Đây là khen thưởng nhận được sau khi chữa trị thành công cho quái vật cấp căn nguyên, nó tuyệt đối là loại dược tề tốt nhất mà hắn có thể lấy ra vào lúc này.
"Chỉ có thể coi ngựa chết thành ngựa sống để trị, hẳn là phối phương dược tề do hệ thống khen thưởng sẽ càng tốt hơn những loại dược tề của thế giới này mới đúng!"
Lâm Ân bày ra vẻ mặt nghiêm túc, rồi nhanh chóng lao mình vào giữa kho hàng, vơ vét các loại tài liệu cần thiết để luyện chế dược tề.
Phần lớn những tài liệu được nêu trong đó đều có trữ hàng tương ứng tại kho hàng của thầy hắn.
Mà nguyên liệu khó nhất chính là mô của sinh vật cấp căn nguyên, hắn cũng có.
Đêm qua, ở thời điểm sửa răng cho Kẻ Săn Đầu kia, hắn đã lấy được lượng lớn mảnh vụn răng và lớp dịch nhầy khoang miệng của nó.
Hắn vẫn một mực giữ lại chúng, bởi vì đây tuyệt đối là thứ tài liệu tốt nhất.
Sau khi tập hợp xong tài liệu, Lâm Ân nhanh chóng lao vào phòng luyện dược trong hậu viện, chuẩn bị bắt tay vào luyện chế!
Cấp bậc luyện dược của hắn cũng không cao lắm, nhưng hai năm nay vẫn miệt mài đi theo bên người thầy, coi như mưa dầm thấm đất, cũng khiến cho tài nghệ của hắn gia tăng thật lớn.
"Bắt đầu luyện chế!"
【 đinh! Ngươi vừa nghiền nát thuốc bột, kinh nghiệm luyện dược +1】
【 đinh! Ngươi vừa lấy ra dịch Quả Bạo Liệt, kinh nghiệm luyện dược +1】
【 đinh! Ngươi vừa chiết xuất lớp dịch nhầy của Slime, kinh nghiệm luyện dược +1】
Ùng ục ùng ục ——
Trước cái vại lớn, Lâm Ân cầm một cây gậy rồi dùng sức mà quấy không ngừng, thứ bọt khí đặc sệt quỷ dị cùng với lớp dịch nhầy dấp dính bên trong đang sôi trào ùng ục.
Ngọn lửa bên dưới hừng hực thiêu đốt.
Lâm Ân đeo theo khẩu trang, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
"Thả cánh của Hắc Biên Bức vào trước, sau đó là răng nanh của Nhân Diện Lang Chu (con nhện mặt người)."
【 đinh! Ngươi vừa bỏ vào nguyên liệu dược tề, kinh nghiệm luyện dược +1】
【 đinh! Ngươi vừa bỏ vào nguyên liệu dược tề, kinh nghiệm luyện dược +1】
Oanh ——
Một vại dược tề lớn lập tức từ màu trắng chuyển sang màu tím, rồi “Ùng ục ùng ục” mà bốc lên một cái đầu lâu.
Lâm Ân lạnh nhạt đứng phía trước vại lớn, càng không ngừng quấy lên. Dược tề trong vại đang liên tục chuyển màu, từ đỏ, lam, đen, tím.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Rất nhanh, hai mươi phút đã hết.
【 đinh! Ngươi luyện chế dược tề bạo kích x1, kinh nghiệm luyện dược +10】
【 đinh! Ngươi luyện chế dược tề bạo kích x1, kinh nghiệm luyện dược +10】
【 đinh! Ngươi luyện chế dược tề bạo kích x1, kinh nghiệm luyện dược +10】
Cùng với từng tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, Lâm Ân nhanh chóng múc dược tề vào những cái bình rỗng, rồi “ba ba ba ba” mà đặt chúng lên bàn quầy.
Một lần điều chế được tới mười bình dược tề bạo kích, cũng trong nháy mắt làm hắn đạt được 100 điểm kinh nghiệm luyện dược.
【 dược tề bạo kích 】: Chỉ giới hạn cho sinh vật hình người sử dụng, có thể đề cao 100% tỷ lệ bạo kích của mục tiêu, nhưng kèm theo một chút tác dụng phụ nho nhỏ nào đó...
"Có thể vượt qua bậc cửa này hay không, phải dựa vào hiệu quả của dược tề!" Vẻ mặt Lâm Ân trở nên vô cùng nghiêm túc.
...
Đại sảnh.
Lâm Ân cẩn thận đưa tay đẩy bình dược tề bạo kích màu hắc hồng tới trước mặt Hắc Kỵ Sĩ.
