Bắn ra lần thứ hai Diệp Phi vẫn không cảm thấy thỏa mãn, ánh mắt lại không khỏi nhìn tới bộ vị mê người nhất của mụ mụ, vì vậy đem một bên đùi đẹp mê người của nàng nâng lên, đem côn thịt vừa cứng rẳn trở lại của mình bỏ vào giữa hai chân của nàng, sau đó hướng phía trước đẩy tới giống như lúc trước làm cùng tiểu muội, dùng hai chân của nàng kẹp chặt côn thịt của mình, bắt đầu không ngừng đút vào không gian đặc thù này của nàng, côn thịt thô ráp không ngừng chà xát lên dâm huyệt mật đào no đủ mềm ướt cực điểm của mụ mụ.
Liễu Diệc Như tuy rằng đã ngủ, nhưng thân thể lại làm ra phản ứng trung thực nhất, theo nhi tử mạnh mẽ ma sát, dâm thủy từ trong tiểu huyệt càng chảy càng nhiều, khiến cho Diệp Phi đút vào càng thêm thuận lợi.
Diệp Phi lúc này cũng đã tiến nhập trạng thái nửa điên cuồng, hai mắt nhìn chằm chằm dung nhan tuyệt thế bởi vì dâng trào dục vọng mà trở nên đỏ bừng của mụ mụ, cùng với bộ ngực căng đầy liên tục nhảy lên theo động tác đẩy tới không ngừng của mình, cũng không nháy mắt lấy một cái, một bên đút vào cực nhanh, một bên thì thào lẩm bẩm:
- Mụ mụ tốt, mụ mụ ngoan, ta muốn "làm" ngươi, ta muốn khiến cho ngươi sung sướng!
Thân thể Liễu Diệc Như rất nhanh liền co rút lại, theo một tiếng rên rỉ trầm thấp, liền lập tức tiết ra âm tinh bị nàng đè nén rất nhiều năm, mà Diệp Phi lần này lại không hề vô dụng như vừa rồi, côn thịt vẫn là cứng rắn giống như cái gậy sắt, đợi cực khoái của mụ mụ hơi lắng xuống một chút, lại bắt đầu tiếp tục chinh phạt.
Một mực đưa mụ mụ đạt tới đỉnh phong ba lượt liên tiếp, Diệp Phi mới có cảm giác, vì vậy đem hai chân của mụ mụ buông xuống, khiến chúng vòng tại bên hông của mình, mà hắn lại là cầm côn thịt của mình, đem đỉnh quy đầu đặt lên dâm huyệt no đủ y hệt trái đào mật của mụ mụ, nhanh chóng dùng tay khuấy động, không lâu sau, liền gầm nhẹ một tiếng, một cỗ tinh dịch nóng bỏng bắn ra, tưới toàn bộ lên dâm huyệt no đủ của mụ mụ.
Liên tiếp phun ra ba lượt, lại để cho Diệp Phi triệt để tỉnh táo lại, nhưng trong lòng vẫn là cực kỳ hưng phấn, loại cảm giác này thật sự là quá tốt rồi, mặc dù không có đao thật thương thật ra trận, nhưng hắn vẫn cảm thấy so với cùng Diệp Ngưng Sương và Diệp Vân Khinh vui đùa thật sự lại càng thêm thỏa mãn.
Bất quá đợi cảm giác sung sướng qua đi, Diệp Phi lại dùng lực tát mình một cái thật mạnh. Từ nhỏ đến lớn, mụ mụ vẫn là nữ thần hoàn mỹ nhất trong lòng hắn, bất luận phàm phu tục tử gì cũng không thể khinh nhờn đấy, ngay cả chính hắn cũng vậy, nhưng hôm nay, hắn lại làm ra loại chuyện như vậy, điều này làm cho hắn có chút không thể tha thứ cho mình, đặc biệt là một lần cuối cùng phun ra, vậy mà trực tiếp phun đến chỗ đó của nàng, mặc dù không phun vào bên trong, nhưng đây cũng đã được coi là việc quá phận nhất a?
Bất quá sự tình cũng đã xảy ra, Diệp Phi cũng không muốn tiếp tục quấn quýt những thứ này, dù sao chỉ cần cả đời mình đối tốt với nàng là được, hơn nữa nàng vừa rồi trong lúc vô tình lộ ra loại phong tình mê người này, lại để cho Diệp Phi có một cái nhận thức mơ hồ, đó là mụ mụ tuy rằng vẫn là cao quý thánh khiết giống như trước đây, nhưng cũng không hoàn toàn giống như nữ thần không thể chạm tới trong suy nghĩ của mình, mà là một nữ nhân bình thường, thậm chí là một nữ nhân có dục vọng, mà có lúc, làm "Người" so với làm "Thần" còn khoái hoạt hơn nhiều lắm. Đáng tiếc hiện tại Diệp Phi cũng không quá hiểu rõ đối với cái này, cũng bỏ lỡ một cơ hội để triệt để có được nữ thần của mình.
