lên, thính lực của võ giả cao cấp thật tốt.
“Nhóc à, người máy chiến đấu nói với tôi, sinh vật Tinh Giới này bị cậu giết à? Sinh viên đại học võ đạo sao?” Người đàn ông đầu trọc đi đến gần Lý Nguyên, vừa hỏi vừa mở đồng hồ thông minh ra: “Để tôi xem camera xung quanh.”
“Là tôi giết đó.” Lý Nguyên nói: “Tôi học lớp mười hai, trường cấp ba Số Một khu Quan Sơn.”
Người đàn ông đầu trọc không đáp lại, nhìn hình chiếu màn sáng, kiểm tra camera.
Cô gái tóc xoăn cũng xem.
Chưa tới mười giây sau.
“Hả?”
“Cái gì? Côn pháp này? Không đúng, giống thương pháp.”
“Là thương pháp.” Hai võ giả kia đều lộ ra vẻ ngạc nhiên, không khỏi nhìn Lý Nguyên.
Bọn họ còn tưởng là tên Ngư Linh tộc kia bị thương sắp chết rồi nên mới bị Lý Nguyên ăn hôi.
Nhưng xem camera, bọn họ phát hiện… Tên Ngư Linh tộc kia đích thực ó bị thương, nhưng vẫn giữ vững phần lớn thực lực.
Còn Lý Nguyên, vừa đối mặt, cậu đã đâm nổ hai con mắt của tên Ngư Linh tộc này, sau đó lại mạnh mẽ đánh vỡ đầu đối phương.
Thực lực quá mạnh, khiến người đàn ông đầu trọc và cô gái tóc xoăn đều giật mình. Hai người nhìn nhau, lại nhìn Lý Nguyên.
Học sinh lớp mười hai á? Từ khi nào mà học sinh cấp ba đã giỏi thế này rồi?
“Cậu tên gì?” Người đàn ông đầu trọc nhìn Lý Nguyên.
“Lý Nguyên.” Cậu đáp.
“Lý Nguyên? Cậu có bằng lòng ký hợp đồng với võ điện Tinh Không không?” Người đàn ông đầu trọc nở nụ cười hiền hòa: “Tôi là điện chủ Lộ Hoài của võ điện Tinh Không phân điện Quan Sơn.”
Lý Nguyên sửng sốt.
Người đàn ông đầu trọc này lại là điện chủ của võ điện Tinh Không, cũng chính là người sáng ngang với Vạn điện chủ?
Có lẽ là Nguyên võ giả.
“Chào điện chủ Lộ.” Lý Nguyên lắc đầu, nói: “Tôi đã ký hợp đồng trước thời hạn với võ điện Tinh Hỏa rồi.”
Nghĩ lại, cậu bổ sung: “Hợp đồng cấp B.”
“Võ điện Tinh Hỏa? Hợp đồng cấp B?” Người đàn ông đầu trọc sững sờ: “Sao tôi chưa từng nghe nói chứ?”
“Hợp đồng cấp B? Lý Nguyên, trường cấp ba Số Một đúng không?” Cô gái tóc xoăn sáng mắt lên, cười nói với người đàn ông đầu trọc: “Lão Lộ, tôi nhớ ra rồi.”
“Tháng trước, Hình Tử Hiên từng nói với tôi, Vạn điện chủ ký hợp đồng cấp B với một học sinh cấp ba.”
“Nghe nói là chặn cướp được từ chỗ võ điện Tinh Không các ông đó.”
“Vốn dĩ tôi còn định đợi đến hội nghị cuối năm rồi đi hỏi Vạn điện chủ.” Cô gái tóc xoăn mỉm cười nhìn Lý Nguyên, ánh mắt rất cưng chiều: “Nay gặp rồi thì không cần hỏi nữa, dựa vào việc chủ động cứu người, gặp nguy hiểm cũng không sợ hãi và thương pháp gần đến cấp bốn này, cậu ấy xứng đáng ký hợp đồng cấp B.”
Lý Nguyên nghe mà bối rối.
Nhưng mà cậu mơ hồ nghe được, hình như cô gái tóc xoăn trước mặt rất thân với Vạn điện chủ.
“Chặn cướp từ võ điện Tinh Không của tôi á? Sao tôi không biết thế?” Người đàn ông đầu trọc Lộ Hoài khẽ cau mày.
Ông ấy không khỏi nhìn Lý Nguyên.
“Đừng nhìn Lý Nguyên nữa, đừng có dọa thành viên của võ điện chúng tôi.” Cô gái tóc xoăn trừng mắt nhìn người đàn ông đầu trọc: “Muốn biết thì đi hỏi người của võ điện các ông ấy.”
“Ừ.” Người đàn ông đầu trọc bất đắc dĩ lắc đầu.
“Lý Nguyên.”
“Qua đây, chụp bức ảnh, ký tên.” Cô gái tóc xoăn mỉm cười nhìn Lý Nguyên, mở đồng hồ thông minh ra: “Cậu yên tâm, chuyện cậu đánh chết sinh vật Tinh Giới, tôi sẽ nhanh chóng báo lên, rồi thông báo cho trường cậu, tranh thủ tặng cho cậu cái danh hiệu vinh dự, còn cả phần thưởng nữa.”
“Làm phiền tiền bối rồi ạ.” Lý Nguyên vẫn còn hơi chóng mặt, để mặc đối phương chỉ huy.
Cậu nhanh chóng chụp ảnh với cái xác của tên sinh vật Tinh Giới kia, rồi kí tên lên màn sáng trên đồng hồ thông minh của cô gái tóc xoăn.
“Đừng gọi tôi là tiền bối, tôi họ Tả.” Cô gái tóc xoăn nhìn Lý Nguyên: “Phó điện chủ của võ điện Tinh không phân điện Quan Sơn, phụ trách chuẩn bị tuần thú chiến tranh, đuổi bắt sinh vật Tinh Giới.”
“Tả điện chủ?” Lý Nguyên hơi kinh hãi.
Cậu có nghe những võ giả khác trong võ điện nói về đối phương, nhưng luôn không để ý, cũng không điều tra tài liệu về cô ấy.
“Cậu biết tôi à?” Cô gái tóc xoăn mỉm cười với cậu: “Lần đầu tiên giết sinh vật Tinh Giới nhỉ? Có muốn về nhà nghỉ ngơi một ngày không?”
Lần đầu tiên giết sinh vật Tinh giới, nhất là giết chết sinh vật hình người này, rất nhiều người đều căng thẳng.
“Không cần xin nghỉ đâu ạ.”
“Tả điện chủ, tôi đến trường đây.” Lý Nguyên nghiêm túc nói: “Hôm nay tôi còn phải đi học.”
“Đi học á?” Tả điện chủ sửng sốt, chợt cười nói: “Được, tôi đưa cậu đi.”