Editor: Kingofbattle
Kế tiếp, là phải thu được chứng cớ phạm tội trong tay trùm Hán gian, tay sai cùng hai tên nội gián trong phe cách mạng.
Đương nhiên, đầu tiên là phải chờ hệ thống lựa chọn ngẫu nhiên hai người thông đồng với địch.
Mọi người được dẫn vào quán cafe, cũng giống với lần trước, ở bên trong quán cà phê được chia ra từng gian phòng nhỏ.
Mỗi người một gian.
Trong phòng nhỏ có ghế sô pha, bàn trà, còn có một thiết bị kết nối.
Trên bàn trà có một vài đĩa thức ăn tráng miệng.
Mặc dù hiện tại đã no căng bụng, nhưng Lý Đằng vẫn cố nuốt sạch đồ ăn trên bàn.
Đáng tiếc không thể mang về chóp đá, quá là lãng phí.
Rất nhanh thiết bị kết nối đã lựa chọn ngẫu nhiên ra hai người thông đồng với địch.
Đương nhiên, chỉ có người thông đồng với địch mới biết thân phận của mình.
Dưới sự chỉ thỉ của đạo diễn, Lưu Hoảng, Hoàng Tấn, cùng với hai người ẩn núp thông đồng với địch, mỗi người đều thu được một đầu chứng cớ phạm tội của trùm Hán gian.
Chỉ khi nào Lý Đằng bắt được toàn bộ bốn đầu chứng cứ phạm tội này, thì mới có thể tuyên án tử hình Lưu Hoảng, đồng thời sử bắn hắn.
"Nghiêm cấm mọi người thảo luận kịch bản trước khi diễn xuất, cũng nghiêm cấm nói ra thân phận thật sự của mình, người vi phạm bị trừ 1000 điểm tích lũy, bị nốc-ao ngay lập tức! " Đạo diễn tuyên bố quy định mới trước mọi người.
Lý Đằng rất hiểu tại sao đạo diễn lại làm như vậy.
Thân phận Lưu Hoảng không giống với mấy người bọn họ, có được quyền lực khiếu nại cấp trên.
Kịch bản lần này đúng là đạo diễn có hiềm nghi thiên vị Lý Đằng, hơn nữa còn cố ý đào hố cho Lưu Hoảng, nếu như không tăng cường giám sát kịch bản phía sau, mặt ngoài cố gắng duy trì công bằng giữa hai phe, rất có thể sẽ bị khiếu nại, sau đó bị điều tra.
Toàn bộ quá trình quay phim đều được camera ghi hình, bất luận hành vi nào trái với quy tắc đều khó thoát được con mắt của giám sát viên.
Một khi đạo diễn bị phán quyết làm trái quy tắc, có thể tưởng tượng ra hình phạt cũng không nhẹ.
Lần này, xem như hắn thiếu đạo diễn một món nợ lớn.
Xác định hai kẻ cấu kết với địch, sau đó phân ra 4 đầu chứng cứ phạm tội, mấy diễn viên được nhân viên công tác mời ra khỏi quán cafe, cứ hai nhân viên công tác sẽ trông coi một diễn viên, chia ra thành 8 chiếc xe chạy tới trường quay.
......
Nửa giờ sau, xe chạy tới trường quay.
Đương nhiên, đầu tiên phải tiến vào phòng hóa trang.
Sau khi hoá trang, đổi lại quần áo thời xưa.
Tân Trung Quốc vừa thành lập, rất nhiều chuyện cần làm, hiện tại nhà cách mạng cũng chỉ mặc quân phục xanh lá.
Cảm giác năm đó cũng rất thật.
Sau khi mặc quần áo tử tế, mọi người vẫn chưa chạm mặt, mà là mỗi người được nhân viên công tác dẫn tới mấy chỗ khác nhau.
Lý Đằng xuất hiện trong phòng ký túc xá.
Bên trên cửa sổ thuỷ tinh có chữ "hỷ".
Chữ "hỷ" có chút trắng bệch, có nhiều chỗ còn mất góc, có vẻ như đã được dán mấy tháng.
