Chương 47: [Dịch] Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân

Tiến về thành Phong Hỏa

Phiên bản dịch 6076 chữ

Chương 47: Tiến về thành Phong Hỏa

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Trên đường đi.

Diệp Phong phát hiện tốc độ phi kiếm nhanh hơn rất nhiều, chắc là bởi vì chỉ có hai người đứng.

"Nếu theo tốc độ này, trong vòng một canh giờ là có thể đến được thành Phong Hỏa." Mặc Oanh đứng ở phía trước, tay phải nắm kiếm quyết.

"Tốc độ cũng được đấy!"

Diệp Phong khen.

Tốc độ này là khoảng 10m/s, quả thật rất tốt, mấu chốt là đi thẳng, bớt việc.

"Nhưng đây là dưới tình huống lý tưởng, với linh lực hiện tại của ta thì không cách nào liên tục bay một canh giờ." Lời nói của Mặc Oanh, giống như hất cho Diệp Phong một chậu nước lạnh.

"Ngươi cần bổ sung bao nhiêu linh lực?" Diệp Phong hỏi, trong lòng bàn tay xuất hiện năm viên linh thạch hạ phẩm.

Diệp Phong không muốn trì hoãn quá nhiều thời gian trên đường đi, cho dù phải tiêu hao mấy viên linh thạch cũng đáng giá, dù sao sau khi bán vật liệu cũng không lỗ.

"Phi hành hai trăm dặm, cần ba viên linh thạch hạ phẩm." Mặc Oanh chỉ cầm ba viên, sau đó không nói gì nữa.

"Trăm km tiêu hao ba viên linh thạch?" Diệp Phong chửi bới trong lòng, cất hai viên linh thạch còn lại vào.

Thời gian sau đó, Mặc Oanh vẫn luôn khống chế phi kiếm phi hành nhanh chóng, Diệp Phong thì chán muốn chết, nhìn trái nhìn phải.

Sau khi bay năm mươi dặm, Mặc Oanh sẽ lấy ra một viên linh thạch hạ phẩm bổ sung hao tổn.

....

Đỉnh Phiêu Miểu Phong.

Lúc này, Bách Biến Thú xác định Diệp Phong sẽ không trở về trong thời gian ngắn, lập tức đọc khẩu quyết, biến thành một con muỗi màu trắng, bay đến bên tai Thiết Trảo Long Ưng.

Ong ong ong!

Thiết Trảo Long Ưng đang nhắm mắt dưỡng thần, lại bỗng nhiên nghe thấy bên tai có tiếng muỗi đáng ghét.

Vì thế, "Ba" một tiếng, nó vỗ cánh, đập Bách Biến Thú biến thành muỗi bay ra ngoài, không biết ngã ở góc nào.

"Tức chết ta mất!"

Bách Biến Thú lại bay trở về một lần nữa, biến thành một con kiến, chuẩn bị bò đến bên tai Thiết Trảo Long Ưng.

Nhưng không đợi nó bò được lên, Thiết Trảo Long Ưng đã cảm thấy có chút ngứa ngáy, hai cánh rung một cái, Bách Biến Thú lại bị đánh bay.

"Ta không tin!"

Bách Biến Thú bất khuất.

Tuy nhiên, bất kể nó biến thành loại côn trùng nào, nó đều không thể tiếp cận Thiết Trảo Long Ưng.

Trong lúc nhất thời, sắc mặt nó đều tái xanh.

....

Ở bên kia, Diệp Phong và Mặc Oanh sau khi tiêu hao ba viên linh thạch hạ phẩm, cuối cùng cũng rơi vào trước một tòa thành cổ dùng gạch đá màu đỏ đen chế tạo thành.

Nơi này chính là thành Phong Hỏa.

Bởi vì gần đây có yêu vật quấy phá, thành Phong Hỏa vốn hơn mười vạn người đã giảm mạnh xuống mười vạn người, người đi đường trong thành thưa thớt, giống như quả cà tím bị sương đánh.

Diệp Phong và Mặc Oanh thay áo khoác màu đen, trên đầu đội mũ rộng vành lụa đen, cứ như vậy đi vào trong thành.

Mặc Oanh nhẹ nhàng quen thuộc đưa Diệp Phong đến một cửa hàng tạp hóa cũ nát, thông qua đường đi bí mật tiến vào một hành lang ngầm âm u.

Hai bên hành lang bày rất nhiều quầy hàng, bán đủ loại vật liệu yêu thú, hoặc là đan dược, linh thảo... mỗi một vị chủ quán ăn mặc đều không khác Diệp Phong lắm, nhìn không thấy mặt mũi.