Lại nhìn vẻ mặt thỏa mãn chìm vào ngủ say của mụ mụ, Diệp Phi cẩn thận lấy ra một ít khăn ướt, đem dâm huyệt no đủ của mụ mụ dính đầy tinh dịch của mình lau sạch sẽ, lại giúp nàng chỉnh lý, mặc lại nội y thật tốt, mới ôm nàng cùng một chỗ thiếp đi.
Theo thói quen sinh hoạt, tại thời điểm hơn sáu giờ sáng, Liễu Diệc Như liền tỉnh giấc, cũng giống như người bình thường trải qua say rượu, nàng cũng có chút không thoải mái, bất quá chút vấn đề nhỏ ấy, tự nhiên không chút đáng kể đối với nội lực thâm hậu của nàng, khoanh chân ngồi xuống, đem tâm pháp gia truyền vận hành một lần, lập tức cảm giác tinh thần sảng khoái trở lại, hơn nữa cảm giác thân thể còn thoải mái hơn so với ngày trước rất nhiều.
Quay đầu nhìn thoáng qua nhi tử còn đang ngủ say, trên khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành của Liễu Diệc Như không khỏi nổi lên một tia đỏ ửng, bởi vì nội lực thâm hậu, đối với chuyện đêm qua nàng cũng không phải hoàn toàn không biết gì cả đấy, đặc biệt cảm giác của thân thể, cũng không khác gì lúc tỉnh táo, bất quá bởi vì say đến mức quá lợi hại, nàng vẫn cho rằng đây chẳng qua chỉ một giấc mộng của mình, lúc này chứng kiến nhi tử, làm cho nàng không khỏi lại nhớ tới cảnh tượng vô cùng hương diễm trong giấc mơ kia.
Nàng không biết rõ tại sao mình lại có giấc mộng như vậy, hơn nữa cảm giác còn chân thật đến vậy, chẳng lẽ trong nội tâm mình ngoại trừ tình thương đối với nhi tử ra, còn có loại tình cảm khác? Không thể không nói, chỉ cần là nữ nhân, không quản nàng là người trưởng thành, hay là cô gái nhỏ, tâm tư đều sẽ có một mặt vô cùng mẫn cảm, hiện tại Liễu Diệc Như chính là như thế, trải qua lần vui thích được nàng cho là mộng cảnh đêm qua, vốn dĩ tình cảm đối với nhi tử chỉ là tình mẫu tử ấm áp, vậy mà đã xảy ra chuyển biến tinh xảo, thời điềm lần nữa nhìn tới trương khuôn mặt anh tuấn kia của nhi tử, trái tim thậm chí có chút đập rộn lên.
Đúng lúc này, Diệp Phi trong lúc ngủ say đột nhiên trở mình, từ nằm nghiêng biến thành nằm ngửa, bên dưới lớp chăn mỏng, phản ứng đặc thù của nam tính buổi sáng đột ngột lộ ra trước mắt mụ mụ, đem chăn mền dựng thành một cái lều vải cao lớn.
Thấy được một màn này, Liễu Diệc Như không khỏi có chút ngượng ngùng, chỉ là ánh mắt lại nhất thời không rời bỏ được cái chỗ kia, trong nội tâm vậy mà sinh ra một loại xúc động muốn vén chăn lên mà dùng tay cầm nó giống như trong giấc mộng.
Mà lúc này Diệp Phi dường như còn ngại mụ mụ bị kích thích không đủ lớn, dùng sức nhấc chân, đem chăn mền hất qua một bên, mà quần lót của hắn bởi vì bị xé rách đêm qua, đã có chút hư mất rồi, cái đồ vật to dài kia từ trong một bên quần nhô đầu ra, chẳng những mạnh mẽ dựng thẳng lên, mà lại còn đung đưa nảy nảy vài cái.
-Ah!
Liễu Diệc Như không khỏi kinh hô một tiếng, lập tức đưa tay che kín miệng nhỏ của mình, nàng thật không ngờ, vài năm không thấy, đồ vật của nhi tử vậy mà lớn đến như vậy rồi, lại thật sự thô to y hệt trong giấc mộng đêm qua, ngẫm lại tư vị mất hồn mà thứ này mang lại cho mình trong mộng, nàng không khỏi có chút ngây dại, trước đó cũng đã nói qua, nàng cùng trượng phu vốn không có cảm tình gì, đương nhiên cũng không có khả năng thoải mái trên phương diện này, hơn nữa khi đó trượng phu lại đang ở thời kì đỉnh cao nhất của sự nghiệp, gần như mỗi ngày đều sẽ ở trong bang hội, cũng không có bao nhiêu thời gian cùng phòng với nàng, cho nên giấc mộng đêm qua có thể nói là khoái cảm lớn nhất mà nàng từng được hưởng thụ, mà đây còn là tại huống không thực sự làm tới, nếu như để cho nó thật sự tiến vào, mình sẽ có loại cảm giác gì?
