Đối mặt với lời nói của Thẩm An Tại, Cầm tiên tử lại không hề lùi bước.
"Ngươi chỉ là một Hoàng cảnh, ta sao có thể để một mình ngươi rơi vào hiểm cảnh, dù sao thì..."
Giọng nàng hơi khựng lại, tiến lên một bước, ngoái đầu nhìn Thẩm An Tại.
Khuôn mặt nghiêng in ánh mặt trời, hoa trà trắng bên tai nàng khẽ lay động trong gió, dập dờn, đẹp vô cùng.