Chương 107: [Dịch] Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân

Cải tạo thiên địa

Phiên bản dịch 6267 chữ

Chương 107: Cải tạo thiên địa

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Mười đại đệ tử, tám linh thú đều bị kinh động, chạy đến bãi đất trống, phát hiện thứ mạnh như Địa Nguyên Sát Trận cỡ nhỏ cũng đều bị phá vỡ, tất cả trận kỳ đều chủ động thu lại, rơi xuống trước người Mặc Oanh.

Về phần dưới chân núi, có đá lớn bay lên, đập vào đỉnh núi.

"Không tốt, mau tránh đi!"

Các đệ tử phát hiện có tảng đá bay đến, tim đều nhảy lên tận cổ họng, nhưng một khắc sau, chỉ thấy Diệp Phong chân đạp một thanh linh kiếm bay lên trời, phát ra âm thanh khiến người ta tin tưởng: "Đừng hoảng hốt, vấn đề nhỏ."

Sau đó, những tảng đá đang đến gần đỉnh núi tự động vỡ vụn, dung nhập vào vách núi bên đỉnh núi, một ít chỗ lồi lõm cũng nhanh chóng trở nên bằng phẳng, giống như là bị bàn tay vô hình vuốt ve.

Bên bờ sông dưới chân núi.

Người dân thôn Lâm vừa mới di chuyển đến nơi này ngẩng đầu lên, phát hiện có hàng chục tảng đá lớn đang phóng lên trời, sau đó lại tản ra khi tiếp cận đỉnh Phiêu Miểu Phong, cải tạo địa hình địa vật của đỉnh núi.

"Đây là thần tích gì vậy!"

"Nói nhảm! Đây không phải là thần tích, mà là các tiên sư của Phiêu Miểu Phái đang thi triển thần thông, cải tạo thiên địa."

"Đó không phải là thần tích sao?"

Dân làng thôn Lâm tranh luận, khi ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh núi, trong mắt tràn đầy kính sợ.

Lúc này, trên đỉnh Phiêu Miểu Phong.

Các đệ tử đều nhảy lên nóc nhà, phát hiện đỉnh núi vốn gập ghềnh đã trở nên bằng phẳng, đỉnh được cải tạo thành một hình tròn gọn gàng, đường kính hai trăm thước, làm cho toàn bộ chủ thể của Phiêu Miểu Phong cũng lớn hơn không ít.

Diệp Phong lơ lửng trên bầu trời, nhìn xuống.

Giờ phút này đỉnh Phiêu Miểu Phong Phong đã trở thành một cái sân phẳng lớn có đường kính hai trăm thước, diện tích có thể sử dụng lớn hơn gấp mấy lần!

Ùng ục ục!

Nhưng điều này còn chưa chấm dứt, các đệ tử phát hiện, khối nham thạch cao mấy thước ở hậu viện bắt đầu kéo dài, giống như như một con thần long hướng đang gào thét về phía bầu trời.

Ao nước kia cũng trở nên sâu hơn một chút, hơi nước bốc lên ẩn chứa linh khí nồng đậm, hình thành một vòng xoáy linh khí bao trùm cả đỉnh núi, làm tăng tốc độ trưởng thành của Thanh Liên Tịnh Hóa và măng ngọc thạch, tựa như viên Minh Châu trong miệng Thần Long.

"Cái ao nước này biến thành linh tuyền chân chính rồi!"

Mặc Oanh có kiến thức nhất phát ra tiếng thán phục trước, khiến cho tất cả đệ tử chú ý.

"Không sai, đây đúng là linh tuyền."

Diệp Phong rơi xuống từ trên bầu trời, chỉ vào ao nước đã được cải tạo thành linh tuyền: "Đám anh linh biết được Phiêu Miểu Phái chúng ta thăng cấp thành môn phái cao đẳng, mỉm cười dưới cửu tuyền, cho nên mới truyền khí vận xuống, giúp chúng ta cải tạo mọi thứ xung quanh"

Diệp Phong cảm thấy, bản lĩnh mở mắt nói dối của mình càng lúc càng lớn.

Phiêu Miểu Phong sở dĩ phát sinh biến hóa này, đương nhiên là do sử dụng một lần cải tạo thiên địa cỡ nhỏ, hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ gì với anh linh.

Mặc Oanh nửa tin nửa ngờ nói: "Thật sự đều là anh linh làm sao?"

Diệp Phong tiếp tục chững chạc đàng hoàng nói hươu nói vượn: "Đương nhiên là anh linh làm, bọn họ nói cho ta biết, Phiêu Miểu Phong đã được cải tạo thành một tòa linh mạch, miệng linh tuyền này chính là linh mạch chi nhãn. Chỉ dựa vào điểm ấy, Phiêu Miểu Phái chúng ta chính thức bước một bước dài vào con đường đi đến tông môn cấp tinh."

