- Không sai, thường tới kinh đô gặp mấy ông già chúng tôi một chút, nếu như sau này có chuyện gì, cậu cứ nói với Thanh Long một tiếng, nếu như cậu ta làm không được, cậu cứ gọi điện thoại cho chúng tôi, xem chúng tôi làm sao trừng trị tên này.
Nhìn bốn vị thủ trưởng đối với Diệp Hiên thân thiết như vậy, tròng mắt Thanh Long đều suýt chút nữa ngã xuống, hắn vô cùng hiểu rõ tính cách mấy vị thủ trưởng này.
Mỗi một tiếng nói cử động của bọn họ đều đại biểu cho Hạ quốc, lúc nói chuyện với chính con cái của mình cũng đều trách móc cực kỳ nặng nề, nhưng cảnh tượng trước mắt lại làm cho Thanh Long như rơi vào mộng, có chút không dám tin tưởng chính những gì mình đang nhìn thấy.
- Nếu như Diệp Hiên trở lại kinh đô, tất nhiên sẽ đến thăm.
Diệp Hiên mỉm cười nói.
- Tốt tốt tốt, tiểu Diệp cậu cũng đừng tiễn nữa, nếu như chúng tôi không quay lại, sẽ khiến cho một ít người chú ý, chỉ sợ lại tăng thêm phiền phức cho tiểu Diệp.
Thanh Long mở cửa xe, bốn vị lãnh đạo Hạ quốc ngồi vào trong xe, cậu theo sau ngồi trên ghế phụ, khi xe khởi động, cũng dần dần biến mất ở cuối đường.
...
Trong xe!
Bốn vị lãnh đạo mặt đầy tươi sáng, mặc dù không có nói gì, nhưng Thanh Long ngồi ngồi kế tài xế lại có thể cảm giác được, tâm tình mấy vị thủ trưởng là vô cùng tốt, đây là chuyện mà nhiều năm qua cậu cũng không thấy.
- Thủ trưởng, chuyện Diệp gia... ?
Thanh Long cẩn thận từng li từng tí thử dò xét nói.
- Hừ!
Nhắc tới Diệp gia, mấy vị thủ trưởng lập tức thay đổi sắc mặt, Lý Lâm Quốc càng hừ lạnh, nói:
- Một Diệp gia nho nhỏ, không biết trời cao đất rộng, tôi muốn nhìn xem, bát đại gia tộc bọn họ còn có thể lật trời hay sao?
- Lão Lý, chuyện này giao cho ông, nếu như bọn họ không biết tiến lui, vậy cũng không cần lưu tình.
Sắc mặt thủ trưởng trầm ổn, nhưng trong những gì đã nói ra lại tràn đầy uy nghiêm.
- Cũng là thời điểm nên gõ bọn họ một cái.
Giọng của Trương tể tướng khó lường, hiển nhiên mấy vị lãnh đạo này đã sớm làm ra một quyết đoán.
Nghe mấy vị lãnh đạo nói chuyện, trong mắt Thanh Long càng là có kinh ngạc cực lớn, hiển nhiên mấy vị lãnh đạo này sẽ động đao đối với bát đại gia tộc, mà hết thảy nguyên do cho việc này đều là bởi vì Diệp Hiên.
- Cái tên gia hỏa này... Đến... Đến cùng là đã làm cái gì?
Thanh Long hoảng sợ tự nói.
...
Gió mây hội tụ, thờ ơ lạnh nhạt.
Thời gian bát đại gia tộc nhìn chằm chằm chờ mấy vị thủ trưởng làm ra quyết đoán, một loạt lôi đình bạo vũ chợt tập kích tới bát đại gia tộc.
Trong một đêm, quân chính thương tam giới xảy ra địa chấn cực lớn, không biết bao nhiêu người bị thành viên Vũ An Ti mang đi, còn không biết có bao nhiêu người đang bị bỏ tù.
Xí nghiệp niêm phong, cách chức điều tra, hàng loạt lôi đình đả kích làm cho bát đại gia tộc sợ hãi không ngớt, càng suốt đêm đi đến phủ đệ vài lãnh đạo trước, muốn tìm kiếm xem đã xảy ra chuyện gì.
