CHƯƠNG 110: [Dịch] Dị Năng Giáo Sư

LÚC NÀY GIẢ BỘ RẤT THẬT ĐI (2)

Phiên bản dịch 5750 chữ

CHƯƠNG 110: LÚC NÀY GIẢ BỘ RẤT THẬT ĐI (2)

Mở đầu bài báo, đầu tiên là khen Thu Minh, cũng tán dương trường trung học phổ thông Minh Nhật, nhưng nội dung kế tiếp lại bắt đầu tự thuật đủ loại tình trạng không tốt của trường trung học phổ thông Minh Nhật hiện tại.

Thật ra hiện tại tình trạng trường trung học phổ thông Minh Nhật tương đối không tốt, mà trên cơ bản, những gì được nêu ra trong bài báo cũng là sự thực, thế nhưng tác giả bài báo lại dùng bút pháp xuân thu một cách nhuần nhuyễn, cố ý mơ hồ một số sự thực, khiến người vừa nhìn đã cho rằng hiện tại, trường trung học phổ thông Minh Nhật nằm trong tình trạng không xong như vậy đều là vì lão hiệu trưởng Thu Minh qua đời, mà phần sau của tin tức bắt đầu nhắc tới hiệu trưởng mới Thu Đồng, phóng viên trực tiếp nhắc tới Thu Đồng xinh đẹp trẻ tuổi, khiến người ta có ấn tượng nàng là một người ngực to nhưng không có não, lại đến cuối cùng, rốt cục Hạ Chí cũng được hóa trang lên sân khấu.

Trong bài báo, Hạ Chí lấy thân phận bạn trai của Thu Đồng lên sân một cách vô cùng ác liệt, đánh chửi học sinh, đánh chửi các lão sư khác, động một chút lại tuyên bố đuổi học sinh, thật sự là đại phản phái. Mà hắn ỷ vào bạn gái bao che, ở trong trường học muốn làm gì thì làm. Hơn nữa trong báo còn đưa cả chuyện Lý Phương nhảy lầu, Từ Sâm bị đuổi việc, thậm chí ngay cả chuyện Cao Tuấn nhảy lầu lại cũng bị phóng viên biết được. Không thể không nói, người phóng viên này lấy được tư liệu tương đối tường tận.

"30 giờ sau khi Hạ Chí nhậm chức ở trường trung học phổ thông Minh Nhật, trong số sư sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật có hai người muốn nhảy lầu, một vị giáo viên thể dục khác bị đánh phải nhập viện, còn có mấy học sinh bị Hạ Chí nhục mạ, toàn bộ trường trung học phổ thông Minh Nhật thần hồn nát thần tính, người người cảm thấy bất an. Chúng ta không biết liệu hành động của Hạ Chí có phải do Thu Đồng đứng sau sai khiến hay không, nhưng có tin tức đáng tin chứng minh, mảnh đất của trường trung học phổ thông Minh Nhật có giá trị cao tới kinh người – 100 ức, rốt cuộc vị hiệu trưởng mới trẻ tuổi xinh đẹp này là không quản bạn trai hay cố ý phóng túng, chúng ta hãy cùng chờ xem, phóng viên cũng sẽ tiếp tục truy tung đưa tin. Mà dù kết quả có như thế nào, chúng ta cũng không hy vọng trường học này phải đóng cửa như vậy, dù sao, nó cũng là một phần di sản trân quý của Thu Minh lão tiên sinh."

Cuối phần tin tức, phóng viên lại ngấm ngầm hại người, ám chỉ Thu Đồng dung túng bạn trai làm loạn trong trường học. Trên thực tế là nàng muốn trường trung học phổ thông Minh Nhật đóng cửa, bởi vì như vậy Thu Đồng mới có thể nhận được lợi ích càng lớn hơn nữa.

Thu Đồng ý thức được bài báo này rất bất lợi, hơn nữa nàng có cảm giác, chuyện này thoát không khỏi liên quan với Hạ Chí, mà người đã đăng bài báo này nhất định đã nhận được những tư liệu này từ người nào đó trong trường trung học phổ thông Minh Nhật. Mà người này, hơn phân nửa là người nào đó mà Hạ Chí đã đắc tội trong hai ngày nay.

