Theo hai môi chạm nhau, Diệp Tư Dao chỉ cảm thấy trong đầu mình ầm ầm chấn động, một loại cảm giác hạnh phúc cực lớn triệt để bao lấy nàng, trong lúc nhất thời ngay cả mình ở nơi nào cũng đều bỏ quên, chỉ biết hơi mở ra miệng nhỏ, chờ đợi nam nhân yêu mến xâm nhập.
Lúc này, hiển nhiên là Diệp Phi kinh nghiệm phong phú chiếm chủ đạo, rất nhanh dùng đầu lưỡi cậy ra hàm răng của Diệp Tư Dao, đem đầu lưỡi của mình chen chúc tiến vào bên trong miệng nhỏ ngọt ngào của tỷ tỷ, không ngừng thăm dò, nhấm nháp và tận hưởng cảm giác ôn nhu ướt át mỹ diệu bên trong, sau khi khuấy đảo một hồi lại càng đem lưỡi nhỏ thơm tho của tỷ tỷ cuốn vào mình trong miệng, ra sức nhấm nháp lấy.
Trong lúc nhất thời, trong thế giới hai người chỉ còn lại lẫn nhau, rốt cuộc không chứa vật gì khác, chỉ say sưa hôn lấy, thẳng đến khi tiếng mọi người hoan hô truyền đến, mới đem bọn họ từ trong loại cảm giác kỳ diệu này kéo ra ngoài.
Diệp Tư Dao tỉnh táo lại lập tức ý thức được lúc này đang ở trước mặt đám đông trong đại sảnh, hơn nữa người nơi này cũng đều là học viên trong võ quán của mình, trong nội tâm không khỏi rất là ngượng ngùng, dưới sự xấu hổ liền không để ý được những thứ khác, vội vàng đem khuôn mặt mắc cỡ đỏ bừng của mình vùi vào thật sâu trong ngực Diệp Phi.
Diệp Tư Dao thường ngày lạnh như băng lúc này lại lộ ra loại dáng vẻ thẹn thùng này, không chỉ để cho Diệp Phi nhìn đến ngây người, mà cả những học viên ở đây, bất kể là nam hay nữ cũng đều không khỏi ngây ngốc bởi dáng vẻ vô cùng mê người kia của nàng. Chỉ có một người hết sức bất mãn hừ lạnh một tiếng, trong mắt toát ra vẻ ghen ghét nồng đầm, người này dĩ nhiên là Kim Đại Thuận gần đây một mực theo đuổi Diệp Tư Dao nhưng không có kết quả rồi.
Chú ý tới tâm tình của Kim Đại Thuận lúc này, khóe miệng Vương Tiểu Minh đột nhiên lộ ra một nụ cười lạnh lùng, hắn đợi chính là một cơ hội như vậy, lúc này tất nhiên sẽ không bỏ qua, vì vậy chậm rãi đi tới bên người Kim Đại Thuận, hạ thấp giọng không biết nói cái gì.
Diệp Phi ôm lấy Diệp Tư Dao đi xuống sân khấu, lại ngồi xuống một cái bàn bên cạnh, sau đó hướng mọi người khoát tay, mọi người cũng đều hiểu Diệp Tư Dao da mặt mỏng, vì vậy liền không chú ý tới bọn họ, tiếp tục cùng nhau chơi đùa.
Đợi đến khi mọi người đều không để ý tới bọn họ, Diệp Tư Dao mới hơi tốt hơn một chút, nhưng khuôn mặt xinh đẹp vẫn là đỏ bừng, bộ dạng e thẹn mê người kia lại để cho Diệp Phi không khỏi xúc động, nhịn không được hít vào một cái, cười nói:
- Thật thơm!
Diệp Tư Dao tự nhiên hiểu rõ hắn nói chính là cái gì, chút ngượng ngùng vừa mới tán đi lại không khỏi dâng lên, nhịn không được dùng ngón tay bấm ở bên hông của hắn một cái, sẵng giọng:
- Không cho nói!
Diệp Phi cười hắc hắc, đang muốn lại trêu chọc vị tỷ tỷ khó lộ loại dáng vẻ này của mình một chút, lại đột nhiên phát hiện hai người Kim Đại Thuận và Vương Tiểu Minh lén lút đi đến một góc đại sảnh, chỗ cần đến chính là một cái rạp nhỏ.
- Làm sao vậy?
