CHƯƠNG 67. MA QUÂN TẶNG (1)
Đại khái lại nửa năm trôi qua.
Hàn Tuyệt dựa vào đan dược nhanh chóng đạt tới trạng thái gần đột phá.
Hắn hít sâu một hơi.
Trước khi Độ Kiếp hắn ấn mở quan hệ nhân tế.
Đám người Lý Khanh Tử còn sống.
Hoàn hảo!
Chẳng qua dường như có một số trưởng lão đã không còn nữa.
Cụ thể là ai Hàn Tuyệt cũng không nhớ rõ.
Sau khi tru sát Đoạn Thông Thiên, có không ít trưởng lão có ấn tượng tốt với hắn.
Dựa theo đại cục, tạm thời vẫn không có chuyện gì lớn.
Có thể đột phá!
Hàn Tuyệt lập tức phấn chấn hẳn lên chuẩn bị đột phá.
Khi thiên địa linh khí điên cuồng trút vào trong cơ thể hắn, lôi vân cuồn cuộn cũng bắt đầu tụ tập lại, toàn bộ yêu thú bên trong Vạn Yêu Giới đều bất an.
Một luồng thiên uy đáng sợ bao phủ mảnh thiên địa nhỏ này.
Dựa vào Kim Thiền Huyền Thần Y, Lục Đạo Luân Hồi Công, Hàn Tuyệt dễ dàng độ kiếp.
Không thể không nói, cường độ thiên kiếp của Hóa Thần vượt xa thiên kiếp của Nguyên Anh.
Cũng may lục đạo linh lực đủ mạnh!
Hàn Tuyệt cũng không sử dụng Phần Sát Chung, hắn muốn dựa vào thực lực của chính mình độ kiếp.
Rất nhiều tu sĩ đã chết trong lúc độ kiếp.
Tư chất và công pháp của Hàn Tuyệt đương nhiên sẽ không khiến hắn lật xe.
Mấy ngày sau.
Hàn Tuyệt đột phá thành công!
Hóa Thần cảnh tầng một!
[Ngươi thành công đột phá tới Hóa Thần cảnh, thu được một lần truyền thừa kiếm đạo thần thông]
[Chúc mừng ngươi thu được thần thông —— Vạn Kiếm Thần Tông]
[Vạn Kiếm Thần Tông: Lấy kiếm khí của bản thân triệu hồi ra kiếm ảnh của cổ kiếm trong dòng sông lịch sử, số lượng triệu hoán có liên quan tới linh lực của bản thân]
Hàn Tuyệt mở mắt, lục đạo linh lực trong cơ thể bắt đầu tăng vọt.
Giống như dòng suối nhỏ biến thành sông lớn, sau đó lại biến thành đại dương mênh mông!
Trong nháy mắt từ thiên linh cái của hắn có một vệt sáng bay ra, có hình dạng của hắn.
Nguyên thần xuất khiếu!
[Tính danh: Hàn Tuyệt]
[Thọ mệnh: 158/3007]
[Chủng tộc: Phàm nhân]
[Tu vi: Hóa Thần cảnh tầng một]
[Công pháp: Lục Đạo Luân Hồi Công (có thể truyền thừa),]
[Pháp thuật: Tuyệt Chỉ Thần Kiếm, Thất Trọng Huyền Bộ, Tam Thanh Tuyệt Ảnh Kiếm (tuyệt thế), Cửu Long Trừ Ma Ấn, Đại Thiên Lôi Bạo, Phong Thần Thuật]
[Thần thông: Lục Đạo Hấp Hồn, Thiên Tru Quỷ Thần Kiếm, thiên phú, Cân Đấu Vân, Vạn Kiếm Thần Tông (có thể truyền thừa)]
[Pháp khí: Kim Thiền Huyền Thần Y (thất phẩm Linh Bảo), đai lưng càn khôn, Kỳ Lân Kiếm, Phược Yêu Thằng, Phần Sát Chung (lục phẩm Linh Bảo)]
[Linh căn tư chất: Lục đạo linh thể, ẩn chứa linh căn đỉnh cấp Phong, Hỏa, Thủy, Thổ, Mộc, Lôi, tăng khí vận nhất định]
[Tiên Thiên Khí Vận như sau]
[Tuyệt thế vô song: Tiên tư, mị lực đỉnh cấp]
[Thiên mệnh kiếm sỉ: Tư chất kiếm đạo đỉnh cấp, ngộ tính kiếm đạo đỉnh cấp]
[Thân pháp tuyệt trần: Tư chất thân pháp đỉnh cấp]
[Hậu duệ Tiên đế: Thu được một bộ công pháp tu tiên tuyệt thế, một ngàn viên thượng phẩm linh thạch]
[Kiểm tra quan hệ nhân tế]
Hóa Thần cảnh tầng một!