Đáng tiếc, bọn họ lại trực tiếp bị đuổi ra khỏi nhà, còn có số lượng lớn quân đội vây quanh phủ đệ bát đại gia tộc, cái này cũng tức thì làm cho bọn họ rơi vào trong hoảng loạn.
Bát đại gia tộc thâm căn cố đế, tuy mấy vị lãnh đạo dùng thủ đoạn lôi đình gõ một phen, nhưng cũng không có làm quá mức.
Băng dày ba thước, đạo lý này mấy vị lãnh đạo vô cùng hiểu rõ, nếu muốn triệt để làm tan rã bát đại gia tộc, cũng chỉ có thể từ từ mưu tính.
Chỉ là, trải qua phen cử động này, bát đại gia tộc đã triệt để già đi rất nhiều, mà cuối cùng bọn họ cũng hiểu được, mấy vị lãnh đạo ra tay đối với gia tộc bọn họ, tra cứu nguyên nhân dĩ nhiên là bởi vì Diệp Hiên.
Khi tin tức kia truyền khắp bát đại gia tộc, tất cả mọi người ngạc nhiên không ngớt, bọn họ làm sao cũng không hiểu, cái tên Diệp Hiên này đến cùng là thần thánh phương nào, tại sao mấy vị lãnh đạo Hạ quốc lại không tiếc bắt nhóm hắn khai đao, cũng phải cho Diệp Hiên chỗ dựa?
Bát đại gia tộc cũng không phải người ngu xuẩn, tuy thế lực của bọn họ cực lớn, nhưng đối mặt với mấy vị lãnh đạo, bọn họ cũng chỉ có thể tạm thời co đầu rút cổ, càng giao trách nhiệm cho người trong gia tộc, là nếu sau này gặp phải Diệp Hiên, tuyệt đối không thể đắc tội.
Bởi vì Diệp Hiên đưa tới phong ba, đã được mấy vị lãnh đạo quét sạch lặng yên kết thúc, chỉ là để bát đại gia tộc ghi tạc cái tên Diệp Hiên này trong đầu thật sâu.
...
Đại viện Diệp gia.
Cha con Diệp Thương Hải mặt đầy u sầu, Diệp Bình đứng ở một bên, còn có rất nhiều đệ tử Diệp gia tụ tập ở đây, chỉ là trên mặt mỗi người đều rất khó nhìn.
- Bình nhi, người anh này của cháu thật là không đơn giản.
Diệp Thương Hải cười khổ, trong mắt càng có ý hối hận rất lớn.
- Không có nghĩ tới cái thằng bất hiếu này lại có năng lượng lớn như vậy, mấy vị thủ trưởng cho nó chỗ dựa.
Sắc mặt Diệp Thương Hạo phức tạp nói.
- Thương Hạo, dù sao nó cũng là con của con, cha con có lúc không thấu hiểu nhau được, cha thấy không bằng....
Diệp Thương Hải muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
- Cha, con biết ý của cha, nhưng cho dù là con có vứt bỏ mặt mũi đi cầu xin nó trở lại Diệp gia, lấy tính cách thằng con bất hiếu này cũng chắc chắn sẽ không để ý đến con.
- Hơn nữa cha cũng nhìn thấy, nghịch tử này không chỉ có giết cha con anh hai, càng sát hại Nam Cung Vân, chỉ riêng hai chuyện này, cho dù cha không thèm để ý, nhưng Nam Cung gia thì sao?
Diệp Thương Hạo rõ ràng mạch lạc.
- Aizz!
Diệp Thương Hải tự nhiên thở dài, giống như lúc này lại già thêm mười tuổi.
- Ta già rồi, cũng chống đỡ không nổi cái nhà này, anh cả con suốt ngày ở bên ngoài, cũng không có lòng với cái nhà này, cho tới nay đều là con đang cùng lão nhị đoạt cái vị trí gia chủ này, lần này anh hai con cũng không còn, lúc này chã sẽ thành toàn cho con, từ hôm nay về sau, con chính là gia chủ Diệp gia.