"Chuyện chính là như vậy, hiện tại ngươi đã hiểu chưa?" Thu Đồng nói xong, cảm giác hơi đói bụng, mà vừa lúc này bữa sáng cũng được bưng lên. Thế là nàng vốn chuẩn bị rời đi lại lười khách khí với gia hỏa Hạ Chí này, trực tiếp cầm đũa.

Thích ăn chay nhưng thật ra Thu Đồng cũng không phải hoàn toàn không ăn mặn, chỉ có điều sức ăn của nàng cũng chỉ bình thường, vì vậy, nàng chỉ ăn phân nửa đĩa lòng, hai miếng sủi cảo tôm đã no rồi.

Hạ Chí lại ở bên cạnh cảm thán: "Ăn ít như vậy, sao vóc người có thể tốt như thế?"

Thu Đồng hung ác trừng mắt liếc Hạ Chí, tức giận nói: "Này, ngươi đã nghĩ xong nên giải quyết chuyện bài báo này như thế nào chưa? Ta không có kinh nghiệm xử lý chuyện như thế này, nếu ngươi không có biện pháp, ta chỉ có thể đi tìm đoàn đội quan hệ xã hội chuyên nghiệp."

"À, việc này rất đơn giản, ta sẽ giải quyết." Hạ Chí hời hợt trả lời: "Đồng Đồng, ngươi ngủ không ngon, nhanh về nhà ngủ một giấc thật ngon đi. Nếu không, ngươi mà không còn đẹp ta sẽ không thích ngươi như bây giờ nữa."

"Quỷ mới muốn ngươi thích!" Thu Đồng bị chọc tức, đây là người gì vậy, vừa nói muốn đuổi theo nàng, lại vừa không cố kỵ nói gì mà nàng không xinh đẹp liền sẽ không thích nàng như thế, rốt cuộc tên hỗn đản này có... chút xíu thành ý nào không?

Thu Đồng thở phì phò đứng dậy xoay người đi về phía bên ngoài quán trà, mà nàng mới đi được vài bước đã nghe được tiếng lẩm bẩm của Hạ Chí truyền đến từ phía sau: "Xem ra lần này ta giả bộ rất thật."

Đáng thương cho Thu Đồng phải cố gắng lắm mới nhịn được không quay đầu lại đánh người, nói nửa ngày, tên khốn kiếp này lại đã biết trước chuyện này, chẳng trách ban nãy lúc nàng nói chuyện, nàng cảm thấy hắn nghe không được chăm chú lắm!

"Về ngủ!" Trong lòng Thu Đồng thầm nghiến răng nghiến lợi, quyết định thực sự quay về ký túc xá ngủ, ngủ rồi sẽ không tức giận nữa. Hiện tại vấn đề duy nhất khiến nàng lo lắng là, nàng có thể tức giận đến không thể ngủ được không?

Thu Đồng rời khỏi quán trà, mà Hạ Chí lại tiếp tục không chút hoang mang ăn bữa sáng, xấp xỉ mười lăm phút sau, Hạ Chí mới đi ra khỏi quán trà, sau đó một đường đi bộ, chậm rãi trở về trường trung học phổ thông Minh Nhật.

Hiện tại vừa lúc là sáng sớm tám giờ, trước cổng trường trung học phổ thông Minh Nhật cũng có chút quạnh quẽ, khu vực chung quanh tuy có thể tính là phồn hoa, nhưng không hề ồn ào chút nào.

Ánh mặt trời ấm áp chiếu lên bốn chữ lớn Trung Học Minh Nhật, điệp điệp sinh huy, giờ khắc này, trường trung học phổ thông Minh Nhật khiến người cảm thấy trong yên lặng có mỹ lệ.

Kéttttt...

Nhưng vào lúc này, tiếng thắng xe chói tai truyền đến, tiếng thắng xe có vẻ hết sức đột ngột. Hạ Chí khẽ nhíu mày, quay đầu, lại phát hiện một chiếc xe thể thao sang trọng vừa đậu ở ven đường, ngay sau đó, một người bị ném từ trên xe xuống.

Bạn đang đọc [Dịch] Dị Năng Giáo Sư của Tâm Tại Lưu Lãng

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    20

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!