Tâm trí hướng về, Liễu Diệc Như rốt cục nhịn không được duỗi ra bàn tay nhỏ bé có chút run rẩy của mình, nhẹ nhàng nắm lấy nó, vừa mới cầm vào, liền cảm giác một cỗ hơi thở nóng bỏng từ trên thứ kia truyền vào lòng bàn tay của mình, mang theo một cỗ cảm giác tê dại, một mực truyền tới sâu trong nội tâm, nóng đến mức ngay cả hô hấp cũng có chút dồn dập lên.
Hai mắt si mê nhìn chằm chằm vào bảo bối trong tay, Liễu Diệc Như không khỏi nhớ tới cảnh tưởng nó tiến vào trong miệng mình trong giấc mộng đêm qua, nhẹ nhàng mấp máy cái miệng nhỏ nhắn, đột nhiên có loại xúc động muốn nhấm nháp một phen, nhìn xem xúc cảm có phải giống như đêm qua hay không.
Chậm rãi đem đầu cúi gần lại, Liễu Diệc Như hơi mở ra cái miệng nhỏ nhắn, muốn ngậm lấy cái quy đầu to lớn kia, chỉ là đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến âm thanh điện thoại vang lên, khiến cho Liễu Diệc Như bỗng chốc tỉnh táo lại, không khỏi kinh hoảng hô lên một tiếng, vội vã buông ra bảo bối của nhi tử, hai tay che kín khuôn mặt nóng hổi, nhanh chóng nhảy xuống giường, ngay cả y phục cũng không lo mặc vào, liền chạy vào trong toilet.
Đem cửa toilet khóa trái từ bên trong, Liễu Diệc Như mới thở ra một hơi, có chút vô lực co quắp ngồi xuống mặt đất, cảm giác trái tim mình cũng đã muốn nhảy ra ngoài, trong nội tâm có chút nghĩ mà sợ, may mắn trong phòng khách truyền đến tiếng vang, nếu không chỉ sợ mình sẽ thật sự đem nó ngậm vào, như vậy, nhi tử nhất định sẽ tỉnh lại, nếu để cho hắn chứng kiến mình như vậy, mình làm sao còn mặt mũi sống?
Không thể không nói, có lúc tạo hóa thật sự rất trêu ngươi đấy, mẫu tử hai người đều quá mức quan tâm tới cách nhìn của đối phương, ngược lại làm cho bản thân cố nén xúc động trong lòng, nếu như sau này bọn họ có thể hoàn toàn hòa hợp một thể, như vậy nhớ lại chuyện này, ngoại trừ cảm giác ấm áp nhàn nhạt ra, nhất định sẽ còn có một tia bất đắc dĩ.
Tuy rằng một màn vừa rồi ngoại trừ chính nàng ra, cũng không có người nào khác chứng kiến, nhưng Liễu Diệc Như vẫn còn cảm thấy không có mặt mũi nào để gặp nhi tử, nếu như không phải bên ngoài vang lên chuông điện thoại, chỉ sợ nàng sẽ một mực ngây ngốc trong toilet đến khi Diệp Phi tới gọi nàng mới thôi.
Tại trong toilet, đem y phục dự bị trong đó mặc vào xong xuôi, Liễu Diệc Như mới đi ra ngoài, mà lúc này Diệp Phi cũng đã tỉnh lại, đang nghe điện thoại, liền chứng kiến mụ mụ đi ra, trên mặt không khỏi đỏ lên, đưa di động đưa về phía nàng nói:
- Mụ mụ, dì cả gọi tới đấy, nàng nói có việc muốn thương lượng với ngươi.
- Cảm ơn.
Liễu Diệc Như nhớ tới hành động vừa rồi của mình, trên mặt cũng hồng thành một mảnh, hiện tại trong nội tâm hai người đều cảm thấy có chút xin lỗi đối phương, trong lúc bất tri bất giác, quan hệ mẫu tử thân mật khăng khít thậm chí xuất hiện một tia ngăn cách, bất quá có lúc sinh ra ngăn cách cũng không phải một chuyện xấu, bởi vì tình thân bị ngăn cách, vừa vặn trở thành chất xúc tác cho một loại tình cảm khác giữa bọn họ.