Nửa phút sau, cô gái thỏ con đóng vai Daisy cũng bước vào trong ký túc xá.
Mặc dù nàng chỉ là cô gái trẻ 17, 18 tuổi, nhưng thợ hoá trang lại trang điểm cho nàng tương đối thành thục, biến nàng thành bà nội trợ hơn 20 tuổi.
Đương nhiên, hiện tại Lý Đằng cũng được trang điểm thành gã đàn ông trung niên 30 tuổi.
Mười năm sau mà!
Đạo diễn đã nói qua không thể tùy tiện trao đổi, hai người cũng không dám nói gì, hai người ngồi xuống ghế cạnh bàn.
Không có thấy bóng dáng những người khác.
Rất nhanh Lý Đằng liền phát hiện tình huống có gì sai sai.
Trên vách tường ký túc xá, treo một bức ảnh chụp chung.
Là ảnh chụp chung của Đường Nạp cùng Daisy.
Là loại rất giản dị.
Sau đó, bên trên mặt bàn, còn đặt một tờ giấy kết hôn kiểu cũ.
Sau khi mở ra, là giấy kết hôn của Đường Nạp cùng Daisy.
Đương nhiên, Daisy hiện tại, đã đổi thành chân dung của cô gái thỏ con.
Trong kịch bản lần trước, Đường Nạp sắp kết hôn với Anna, nhưng mười năm sau, Đường Nạp lại không xây dựng tổ ấm với Anna, mà là kết hôn cùng Daisy.
Kịch bản này có ý nghĩa thế nào?
Nhớ tới kịch bản lần trước, Lý Đằng liền phát hiện, những thứ gọi là "manh mối" kia, trên thực tế có liên quan mật thiết với kịch bản, nếu như hiểu rõ kịch bản, cùng với mối quan hệ giữa các nhân vật, sẽ rất có lợi đối với việc tìm ra manh mối thật sự.
Nhưng mà hiển nhiên Phùng Đại Hải cũng không có chú ý tới những chi tiết này, Hoàng Tấn núp trong ban biên tập cũng không chú ý tới điểm nhỏ nhặt trong kịch bản, chớ nói chi là nhắc nhở Phùng Đại Hải ở mặt này.
Cảnh quay hôm nay, đổi lại là Lý Đằng đi tìm kiếm chứng cứ phạm tội.
Nếu như đám người Lưu Hoảng, Hoàng Tấn đánh chết cũng không khai, có phải còn có cách khác hay không, ví dụ như tự mình dựa theo kịch bản mà phân tích ra chứng cứ phạm tội?
Điều kiện tiên quyết là chỉ cần nắm giữ 4 đầu chứng cứ phạm tội, thì có thể tiến hành xử bắn Lưu Hoảng.
Cho nên, đây cũng là phương hướng để tìm kiếm.
"Đồng chí Đường Nạp, anh đang nghĩ gì?" Daisy lên tiếng.
"Không có gì." Bên tai Lý Đằng nghe thấy lời nhắc thoại, có vẻ là nhân vật trong kịch bản đang nói chuyện.
"Đồng chí Đường Nạp, tối qua anh đi đâu? Tại sao suốt cả đêm lại không về nhà? " Daisy nói tiếp.
"Đang làm công tác cách mạng, em cũng đừng quản quá nhiều." Lý Đằng dựa theo lời thoại mà trả lời Daisy.
"Đồng chí Đường Nạp, hy vọng sau này anh có thể về nhà đúng giờ. Mẹ em nói, hy vọng chúng ta có thể mau chóng sinh con." Daisy lại mở miệng, hiển nhiên là tại lời thoại. Sau khi nói xong, gương mặt nàng đỏ ửng, không biết là do vai diễn đỏ mặt, hay là do bản thân xấu hổ.
Chỉ có thể nói, diễn xuất không tệ, rất có cảm giác năm đó.
"Còn có loại phúc lợi này? Được rồi! Bây giờ chúng ta liền đi tạo em bé!" Lý Đằng đang chuẩn bị mở miệng, lại nghe thấy lời nhắc thoại.