Thọ mệnh ba ngàn năm!
Hàn Tuyệt mừng rỡ không thôi.
Nguyên Anh cảnh chỉ hơn một ngàn tuổi, mà Hóa Thần cảnh trực tiếp tăng lên gấp ba!
Vui sướng!
Chợt, Hàn Tuyệt lấy Phần Sát Chung ra bao phủ bản thân mình, sau đó tiếp tục củng cố tu vi.
Hai ngày sau.
Hàn Tuyệt bắt đầu truyền thừa Vạn Kiếm Thần Tông.
Vạn Kiếm Thần Tông là thần thông có tính sát thương trên phạm vi lớn, Thiên Tru Quỷ Thần Kiếm càng thiên hướng trực tiếp, hai bên đều có sở trường riêng.
Dựa vào tư chất kiếm đạo và ngộ tính đỉnh cấp, không tới nửa ngày Hàn Tuyệt đã nắm giữ Vạn Kiếm Thần Tông.
Hắn đứng dậy rời đi.
Đi tới trước trận pháp truyền tống, đệ tử bảo vệ trận này nhìn hắn với ánh mắt sùng bái.
Động tĩnh độ kiếp lúc trước thật sự quá đáng sợ, vị đệ tử này lập tức nghĩ ngay tới Trảm Thần trưởng lão.
Cũng không lâu lắm.
Hàn Tuyệt trở lại Tiên Thiên động phủ.
Vừa thấy hắn trở về, Hắc Ngục Kê lập tức lên tinh thần xông tới nói: "Chủ nhân, rốt cục ngài cũng trở lại rồi, ta còn tưởng ngài đã bị nữ nhân kia ăn mất!"
Hàn Tuyệt trừng mắt liếc nó, tức giận nói: "Con gà ngốc ngươi cả ngày toàn suy nghĩ lung tung cái gì?"
"Chủ nhân, ta không phải Phượng Hoàng sao?"
"Nhưng hiện tại ngươi là gà, tu luyện cho tốt mới có thể biến thành Phượng Hoàng."
"Được rồi."
Hắc Ngục Kê lập tức im lặng.
Tu luyện thật tốt... nhưng phải tu luyện tới lúc nào?
Hàn Tuyệt ngồi tĩnh tọa trên giường tiếp tục tu luyện.
Hắn vừa nạp khí vừa mở ra mục mô phỏng thí luyện.
Hắn thiết định tu vi của Hoàng Cực Hạo là Hoá Thần cảnh tầng chín.
Trực tiếp miểu sát!
Hàn Tuyệt thỏa mãn.
ổn!
Chờ khi Thoa Y thánh giáo đột kích, đến lúc đó ta lại dạy bọn chúng cách làm người!
Hàn Tuyệt suy nghĩ một chút sau đó thiết định tu vi của Hoàng Cực Hạo là Dung Hư cảnh tầng một.
Phải chừng năm phút đồng hồ Hàn Tuyệt mới có thể đánh chết hắn ta.
Hắn lập tức nhíu mày.
Không được!
Thời gian quá dài!
Còn phải tiếp tục khổ tu!
Đắc ý trong lòng Hàn Tuyệt trực tiếp tiêu tán, thay vào đó là cảm giác nguy cơ nồng đậm.
Trong cung điện u ám dưới lòng đất.
Chu Phàm, Dương Thiên Đông ngồi tĩnh tọa trong góc.
Chu Phàm đang chú ý tới tu sĩ Thoa Y thánh giáo. Hắn ta nhỏ giọng nói: "Vì sao số người của bọn hắn đã thiếu hơn phân nửa?"
Nghe vậy Dương Thiên Đông mở mắt, trầm ngâm nói: "Có thể đã có chuyện gì đó xảy ra."
Hắn ta lập tức kích động lên.
Chẳng lẽ sư phụ sắp tới cứu ta?
Chu Phàm không khỏi híp mắt nhỏ giọng nói: "Tiểu lão đệ, có muốn trốn thêm một lần nữa không?"
Cả người Dương Thiên Đông run lên, hoảng sợ nói: "Sư huynh, hay là thôi đi, chúng ta cứ an tâm ở đây chờ khi tông môn tới cứu chúng ta thì hơn."
"Không có tiền đồ!"
"Ta không muốn bị đánh nữa..."
"Chúng ta là tu sĩ, nếu chút thống khổ như vậy đã khiến ngươi sợ hãi, sao có thể chứng đạo? Sao có thể theo đuổi tiên lộ?"
"Những đạo lý này ta đều hiểu, nhưng thật sự quá thống khổ..."
Trên mặt Dương Thiên Đông phảng phất như đã đeo lên mặt nạ thống khổ. Hồi tưởng lại những dằn vặt hắn ta đã phải chịu trước đó, thậm chí hắn ta còn không khống chế nổi mà run lên.