Mặc Oanh không dừng lại ở hành lang dài, mà là dẫn Diệp Phong đi vào một cửa hàng tên là "Vật Hiên Các".

"Yo, hai vị khách quý tới cửa, là mua đồ hay là bán đồ?" Một người đàn ông cả người được bọc trong áo choàng, thoạt nhìn rất mập đi ra hỏi hai người.

Diệp Phong phát hiện, nam nhân mập mặc áo choàng dường như có linh khí phủ lên, dùng linh nhãn vừa nhìn, sẽ xuất hiện ánh sáng muôn màu muôn vẻ, nhìn không ra tu vi cụ thể.

Lúc này, Diệp Phong phát hiện Mặc Oanh giống như đang nhìn mình, vì thế nói: "Trước bán đồ, nếu như chỗ các ngươi có thứ tốt thì ta có thể sẽ mua."

"Được rồi!"

Chủ tiệm Vật Hiên Các cười hắc hắc nói, đóng cửa lại, nói, "Hai vị có thể xuất trình đồ vật muốn bán rồi.”

"Phanh" một tiếng.

Diệp Phong ném toàn bộ móng vuốt của Ngạc Kê Thú lên bàn gỗ, đè đến mặt bàn cũng đều cong xuống.

"Vậy mà tất cả đều là móng vuốt của Ngạc Kê Thú, một cặp cấp Yêu Binh trung đẳng, mười bốn cặp cấp Yêu Binh hạ đẳng, để ta tính toán chút... Một cặp móng sắc của Yêu Binh trung đẳng được năm viên linh thạch, một cặp của Yêu Binh hạ đẳng được hai viên linh thạch, tổng cộng là ba mươi ba viên linh thạch."

Chủ tiệm Vật Hiên Các lấy bàn tính ra, tính toán tại chỗ, sau đó đưa ra kết quả.

Nghe được có hơn ba mươi viên linh thạch, Diệp Phong có chút kinh hỉ, nói: "Cũng không tệ lắm."

Nói xong, hắn đặt bảy mộc tâm của Thụ yêu ở trên mặt bàn, mỗi một cái đều phát ra ánh sáng màu xanh nhạt.

"Sáu mộc tâm của Thụ yêu cấp Yêu Binh cái trung đẳng, một mộc tâm của Thụ yêu cấp Yêu Binh cao đẳng... Trời, đây cũng không phải là một con số nhỏ!"

Chủ tiệm Vật Hiên Các cười toe toét: "Mộc tâm của Yêu Binh cao đẳng được ba mươi viên linh thạch, trung đẳng mười viên linh thạch, tổng cộng là chín mươi viên linh thạch."

"Giá cả so với móng vuốt Ngạc Kê Thú chênh lệch nhiều như vậy sao?" Diệp Phong kinh ngạc.

Một cặp móng vuốt Ngạc Kê Thú cấp Yêu Binh trung đẳng mới được năm viên linh thạch, mộc tâm của Thụ yêu cấp tương tự lại có giá trị mười viên linh thạch.

"Giá trị vật liệu khác biệt đương nhiên không giống nhau."

Chủ tiệm Vật Hiên Các cười ha ha nói: "Khách quý, còn có cái gì muốn bán không?"

Một ngày giao dịch được hơn một trăm viên linh thạch, đối với chủ tiệm của Vật Hiên Các mà nói thì xem như là một đơn lớn, cho nên thái độ đối với Diệp Phong cũng tốt hơn không ít.

"Bang" một tiếng.

Diệp Phong đặt linh kiếm của Triệu Đại Giang lên mặt bàn, lại thả một lọ đan dược màu đỏ sậm, nói: "Những thứ này đều bán cho ngươi."

Linh kiếm và đan dược đều lấy được từ trên người Triệu Đại Giang, hắn cũng không dám dùng, toàn bộ đổi thành linh thạch mới tương đối an toàn.

"Đây chính là linh khí hạ phẩm "Hỏa Linh Phi Kiếm", giá gốc là một trăm tám mươi viên linh thạch hạ phẩm, người bình thường rất khó phát huy ra toàn bộ uy lực của nó, bởi vì hiện tại là giá thu hồi, cho nên chỉ có thể cho ngài một trăm năm mươi viên."

Chủ tiệm Vật Hiên Các rất nhanh đưa ra giá cả.

"Được rồi!"

Diệp Phong gật đầu.

Dù sao cũng là "hàng bẩn", giá thấp hơn một chút cũng bình thường.

Bạn đang đọc [Dịch] Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    282

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!