Nghe thấy tên của Giang Hạo, đầu của Hàn Minh lập tức cảm thấy ông ông.
Hắn nghĩ trăm đường vẫn không lý giải nổi, tại sao người Trúc Cơ trung kỳ như Giang Hạo lại có công trạng nằm trong mười vị trí đầu được.
Chuyện này không hợp lý.
Chuyện càng làm cho hắn không thể nào tiếp thu được chính là ban ngày hắn mới đến khoe khoang công trạng cùng với Giang Hạo.
Ban đêm liền phát hiện công trạng của mình căn bản là không đáng nhắc tới ở trước mặt hắn.
Khiến cho hắn có loại cảm giác bị thất bại.
Hắn rõ ràng cảm thấy có khả năng vượt qua đối phương, rồi lại bị đè xuống tới.
Khi nào mới có thể đạp vị sư huynh này ở dưới chân đây?
Hắn nhớ tới dáng vẻ bình tĩnh hôm nay của Giang Hạo, hắn càng nghĩ càng thấy đó là phương thức đáp trả của đối phương.
"Giang Hạo? Là ai?" Tửu Vũ có chút tò mò hỏi.
"Ta có nghe nói qua." Phi Trúc tiên tử nói với vẻ không quá chắc chắn:
"Hẳn là một sư đệ Trúc Cơ trung kỳ, ta từng gặp tại Linh Dược viên."
"Đúng, là hắn." Mục Khởi mở miệng khẳng định.
"Trúc Cơ trung kỳ?" Tửu Vũ nói với vẻ khó có thể tin nổi:
"Tu vi như vậy làm sao có thể tiến vào mười vị trí đầu trong danh sách công trạng của tông môn lần này được?"
Hàn Minh ngẫm nghĩ, hắn cũng muốn biết là vì cái gì.
Hoặc là nói dựa vào cái gì?
"Mấy ngày trước mỏ quặng gặp phải công kích. Các cường giả của Huyền Thiên tông, Phong Lôi tông hợp lực tiến đánh quặng mỏ. Trong lúc đó, Man Long của Hoành Lưu nhất mạch đã giao thủ với thiên kiêu chi tử Hiên Viên Thái của Huyền Thiên tông.
Lần này, Hiên Viên Thái có tác dụng vô cùng quan trọng, thể chất của hắn có thể làm cho nhiều cường giả rút lui. Chỉ cần hắn rời đi trước thì chẳng khác nào là thắng một nửa. Sư phụ bọn hắn thật vất vả mới bức lui được người bảo vệ của hắn, cho Man Long cơ hội.
Đáng tiếc Man Long cuối cùng bị trói buộc, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hiên Viên Thái trốn thoát, cũng chính là vào lúc này, Giang sư đệ dùng lực lượng một người ngăn cản Hiên Viên Thái rời đi. Như thế Man Long mới có cơ hội bắt sống hắn." Mục Khởi giải thích đại khái, chợt lại bổ sung một câu:
"Tu vi của Hiên Viên Thái ít nhất cũng là Nguyên Thần hậu kỳ."
Tất cả mọi người nghe vậy đều cảm thấy giật mình.
Nguyên Thần hậu kỳ…
Bọn hắn ngay cả dũng khí đối mặt đều không có.
Trong lúc nhất thời mọi người thuận theo, không còn lời nào để nói.
Nhất là Hàn Minh, trong tình huống tương tự, hắn có lẽ là không làm được gì cả.
"Ta nhớ tên của Giang sư đệ vẫn luôn được treo ở Chấp Pháp công đường, lần này hẳn là có thể đi xuống rồi đúng chứ?" Phi Trúc tiên tử hỏi.
"Vốn là có khả năng, thế nhưng Giang sư đệ lại có quan hệ với phản đồ Nhan Hoa, Chấp Pháp đường không cho xuống." Mục Khởi nói.
Thật ra thì hắn cảm giác Chấp Pháp đường là cố ý không cho xuống.
Không biết là vì bảo vệ Giang Hạo, hay là vì không cho Giang Hạo thành đệ tử chân truyền.
Hắn thấy, với biểu hiện và tu vi của Giang Hạo đủ để trở thành đệ tử chân truyền.
Khuyết điểm duy nhất liền là thiên phú trung bình, có khiếm khuyết.
Nhưng mà xem xét từ biểu hiện của hắn, nếu như sư phụ xem xét thì sẽ có xác suất thu nhận nhất định.
Hiện tại liền không có khả năng.
