Sáu người còn lại trong tiệm cơm Nam Sơn đều im lặng.
Hồng Nhan đang suy nghĩ về mối quan hệ giữa cô và Sở Ti Kỳ, trong khi Sở Ti Kỳ chỉ đơn thuần là tức giận, còn Vương Huệ Như thì đang suy nghĩ cách giải quyết tốt nhất.
Tào Quảng Vũ, Chu Siêu và Nhậm Tự Cường lại hối tiếc, trách bản thân vì sao lúc nãy không đi cùng Lão Giang.
Ba chú gà con, mẹ nó đến người yêu cũng chẳng có, lại bị Tu La tràng ảnh hưởng, lúc này bọn họ đến thở cũng không dám thở, liều mạng tìm cớ nhân cơ hội rời đi.
Trong khi đó, Giang Cần đã trở lại cơ sở chính từ phố đi bộ và đến thư viện của trường.
Vẫn là câu nói đó, phương châm sống hắn không phải là tình yêu, mà là kiếm tiền.
Khoa Máy tính của Lâm Đại có rất nhiều sinh viên đang làm việc tự do bên ngoài, xây dựng trang web hay viết cửa sổ chương trình, với họ không phải là gì khó khăn cả. Tối qua, Giang Cần đã đăng một bài viết trên diễn đàn sinh viên để tìm người xây dựng trang web, sau đó nhận được một tin nhắn riêng từ một người có ID là Nại Tuyết.
Hai người đã hẹn nhau gặp mặt vào hôm nay, kết quả là một cuộc gặp ngẫu nhiên suýt chút nữa đã lỡ chính sự.
Bạn nói xem phụ nữ làm chậm tiến độ kiếm tiền có phải là sự thật không?
"Trời nóng quá, mua kem que ăn đi, thuận tiện giảm huyết áp luôn."
Giang Cần chọn một chiếc bánh pudding nhỏ trong tủ lạnh của căn tin trường, vừa liếm vừa đi về phía thư viện.
Thư viện của Lâm Đại là một tòa nhà hình chữ hồi (回) lớn, được chia thành tám tầng, sáu tầng dưới là khu vực đọc chung, hai tầng trên cùng là phòng lưu trữ không mở cửa cho người ngoài.
Hai người đã hẹn gặp nhau ở tầng ba, nên Giang Cần vừa vào đã đi thẳng đến thang máy.
Vừa vào thư viện, khí lạnh đã phả vào mặt. Sau khi phơi nắng suốt chặng đường bên ngoài, khí lạnh tập kích như vậy thực sự khó chịu.
Giang Cần dừng lại ở cửa, mắt nhìn vào hàng lang rồi cũng đi vào.
Lâm Đại thật không hổ là trường đại học 985, mặc dù chỉ là ngày thứ hai sau khai giảng, thư viện đã chật kín người, tiếng lật sách không ngớt bên tai, thậm chí có thể ngửi được mùi mực thơm, không biết liệu có phải do ảnh hưởng của tâm lý hay không, nhưng mùi thực sự thơm.
(*985 là một chương trình giáo dục được triển khai bởi Bộ Giáo dục Trung Quốc nhằm xây dựng một số trường đại học hàng đầu thế giới và một số trường đại học nghiên cứu có uy tín thế giới)
Giang Cần nhìn một lúc sau đó có chút cảm thán, mẹ kiếp, đây mới gọi là đại học, không có cái kiểu cứ kìm nén cả ngày để yêu đương.
Sau khi bình tĩnh lại, Giang Cần theo thông tin của đối phương đến phòng đọc khu vực khoa học xã hội ở tầng ba và tìm thấy Nại Tuyết nhận đơn.
Đúng vậy, Nại Tuyết là một học tỷ.
Một vị học tỷ mặc váy đen, buộc hai cái bím tóc, đeo kính mắt to màu đen, dù trông có vẻ khá nhỏ nhắn, nhưng thẻ sinh viên lại là màu xanh da trời, rõ ràng không phải là tân sinh viên.
- Xin chào, tôi là Tô Nại, khoa Máy tính, hiện tại đang năm ba đại học, tôi nên gọi bạn là học trưởng hay là học đệ?
Giang Cần ngồi xuống ghế, suy nghĩ một chút rồi mở miệng:
- Tôi họ Giang, học viện Tài chính, bạn gọi tôi là học trưởng đi.
Tô Nại nhẹ nhàng gật đầu, không chút nghi ngờ:
- Học trưởng, tôi đã xem qua nhu cầu xây dựng trang web của anh, tôi có thể giúp anh làm.
- Mất khoảng bao lâu?
- Ba ngày.
Giang Cần không biết quy trình xây dựng trang web, nhưng theo bản năng cảm thấy có chút không đủ:
- Ba ngày, bạn chắc chứ? Thực ra tôi không vội lắm, quan trọng nhất là hiệu quả phải tốt.
Tô Nại bộc lộ khí chất của một trạch nữ, đẩy đẩy kính mắt:
- Tin tôi đi, ba ngày là đủ, nhưng sau này có thể cần bảo trì nhiều lần.
- Trước tiên xây dựng trang web đi, nếu hiệu quả tốt thì công việc bảo trì cũng có thể giao cho bạn làm.
- Cảm ơn học trưởng, vậy chúng ta nói về vấn đề chi tiết đi, có vài chỗ tôi không hiểu lắm, muốn nghe học trưởng giải thích một chút.
Tô Nại lấy laptop của mình ra, đặt lên bàn, màn hình hiển thị bài post của Giang Cần viết tối qua:
- Tôi có thể hiểu được quảng cáo kiểu pop-up, nhưng hình ảnh mỹ nữ kiểu pop-up nghĩa là sao?
Giang Cần ho khan một tiếng, nhìn xung quanh một cái rồi giảm giọng xuống:
- Đó là một số hình ảnh quảng cáo thu hút ánh nhìn thôi, bạn hiểu không? Một số ảnh lộ liễu của các tỷ tỷ ấy, như vậy có thể tăng thêm lượt truy cập.
- …
- Hiểu chưa?
- Tôi hiểu rồi. Anh nói là loại ảnh sắc sắc ấy hả?
Giang Cần có chút ngạc nhiên mở to hai mắt:
- Bạn học Tô Nại, năng lực khái quát của bạn rất mạnh đấy.
Tô Nại mím môi nhìn thoáng qua Giang Cần:
- Học trưởng, anh có phải là người đứng đắn không?
- Tôi đương nhiên là người đứng đắn.
- Nhưng những gì anh mô tả thuộc về nội dung không tốt, nếu bị tố cáo thì việc đóng cửa trang web cũng không phải là điều không thể xảy ra.
Tô Nại khuyên nhủ, hy vọng vị Giang học trưởng này có thể từ bỏ ý nghĩ này.