Lúc nãy chú thấy chú đọc quyển sách này trầm mê như thế, chắc rằng chú là người có thể hiểu được sự trân quý của quyển sách này, sách tặng cho người có duyên, quyển sách lý giải kỳ đạo này, cháu sẽ tặng cho chú.”
Ngô Nhàn tiếp tục vòng vo, nói.
Lúc này Ngô Nhàn cảm thấy bản thân mình rất gióng như lão ăn mày bán bí tịch võ công ở tỏng tuyệt đỉnh Kungfu, có điều chỗ khác biệt giữa hắn và lão ăn mày kia đó là, Ngô Nhàn là hoàn toàn tặng sách miễn phí!
“Cảm ơn anh bạn, quyển sách lý giải kỳ đạo này, rốt cuộc là vị tiền bối nào viết vậy?”
Sắc mặt Lý Thương Ngô nghiêm túc hỏi, thánh thư kỳ đạo như vậy, thế mà lại bị chôn vùi ở đây, chuyện này đúng thật là thiếu khuyết của cở vây Trung Quốc, là tổn thất của cờ vây ở thế giới này mà!
Ở trong đầu của Lý Thương Ngô, quyển sách lý giải kỳ đạo này, có lẽ là tác phẩm của một vị cao nhân chân chính không hỏi chuyện đời, chỉ theo đuổi đạo đánh cờ.
Mà người trẻ tuổi ở trước mắt này, chắc rằng chính là đệ tử của vị cao nhân đó, nếu không cũng sẽ không nhìn ra được sự bất thường của Lý Thương Ngô, chỉ một câu đã đánh thức ông, hơn nữa còn có thể chỉ ra nội dung mà ở trong quyển sách lý giải kỳ đạo này không ghi chép.
“Đương nhiên quyển sách này là do ta viết, còn có người nào nữa?”
Ngô Nhàn lớn tiếng nói.
Dù sao Kỳ Tổ kia cũng sẽ không bởi vì một chút chuyện nhỏ ày là nhảy ra phản bác hắn, thay vì biến ra một người cao nhân hư ảo, còn không bằng dứt khoát quy hết tất cả mọi thứ của quyển sách này lên người mình!”
“Cậu nói quyển sách này, là, là cậu viết?”
Hai mắt của Lý Thương Ngô mở tro trừng trừng, có chút không dám tin nói.
Câu trả lời mà Ngô Nhàn đưa ra, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của ông.
“Anh hùng không hỏi xuất thân, có trí không nằm ở tuổi cao, con đường kỳ đạo, người thành công là người đến trước, quyển sách lý giải kỳ đạo này, đương nhiên là do ta viết, có vấn đề gì sao?”
Ngô Nhàn thản nhiên nói, hoài nghi của Lý Thương Ngô, đã khơi dậy cỗ ngạo khí ở trong lòng của hắn.
Mà sau đó, vì để chúng minh quyển sách lý giải kỳ đạo này là do bản thân mình viết, đồng thời cũng vì để trấn áp được Lý Thương Ngô, Ngô Nhàn tùy ý đề ra mấy điểm ở trong nội dung của lý giải kỳ đạo, trực tiếp khiến cho Lý Thương Ngô ngây người ra, đồng thời hình tượng của Ngô Nhàn, ở trong lòng của Lý Thương Ngô cũng đang không ngừng cao lớn lên!
Bụp!
“Tiền bối, xin hãy nhận ta làm đồ đệ đi!”
Ngô Nhàn nói vòng vo chút xông lên đầu, bị Lý Thương Ngô bất ngờ quỳ xuống khiến cho ngơ ra.
Nhận đồ đệ?
Ta chỉ là muốn nhanh chóng bán quyển sách này đi mà thôi! Ta nhận đồ đệ cái gì chứ!
Ngô Nhàn vừa mới nghĩ đến từ chối, nhưng mà đúng vào lúc này, âm thanh của hệ thống sách thần lại bất ngờ vang lên.
Đinh!
Phát hiện có sinh linh muốn bái túc chủ làm thầy, hệ thống nhận đồ đệ chính thức khởi động!
Nhắc nhở: Túc chủ có thể thông qua việc nhận đồ đệ, dùng phương tức truyền cho đồ đệ nội dung của sách thần, thông qua đồ đệ gián tiếp nhận được giá trị nhân khí!
Đinh!
Lý Thương Ngô “Cờ vây chuyên nghiệp chín đoạn” , “Tuyển thủ cờ vây số một Trung Quốc” muốn bái ngài làm thầy, ngài có đồng ý không?
Còn có thể chơi như thế?
Sau khi nghe rõ hệ thống nói, câu nói từ chối của Ngô Nhàn vừa mới đến miệng, đã bị hắn mạnh mẽ nuốt vào trong họng.
Mà dưới sự nhắc nhở của hệ thống, cái tên chói lọi của Lý Thương Ngô, cũng khiến cho Ngô Nhàn kinh ngạc, hắn thật sự là không ngờ được, thế mà bản thân mình vừa mới giả mạnh ở trước mặt nhân vật lợi hại như thế, hơn nữa bây giờ đối phương lại muốn bái hắn làm thầy!
Loại cảm giác này, đúng thật là quá thoải mái rồi!
“Hai hai, nhìn thấy ngươi một lòng hướng đạo như thế, lại đúng lúc đến hiệu sách của ta, nhìn thấy quyển sách lý giải kỳ đạo này, có duyên với ta, ta sẽ tạm thời nhận ngươi làm đệ tử.”
Ngô Nhàn tiếp tục giả vờ là cao nhân nói.
“Cảm ơn sư tôn!”
Nhìn thấy Ngô Nhàn đồng ý nhận mình làm đệ tử, Lý Thương Ngô tràn ngập thần sắc kích động, cung cung kính kính dập đầu chín lần với Ngô Nhàn, như thế mới xem như là hoan thành nghi thức bái sư.
Nếu như có người ở đây, sợ rằng sẽ cảm thấy cảnh tượng này rất khó tưởng tượng được, tuyển thủ cờ vây số một Trung Quốc, xưng bá giới cờ vây nhiều năm Lý Thương Ngô, thế mà lại bái người khác làm thầy, hơn nữa còn là một người trẻ tuổi mới ngoài hai mươi?
Đây đúng thật là điên rồi!
Có điều, đối với Lý Thương Ngô mà nói, tất cả những điều này đều không quá khó hiểu.
Ông là một người trầm mê đánh cờ, cả đời say mê đạo đánh cờ, ở trong mắt của ông, chỉ có đạo đánh cờ!
Tâm tư của Lý Thương Ngô, cũng rất thuần khiết đơn thuần, vì có được kỳ nghệ càng cao thâm hơn, ông sẽ không quan tâm vấn đề gọi là quan điểm cách nhìn và thể diện, những thứ đó ở trong mắt của Lý Thương Ngô, chẳng qua chỉ là vật ngoài thân mà thôi! So với đạo đánh cờ bao la mênh mông, không đáng nhắc đến!