Lúc này Khổ Ngọ Thường cắt ngang lời nói chuyện của bọn hắn, dặn dò:
"Lần này các ngươi ăn hôi được không ít, sau này phải cố gắng hơn nữa, qua mấy tháng nữa sẽ bắt đầu cạnh tranh đồng môn. Ít nhiều đều có cơ hội lấy được đồ tốt, mỗi cảnh giới hẳn là có năm kiểu, người có thể xuất chiến trong mười hai mạch không nhiều."
Mấy người gật đầu đáp ứng.
Hàn Minh mong muốn tham gia, ít nhất có thể chứng minh bản thân mình đủ xuất sắc.
——
——
Thời gian một đêm, Giang Hạo cuối cùng tìm hiểu được về Trị Liệu phù.
Dưới sự gia trì của tu vi Kim Đan, xác suất thành công có một nửa.
Lại luyện tập mấy ngày, hẳn là có thể đi đến tám phần.
Về phần phía sau thì có thể tiện tay dính tới.
Tu vi cao đúng là tốt, nhưng mà không thể bán quá nhiều, sẽ rất dễ bị phát hiện ra vấn đề.
Còn không thể bán phù cho Kim Đan, chỉ có thể mua bán với Trúc Cơ hậu kỳ và viên mãn.
Lục phù tinh phẩm và tam phù trước đó đều là loại này.
Về phần sau đó thì chỉ cần luyện tập ba loại phù này là được, Vạn Kiếm phù cũng có thể chế tác một chút, cũng rất dễ bán, có thể xem như là phù lục bình thường trong cảnh giới Trúc Cơ.
Giang Hạo thở phào một cái rồi đi vào sân nhỏ.
Mắt nhìn qua Bán Nguyệt nơi hẻo lánh, hắn mới nhớ tới mình bây giờ không có đao.
Sau khi thu hai cái bọt khí, hắn liếc mắt nhìn bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Hai mươi mốt 】
【 Tu vi: Kim Đan trung kỳ 】
【 Công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm 】
【 Khí huyết: 6/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 10/100 (có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 2/3 (không thể thu được) 】
Con số đáng thương.
Trong hai ngày rời khỏi quặng mỏ, tu vi và khí huyết tiến triển rất thấp.
“Hiện tại cứ kiếm linh thạch trước vậy, mua thanh đao và lá trà trước, sau đó tích lũy linh thạch cho con thỏ ăn."
Con thỏ cần tiêu hao rất nhiều linh thạch, phải chuẩn bị từ sớm một chút.
"Không biết ban thưởng bên phía Mục Khởi sư huynh sẽ có bao nhiêu linh thạch."
Rời khỏi sân nhỏ, Giang Hạo liền một đường đi đến Linh Dược viên.
Con thỏ nằm rạp trên mặt đất lập tức nhảy lên, đi theo Giang Hạo ra ngoài.
Nó quơ vòng cổ, thấy nó xoay chuyển hai vòng mới hài lòng buông xuống.
Từ sau khi có linh trí, nó biết đây là cái gì, nhưng mà không có chút ý nghĩ phá hư nào, còn coi đây là quang vinh.
Thỏ gia nó cũng không phải là lớn lên từ nơi hoang dại.
Trong nhà có chủ nhân chờ nó bảo bọc cuộc sống.
“Chủ nhân, ta có thể ăn người không?" Trên đường đi, con thỏ hỏi.
"Người ăn ngon không?" Giang Hạo hỏi.
"Ăn ngon."
"Ngươi từng nếm qua?"
"Chưa từng ăn, thế nhưng Đại Yêu đều thích ăn người, người xung quanh đều biết Thỏ gia ta là Đại Yêu."
Giang Hạo nhìn con thỏ, hắn nhìn chằm chằm vào vòng cổ, đang nghĩ có nên thả con thỏ rời đi hay không.
Nơi này của hắn không chứa nổi ước mơ này của con thỏ.
Sau đó, hắn không tiếp tục nghĩ nữa, mà là đi về phía Linh Dược, thuận tiện nói:
"Ta không nuôi Đại Yêu. "
Con thỏ chuyển động vòng cổ, nghiêm túc nói:
"Ta chính là một con thỏ bình thường chỉ thích ăn cà rốt, chủ nhân ngươi nói đúng hay không?"
Giang Hạo bất đắc dĩ lắc đầu, con thỏ này nói chuyện đúng là không biết ngại gì cả.
Giây lát.
Trước Linh Dược viên, Giang Hạo nhìn thấy Mục Khởi.
Thấy cảnh này, trong lòng hắn có vẻ mong đợi.
Bản thân mình đã nghèo rất lâu.
------
Dịch: MBMH Translate