Xuất hiện bọt khí, cho dù màu trắng cũng là tin tức tốt rồi.
Điều này chứng minh chỉ đào quặng có thể có bọt khí trực tiếp sinh ra.
Trong giây lát, Giang Hạo càng thêm chăm chỉ.
Hắn khống chế tốt lực lượng, làm cho mình có thể kiên trì càng lâu hơn.
Đương nhiên, để không bị nhìn ra mình che giấu tu vi, cũng không để cho người khác biết mình có thể sử dụng bao nhiêu lực lượng, hắn cố ý khống chế tổng sản lượng ở mức thấp nhất của Trúc Cơ.
Như vậy, cho dù có người có thể từ lực lượng hắn tiêu hao để tính ra thực lực tổng thể, cũng là đáp án giả.
Từng khoáng thạch rơi xuống, bọt khí màu trắng không ngừng xuất hiện, thỉnh thoảng còn có thể có bọt khí màu xanh lục xuất hiện.
【 Lực lượng +1】
【 Tinh thần +1】
【 Trường thương +1】
Giang Hạo không ngừng nghỉ, còn chăm chỉ hơn, tốc độ nhanh hơn những người khác.
Mãi đến khi hắn đào được khoáng thạch có thành phần khá tốt, bọt khí màu xanh lam mới theo đó rơi ra.
【 Tu vi +1】
Nhìn thấy bọt khí màu xanh lam, trong lòng hắn lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này cách nhiều ngày, cuối cùng hắn lại có thể nhìn thấy hy vọng thăng cấp.
Nếu chỉ tu luyện đơn thuần, với thiên tư của hắn chắc hẳn phải mất mấy chục năm mới có khả năng thăng cấp tới Kim Đan trung kỳ.
Đây là dưới tình huống phối hợp với đan dược.
Nhưng có bọt khí màu xanh lam, có lẽ một năm là đủ.
Toàn bộ đều dựa vào tốc độ tích góp bọt khí.
Đinh!
Đinh!
Tiếng cuốc va vào khoáng thạch vang lên rất có tiết tấu, từng khoáng thạch bị đào lên, không ít khoáng thạch có chất lượng tốt đều bị vứt qua một bên.
Giang Hạo chỉ sai người ta mang khoáng thạch đi, không để ý tới những chuyện khác.
Bởi vì ánh mắt hắn vẫn luôn tập trung vào bọt khí.
Tốc độ ra bọt khí này làm cho Giang Hạo khó có thể tin nổi.
Không bao lâu lại có bọt khí xuất hiện, cho dù là bọt khí màu trắng, ở Linh Dược viên hắn cũng không gặp được nhiều như vậy.
Có lẽ hắn đã phát hiện ra phương pháp nhặt bọt khí thật sự.
Đào quặng mới là con đường tắt nhanh nhất để mình trở nên mạnh mẽ.
Theo tiếng đào quặng vang lên, tu vi và huyết khí của Giang Hạo cũng đang tăng lên.
Hắn đã đào được mười bọt khí màu xanh lam.
Lúc này mới một buổi sáng.
Keng!
Đột nhiên, Giang Hạo dừng động tác lại.
Bởi vì hắn đào quá nhanh, cái cuốc cũng tiêu hao đến cực hạn.
Hắn nhíu mày nhìn cái cuốc bị gãy.
Thứ này thật sự ngăn cản tiến độ.
Trong giây lát, hắn cũng muốn lấy Thái Sơ Thiên Đao ra đào, như vậy hẳn sẽ rất nhanh nhỉ?
Đáng tiếc quá rõ ràng, hơn nữa dễ lộ ra lá bài tẩy của mình.
Cho dù hắn sử dụng Bán Nguyệt đào quặng cũng quá khoa trương, sẽ làm cho một số người lưu ý.
"Giang… Giang sư huynh có cần nghỉ ngơi một lát không?" Đệ tử giám sát đi tới bên cạnh Giang Hạo dè dặt hỏi.
Vũ Tĩnh là đệ tử ngoại môn Luyện Khí chín tầng, chỉ cần thăng cấp một lần nữa, hắn sẽ có hi vọng rời khỏi khu quặng mỏ vào nội môn.
Thậm chí hắn có thể xin rời đi.
Chỉ cần khu quặng mỏ không quá thiếu người, cho dù có thiếu cũng sẽ cho đủ phần thưởng để giữ người ta ở lại.
Không giống như bây giờ, muốn rời đi cũng không được.
Tuy nhiên hắn cũng không thích sư huynh nội môn, mỗi lần mình đều bị giáo huấn.