Diệp Tư Dao thấy vẻ mặt Diệp Phi trong nháy mắt trở nên nghiêm chỉnh lại, biết rõ hắn nhất định là phát hiện ra điều gì, liền hỏi.
Diệp Phi chỉ hai người kia nói:
- Hai người này chỉ sợ là có âm mưu, ngươi chờ ở chỗ này, ta đi xem thử một chút.
- Hay là để ta đi đi.
Diệp Tư Dao lại nói ra, thông qua sự kiện Diệp Vũ kia, nàng đã sớm biết thời điểm đối mặt với khả năng có thể tạo thành uy hiếp đối với người nhà, Diệp Phi sẽ trở nên tàn nhẫn cỡ nào. Mà đối với Kim Đại Thuận, nàng mặc dù không có chút thiện cảm nào, nhưng dù sao hắn cũng là bạn học, hơn nữa hôm nay hắn coi như đã giúp võ quán một việc không nhỏ, cho nên Diệp Tư Dao cũng không muốn để cho hắn bởi vì có vài lời nói không tốt liền dẫn tới tai họa đến tính mạng, quan trọng hơn, nàng càng không hy vọng trên tay Diệp Phi dính quá nhiều máu tanh.
Từ trong ánh mắt mang theo lo lắng và quan tâm của tỷ tỷ, Diệp Phi hiểu được suy nghĩ của nàng, vì vậy cũng không phản đối, chỉ dặn dò nói:
- Vậy ngươi chú ý một chút, nếu như hai người này thật sự có gì quá đáng, cũng không cần khách khí, mọi chuyện có ta!
- Ừm!
Cảm nhận được đệ đệ quan tâm, Diệp Tư Dao vui vẻ khẽ gật đầu, thừa dịp tất cả mọi người không chú ý tới, rất nhanh liền tiến đến địa phương hai người Kim Đại Thuận biến mất, sau khi nghiêng tai lắng nghe một lúc, liền lách mình tiến vào một phòng nhỏ bên cạnh, vận nội lực, tập trung tăng cường vào thính lực của mình.
Lúc này hai người hiển nhiên đã nói qua được một hồi, chỉ nghe đến đoạn Kim Đại Thuận nói ra:
- Như vậy chỉ sợ không được, nàng chính là người của Diệp gia, nếu như muốn đối phó với ta, cả nhà chúng ta chỉ sợ đều phải xong đời.
- Chính là bởi vì nàng là người của Diệp gia, ta mới đề nghị ngươi dùng biện pháp này.
Lúc này Vương Tiểu Minh cùng hình tượng trước mặt mọi người khác nhau rất lớn, trong giọng nói tràn đầy âm trầm:
- Đám đại gia tộc như bọn họ chú trọng nhất chính là thanh danh, nếu như là nữ nhân bình thường, cho dù ngươi đem gạo nấu thành cơm chỉ sợ cũng không hữu dụng, thế nhưng Diệp Tư Dao tuyệt đối không giống, chỉ cần đem gạo nấu thành cơm, nàng liền là người của ngươi rồi, có thể thấy được, nàng bây giờ còn là thân xử nữ, nếu như lại chậm trễ, để cho tên Thu Phong kia nhanh chân đến trước, ngươi liền làm cái gì cũng vô dụng rồi.
- Thể nhưng, loại chuyện bỏ thuốc này vẫn là không tốt lắm đâu.
Trong giọng điệu của Kim Đại Thuận vẫn còn có chút do dự:
- Ta là thật lòng thích nàng, biện pháp như vậy ta cảm thấy không thể tiếp nhận.
Vương Tiểu Minh thầm cười lạnh, loại tự nhận là "thật lòng thích" rồi dây dưa không ngớt này, hắn cũng không cảm thấy có gì mới lạ, chỉ nhàn nhạt hỏi:
- Ta đây hỏi ngươi, ngươi thích nàng bao lâu? Lại theo đuổi nàng được bao lâu rồi?
Kim Đại Thuận thở dài:
- Từ khi vừa lên đại học ta liền bắt đầu theo đuổi nàng, chính là ngay cả một chút tiến triển cũng không có, thậm chí lần đầu tiên ta thấy nàng cười, lại là thời điểm tên khốn kiếp Thu Phong kia xuất hiện.
- Cái này không phải đúng rồi sao, dùng biện pháp bình thường ngươi tuyệt đối là một chút hi vọng cũng không có, huống chi nàng hiện tại đã có bạn trai.