"Quốc gia vừa giải phóng, còn nhiều việc phải làm, hiện tại chúng ta làm sao có thể dồn tinh lực vào chuyện này? Hay là trước tiên hoàn thành công tác cách mạng rồi mới nghĩ đến việc này.!" Đường Nạp từ chối Daisy.
"Quá dối trá! " Trong lòng Lý Đằng thầm mắng.
"Thật ra trong lòng anh không có em." Daisy rất thương tâm.
"Tại sao giác ngộ của em thấp quá vậy? Cả ngày chỉ nghĩ đến tình cảm trai gái! Anh quá thất vọng về em!" Tanner vỗ mạnh bàn, đứng dậy, bước ra khỏi cửa phòng ký túc xá.
Daisy dùng tay bưng mặt khóc rống.
"Trót yêu một người không biết lối về, mãi chờ anh nơi cánh cửa không bao giờ hé mở, ánh mắt hiền hoà, đôi môi cắn chặt, sao phải miễn cưỡng khổ sở thế này, đau khổ dằn vặt......" Một đoạn nhạc vang lên, rất rõ ràng là đạo diễn đang phối nhạc cho kịch bản.
(chú thích: đoạn trên là lời bài hát "Yêu một người không quay trở lại")
Có cảm giác bản nhạc này xuyên thời gian.
Diễn xong phân đoạn này, trong đầu Lý Đằng đã có vài suy đoán.
Đừng nói là......Daisy chính là một trong hai người thông đồng với địch?
Bởi vì Đường Nạp bỏ bê nàng, cả ngày nói với nàng chuyện công tác cách mạng, giác ngộ và vân vân, làm cho nàng vì yêu mà hận, hận mọi thứ liên quan, hận luôn công tác cách mạng của hắn, cho nên đã trở thành người thông đồng với địch?
Chỗ ký túc xá này, khắp nơi đều treo cờ đỏ, thoạt nhìn rất giống với khu phức hợp chính phủ giai đoạn đầu.
Dựa theo nhắc nhở trong tai nghe, Lý Đằng đi dọc theo con đường đá trước khu ký túc xá.
Ở một chỗ rẽ, Lý Đằng nhìn thấy Anna.
Dựa theo kịch bản sắp đặt, Đường Nạp đứng cách Anna khoảng 7 đến 8 mét, ánh mắt chạm nhau.
"Mười năm về sau, chúng ta trở thành bè bạn, còn có thể ân cần thăm hỏi, chỉ là chút ôn nhu như thế, lại chẳng tìm được lý do ôm lấy nhau, người đang yêu khó tránh một ngày thành bè bạn......"
Trường quay lại phát ra một khúc nhạc xuyên thời gian.
"Anna! "
Im lặng một lát, vẫn là Đường Nạp chủ động gọi Anna.
Giọng nói chứa chan tình cảm.
Có vẻ như Đường Nạp không yêu Daisy, ngươi yêu thật sự trong lòng hắn chỉ có Anna.
Anna bước tới chỗ Đường Nạp, ngay lúc bước qua Tanner, ánh mắt lướt qua, sau đó bỏ đi.
Trong nháy mắt quay lưng lại phía Đường Nạp, Anna khẽ mím môi, vành mắt đỏ hồng.
Đường Nạp cúi đầu xuống, giật mình ngay tại chỗ.
"Hoài bão cũng không thể níu giữ, sao ta không trong phút chia tay này, vừa nếm trải, vừa rơi lệ......"
Đoạn nhạc phối tiếp tục vang lên.
"Mười năm trước, Đường Nạp vốn là một đôi cùng Anna, hiện tại Đường Nạp kết hôn với Daisy, rốt cuộc là bọn họ đã trải qua những gì? Có thể...... bởi vậy mà Anna từ yêu hoá thành hận hay không, biến thành kẻ thông đồng với địch?" Truóc lúc Đường Nạp run sợ, thì Lý Đằng lại suy tư.