Sư huynh nội môn mới tới này càng làm cho hắn sợ hãi, hoàn toàn không biết người này muốn làm gì.
Giang Hạo nhìn những người khác, phát hiện bọn họ đã thay phiên nhau nghỉ ngơi, hắn cũng chỉ có thể gật đầu đi qua một bên.
Tuy nhiên hắn vẫn bảo sư đệ này chuẩn bị giúp mình một cái cuốc tốt hơn.
"Sư huynh còn muốn tiếp tục đào à?" Vũ Tĩnh cảm thấy không hiểu nổi.
"Ngươi yên tâm, ta cũng sẽ đồng thời chú ý tới sự an nguy của các ngươi." Giang Hạo trấn an.
Mình tới đây là để ổn định và đẩy nhanh tiến độ, thợ đào mỏ giảm bớt sẽ làm chậm tiến độ lại.
Cho nên hắn đương nhiên phải chú ý tới sự an nguy của bọn họ.
"Ngươi là đệ tử mạch nào trong Thiên Âm tông?" Giang Hạo vừa nghỉ ngơi, Tư Đồ Kiếm đã đi tới bên cạnh hắn nói chuyện phiếm.
Giang Hạo liếc mắt nhìn đối phương, sắc mặt không thay đổi nói:
"Nghỉ ngơi xong thì đi đào quặng đi."
Hắn đương nhiên không muốn giao lưu với đối phương nhiều hơn,
Cho dù cần giao lưu cũng phải chờ ngày mai giám định xong đã.
Bốn người này nhất định sẽ mang tới phiền phức cho hắn.
Bây giờ hắn cần thời gian, cần phải nhanh chóng thăng cấp Kim Đan trung kỳ.
Ít nhất có thể đối phó với Nhan Hoa, nếu có thể có đủ thời gian đạt tới hậu kỳ sẽ càng an toàn hơn.
Chỉ là không biết bốn người này sẽ cho hắn bao nhiêu thời gian.
Các suy nghĩ ùn ùn kéo đến, Giang Hạo vẫn muốn đi đào quặng.
Nhưng đồ còn chưa tới, hắn cũng không thể biểu hiện quá sốt sắng.
Lúc ở trong Ma Quật, mình biểu hiện quá mức sốt sắng mới dẫn đến Lâu Phong phát hiện ra sự khác thường.
Nếu bây giờ mình còn như vậy, không chừng có thể bị Nhan Hoa phát hiện ra.
Cho nên hắn chỉ có thể yên tĩnh chờ đợi.
Một lúc sau, Vũ Tĩnh cuối cùng mang cái cuốc đến cho hắn, lần này không phải là cái cuốc đào quặng bình thường.
Mà là cái cuốc cấp bậc pháp bảo.
"Giang sư huynh, đây là ta xin được từ tòa nhà quản lý, ngài đừng làm hỏng đấy.
Nếu không..." Vũ Tĩnh lộ vẻ vẻ đắn đo.
"Bao nhiêu linh thạch?" Giang Hạo hỏi.
"Ah, linh thạch thì thật ra không cần, chính là có nhiệm vụ thăng cấp cùng với nhiệm vụ thu hoạch, cần phải thu thêm 10%." Vũ Tĩnh giải thích.
Giang Hạo gật đầu, không nói nhiều nữa.
Sau khi bảo đối phương để ý những người khác, hắn lại bắt đầu đào quặng.
Hắn đã không thể chờ được nữa.
Ở dưới cái cuốc của hắn không ngừng có bọt khí xuất hiện, về phần khoáng thạch, hắn thậm chí không nhìn tới.
Hắn chỉ cảm nhận cơ thể thay đổi cùng với chữ số về khí huyết và tu vi thay đổi.
【 Lực lượng +1】
【 Lực lượng +1】
【 Linh kiếm +1】
【 Tu vi +1】
【 Tu vi +1】
Đào được thứ tốt lại có thể xuất hiện bọt khí màu xanh lam.
Hắn càng đào, trong lòng càng mừng rỡ, tuy nhiên ngoài mặt vẫn bình tĩnh, chỉ sợ bị người khác phát hiện ra sự khác thường.
Tốc độ đào quặng của hắn khiến người ta ngạc nhiên.
Rất nhiều người đều cảm thấy đệ tử nội môn này chẳng qua chỉ hăng hăng được vào ngày đầu tiên, sau đó sẽ dùng tiến độ cầm pháp bảo tới ép lên trên người bọn họ.
Trong giây lát, trong lòng bọn họ cảm thấy tức giận.
Quan mới tới nhậm chức, xui xẻo đều là đám tầng lớp lót đáy như bọn họ.
------
Dịch: MBMH Translate