"Lại là linh mạch?"

Những đệ tử khác đều hít sâu một hơi.

Linh mạch chia làm sáu cấp bậc: loại nhỏ, hơi nhỏ, trung bình, cỡ lớn, siêu lớn, cấp thánh.

Dù cho chỉ là linh mạch loại nhỏ yếu nhất, nhưng đều có thể liên tục phóng xuất ra linh khí thiên địa dồi dào, có được vốn liếng mở ra vườn linh dược.

Một môn phái cao đẳng muốn thăng cấp tông môn cấp tinh, ít nhất cần một tòa linh mạch loại nhỏ, mà đây cũng là một trong những điều kiện cứng nhắc để thăng cấp.

"Theo con được biết, thành Bạch Phù sở dĩ có thể trở thành thế lực cấp Nhất tinh, cũng là bởi vì phía sau phủ Thành chủ có được một tòa linh mạch loại nhỏ, vị Thành chủ thần bí kia chính là bế quan ở trong đó." Hoắc Vân Kiệt nói.

Khi lão chưởng môn còn sống, đã tiết lộ điều này với bọn họ.

"Nhưng mà, có câu là thất phu vô tội hoài bích kỳ tội (1), chúng ta chỉ là môn phái cao đẳng, lại có một tòa linh mạch loại nhỏ, liệu có thể bị các thế lực lớn ngấp nghé không?" Bát đệ tử Hạ Hà lo lắng nói.

(1) Thất phu vô tội hoài bích kỳ tội: ý chỉ những người có thứ quý giá trong người thì thường bị người khác ghen ghét, dòm ngó, hãm hại.

Mặc Oanh chỉ vào trận kỳ trên mặt đất, nói: "Giai đoạn hiện tại, uy lực của Địa Nguyên Sát Trận cỡ nhỏ đã không đủ dùng, nếu như thật sự có kẻ địch mạnh đến, chúng ta hoàn toàn không ngăn được."

Âu Dương Phong bị hoảng sợ, sắc mặt thoáng tái nhợt: "Chẳng lẽ phủ Thành chủ ở thành Bạch Phù sẽ không làm chủ thay chúng ta sao?"

Mặc Oanh lắc đầu: "Liên quan đến linh mạch chi tranh, ngay cả tông môn cấp tinh cũng đều tham dự, cho dù phủ Thành chủ muốn hỗ trợ cũng chưa chắc có thể giúp được. Nghĩ xấu đi một chút thì phủ Thành chủ sẽ đứng về phía chúng ta sao?"

Mọi người nghe vậy, trong lòng run lên.

Bọn họ nhìn về phía Diệp Phong, lại phát hiện hắn thảnh thơi đứng ở bên cạnh linh tuyền, căn bản không có bất kỳ lo lắng gì.

"Chưởng môn, người không lo lắng sao?" Mặc Oanh hỏi.

Diệp Phong lắc đầu, chỉ bấm ngón tay một cái, linh thạch trung phẩm khảm ở trong mấy cái cột của Địa Nguyên Sát Trận cỡ nhỏ bay hết ra, tổng cộng mười hai viên, lơ lửng giữa không trung.

"Thực ra, không có gì phải lo lắng."

Diệp Phong nói, lòng bàn tay xuất hiện một cái mâm tròn ngũ sắc, sau đó khảm năm viên linh thạch trung phẩm vào.

"Đây là... Trận bàn?" Mặc Oanh kinh ngạc nói.

"Trận bàn là gì?" Đệ tử xung quanh nhao nhao hỏi.

Mặc Oanh nhìn chằm chằm Ngũ Hành Liên Hoàn Trận, giải thích: "Trận bàn là một trung tâm trận pháp, dễ khống chế hơn trận kỳ trung tâm nhiều, linh khí tiêu hao cũng ít hơn. Dưới tình huống bình thường, đều là trận pháp hợp hình mới có thể dùng đến trận bàn, cũng không biết chưởng môn lấy được từ đâu."

"Đây là Ngũ Hành Liên Hoàn Trận, chính là thứ ta lấy được khi đi du lịch bên ngoài năm đó, có được rất nhiều chức năng, mãi đến hôm nay mới lấy ra." Diệp Phong tiếp tục nói bậy.

Hắn là bị lão chưởng môn mang về, sau này cứ có vật gì kỳ lạ cổ quái xuất hiện, cũng có thể dùng lý do này để giải thích.

Bạn đang đọc [Dịch] Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    186

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!