Hắn nâng chiếc kính một mắt lên, nghiêm túc nói: "Thứ này là dược tề bạo kích, là loại dược tề có phẩm chất cao vừa được bản tiệm đưa ra thị trường, anh chính là vị khách hàng đầu tiên được thử nghiệm loại dược tề mới này của bản tiệm. Rốt cuộc là hiệu quả của nó như thế nào, do anh định đoạt!"
Hắc Kỵ Sĩ liếc mắt nhìn bình dược tề giản dị tự nhiên kia một cái, lại cầm nó trong tay thưởng thức hồi lâu, mới thản nhiên nói: "Cậu xác định đây là loại dược tề tốt nhất ở nơi này? Cậu cần phải hiểu rõ rằng, nếu dược tề này vẫn không đạt tới tiêu chuẩn tôi cần, tôi nhất định sẽ làm theo ước định vừa rồi, chém cậu."
Lâm Ân trấn định nói: "Tuyệt đối sẽ làm anh vừa lòng!"
Nhưng kỳ thật trong lòng Lâm Ân cũng đang bồn chồn ghê gớm. Nói cho cùng, bản thân hắn cũng không biết rốt cuộc loại dược tề này sẽ có hiệu quả như thế nào.
Nhưng đến lúc này rồi, hắn cũng chỉ có thể tin tưởng vào phẩm chất của hệ thống mà thôi!
Lạch cạch ——
Hắc Kỵ Sĩ kéo cái nút gỗ trên bình dược tề ra.
Ngay lập tức, một thứ mùi vị gay mũi nhàn nhạt quanh quẩn chui ra ngoài, mà trong nháy mắt khi ngửi được thứ mùi này, Hắc Kỵ Sĩ kia lập tức ngẩn ra.
Tanh tưởi! Hiển nhiên hương vị này chẳng dễ chịu tí nào.
Nhưng làm cho người ta kinh ngạc chính là, chỉ vẻn vẹn ngửi một chút dược khí tỏa ra từ bình dược tề kia thôi, gã lại có thể cảm nhận được lực lượng bên trong thân thể mình vừa xuất hiện phản ứng cực kỳ lớn.
Mà đối với kẻ hàng năm đều cắn thuốc như gã, loại cảm giác này tuyệt đối là thứ đã rất nhiều năm rồi chưa từng xuất hiện.
Thái độ của Hắc Kỵ Sĩ bắt đầu trở nên trịnh trọng, gã cầm lấy bình dược tề kia, hé miệng, uống một hơi cạn sạch.
Ông ——
Gần như trong nháy mắt đó, gã lập tức cảm nhận được một luồng nhiệt lưu vô cùng chua xót cứ “Ù ù” mà dũng mãnh tràn vào thân thể mình.
"Này... Loại lực lượng này!" Hắc Kỵ Sĩ run rẩy đưa mắt nhìn hai tay của mình, rồi lập tức đứng lên.
Gã cảm nhận được!
Gã rõ ràng mà cảm nhận được lực lượng toàn thân mình đều đang điên cuồng gào thét!
Bình dược tề vừa rồi giống như một cô vợ vô cùng hoang dã, đang nhảy một vũ điệu thướt tha mà nóng bỏng trong cơ thể ông chồng là gã đây, khiến cho huyết mạch toàn thân gã đều sôi trào!
"Rống —— "
Hắc Kỵ Sĩ thống khoái mà ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng.
“Oanh”
Bộ áo giáp trên người gã trực tiếp nổ tung ra, mái tóc dài bay múa, để lộ ra phần bắp thịt tái nhợt mà đầy lực lượng bạo tạc bên dưới.
Hắc Kỵ Sĩ không nhịn được, trực tiếp đánh một quyền vào không khí.
Oanh ——
Không khí trực tiếp bị đánh ra âm bạo.
Gã vô cùng khiếp sợ với lực lượng hiện tại của chính mình. Cái loại cảm giác này giống như mỗi một lần bản thân công kích đều có thể tạo thành một đòn bạo kích thật khủng bố cho địch nhân.
Lực lượng cuồng bạo vô cùng.
"Dược tề thật mạnh!" Gã hít sâu một ngụm lãnh khí, nói: “Tôi đã hành tẩu trong địa ngục nhiều năm như vậy, nhưng vẫn chưa từng gặp được một loại dược tề nào có thể đề cao sức chiến đấu của bản thân lên nhiều như thế! Quá mức mạnh mẽ rồi!"
【 đinh! Độ nguy cơ giảm xuống tới 0%】