Vương Tiểu Minh giống như một ác ma dụ dỗ nói:
- Thế nhưng, nếu như nàng trở thành người của ngươi, vậy thì không giống với lúc trước, đối với những đại gia tộc vô cùng coi trọng thanh danh bọn họ, chỉ sợ người nhà của nàng cũng sẽ buộc nàng gả cho ngươi!
- Điều này cũng đúng.
Kim Đại Thuận tựa hồ là bị thuyết phục:
- Chỉ là hiện giờ có tên Thu Phong kia ở bên cạnh nàng, cho dù ta bỏ thuốc nàng, còn không phải là tiện nghi tên kia?
- Yên tâm, đến lúc đó ta sẽ nghĩ biện pháp đem hắn tách ra, thật sự không được, cho dù là dùng sức mạnh, ta cũng sẽ giúp ngươi đem hắn bắt đi.
Giọng điệu Vương Tiểu Minh tràn đầy âm độc, hắn cần phải làm chính là triệt để hủy hoại Diệp Tư Dao không nể mặt hắn, cũng là loại người xuất thân tốt mà hắn hận nhất, về phần sau đó sẽ khiến cho Diệp gia trả thù hay không, hắn lại không thèm để ý nhiều như vậy, dù sao cũng có Kim Đại Thuận làm kẻ chết thay, mình chỉ cần không thừa nhận, tin tưởng Diệp gia ít nhiều cũng sẽ có chút cố kỵ cha nuôi của mình.
Kim Đại Thuận lạii nói:
- Dùng sức mạnh chỉ sợ không được, cái tên Thu Phong kia công phu rất tốt, mấy tên vệ sĩ của ta căn bản ngay cả chạm tới thân thể của hắn cũng không làm được.
Vương Tiểu Minh khinh thường cười nói:
- Loại khoa chân múa tay này cũng coi công phu? Yên tâm đi, vệ sĩ bên cạnh ta đều là cao thủ chân chính do cha nuôi của ta tìm đến, trên tay cũng đã có mạng người đấy, đối phó với một tên trẻ ranh như vậy, còn không phải dễ như trở bàn tay?
- Tốt lắm, lát nữa ta phải mời rượu nàng, ngươi giúp ta đem tên Thu Phong kia tách ra đi.
Kim Đại Thuận hiển nhiên là hoàn toàn bị thuyết phục, hưng phấn nói:
- Tiểu Minh, nếu như chuyện này thành công, ngươi chính là ân nhân của Kim Đại Thuận ta!
Người này còn không biết rằng mình đã bị Vương Tiểu Tinh lợi dụng rồi.
Nghe đến đó, trong lòng Diệp Tư Dao không khỏi dâng lên lửa giận mãnh liệt, nàng như thế nào cũng không ngờ tới, hai người này vậy mà lại vô sỉ đến mức độ như vậy, đặc biệt là Vương Tiểu Minh kia, căn bản không phải là người. Thời khắc này, nàng rất có xúc động tiến lên đem hai người này giết chết, có điều lại lập tức dừng lại, trong mắt chợt lóe lên một chút khác thường rồi lại biến thành kiên định, sau đó liền thừa dịp bọn họ còn chưa đi ra nhanh chóng rời khỏi căn phòng này.
- Như thế nào, bọn họ có phải là có âm mưu gì?
Nhìn thấy tỷ tỷ trở về, Diệp Phi vội hỏi.
Diệp Tư Dao lắc đầu, tùy tiện bịa lý do nói:
- Là ngươi nghĩ nhiều, bọn họ đang thương lượng chuyện thù lao.
Trong nội tâm lại đang ngóng trông Kim Đại Thuận nhanh đến mời rượu.
Kim Đại Thuận tuyệt đối còn muốn nhanh chóng tiến đến hơn Diệp Tư Dao, cho nên không lâu sau, hắn liền từ xa xa đi tới, trong tay bưng hai chén rượu đỏ, cười nói:
- Quán chủ, võ quán chúng ta lần này khẳng định là phải nổi danh rồi, sớm chúc mừng một chút thế nào?
- Được!
Nằm ngoài dự kiến của tất cả mọi người, Diệp Tư Dao lại sảng khoái đáp ứng, hơn nữa nhanh chóng tiếp nhận ly rượu Kim Đại Thuận đưa tới, lập tức uống hết.