Thân xác không còn ra hình dạng của Quỷ Nước bị hắn nắm chặt trong tay.
Mùi máu tanh nồng nặc từ đó xộc tới, kích thích vị giác của Tô Hoành, làm nước miếng sệt sệt tiết ra. Dạ dày cũng réo lên, co giật liên tục, truyền tín hiệu đói khát đến não bộ.
Tô Hoành ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Mưa vẫn đổ xuống nhưng đang tạnh dần.
Trên trời, mây cuồn cuộn tản dần, bầu trời xám đen hé ra một khe hở, mơ hồ chiếu xuống một vệt ánh vàng.
“Kết thúc rồi…”
Tô Hoành nghe thấy tiếng bước chân lẫn trong tiếng mưa.
Đó là đám nha dịch bị động tĩnh thu hút đến, còn có hộ vệ từ phủ nhà họ Tô.
Nhưng Tô Hoành lại không có hứng thú giải thích gì nhiều với bọn họ, đối với danh vọng hay vinh quang trong thế gian, hắn cũng không chút tham luyến.
Việc cấp bách lúc này, chính là mang xác Quỷ Nước trong tay về bảo quản thật tốt.
Chỉ cần một miếng thịt nhỏ từ thân Quỷ Nước thôi cũng đủ kích thích kinh mạch dị hóa, mang lại rất nhiều điểm thuộc tính.
Mà bây giờ, một xác Quỷ Nước hoàn chỉnh trong tay hắn, ít nhất cũng có thể ép ra hơn một trăm cân thịt tươi.
Số lượng lớn như vậy có thể giúp hắn đẩy nhiều môn công pháp đang luyện đến mức viên mãn trong thời gian ngắn.
Huống hồ, toàn thân yêu ma đều là bảo vật, nhất định có thể đem đến cho Tô Hoành nhiều thu hoạch ngoài mong đợi.
Vút!
Nghĩ đến đây, Tô Hoành cắn răng chịu đựng sự mệt mỏi, thoắt cái biến mất vào màn mưa.
Mưa vẫn tiếp tục rơi.
Tô Hoành vừa rời khỏi không lâu, một nhóm người mặc áo tơi, đầu đội nón lá, tay cầm đao kiếm đã xuất hiện trong sân viện hoang tàn này.
Có võ sư của Tô phủ, Triệu Hổ, có những cao thủ giang hồ được nhà họ Tạ và nhà họ Hà chiêu mộ với giá cao.
Còn có thành viên các băng phái mới nổi lên trong huyện Trường Thanh, nha dịch của quan phủ, và cả huyện úy Cừu Tài.
Những thế lực này, có thế lực thì đối địch lẫn nhau, có thế lực thì ngấm ngầm mang lòng giết chóc.
Thế nhưng vào giờ phút này, nhìn thấy khung cảnh trước mắt với nền đất lởm chởm những hố sâu tựa như bị bom oanh tạc và tường viện, tòa nhà đất, căn nhà sập đổ dọc đường.
Tất cả đều sững sờ, không ai nói nên lời.
"Quỷ Nước… con quái vật ấy đã chết!" Cuối cùng vẫn là Chủ Bạ mở miệng, phá tan sự im lặng nơi hiện trường.
Trong sân, hố sâu lớn nhất có đường kính gần một mét, bên dưới còn vương lại một vệt máu xanh đen, bốc mùi hôi thối nồng nặc.
Không thể nghi ngờ, đó chính là máu của Quỷ Nước.
Và có thể tưởng tượng được cảnh tượng khi nó chết thê thảm đến nhường nào.
Một cú đấm từ trên cao giáng xuống, sức mạnh cuồng bạo xé toạc thân thể, sau đó để lại một hố sâu trên nền đất cứng.
"Một quyền này e rằng cả cổng thành Trường Thanh cũng bị đấm xuyên qua mất."
Cừu Tài nửa ngồi xuống đất.
Hắn ta đưa nắm đấm so với hố sâu trước mắt, sau đó không nhịn được mà rùng mình, nuốt khan một ngụm nước bọt.
"Chuyện này thật sự là do sức người làm được sao?" Một tên bang chủ với khuôn mặt hung dữ trợn to mắt.
"Dù sao đi nữa, về sau huyện Trường Thanh này chắc chắn sẽ đổi thay." Một cao thủ của nhà Tạ cười mỉa mai.
Huyện Trường Thanh trước kia vốn có bốn đại gia tộc.
Nhưng vì Quỷ Nước, một trong bốn gia tộc là nhà họ Từ đã bị diệt toàn tộc.
Những sản nghiệp, cửa hàng của nhà Từ để lại bị ba gia tộc còn lại tranh đoạt, do phân chia lợi ích không đều mà gần như trở mặt với nhau, gây ra không ít xung đột.
Nhưng giờ đây, nhìn cảnh tượng trước mắt, ai cũng hiểu những tranh chấp trước kia sẽ không còn nữa.
Thậm chí, hai gia tộc còn lại và cả phủ huyện Trường Thanh đều phải nghĩ cách tìm mọi cách nịnh bợ nhà họ Tô.
…..
Tô Hoành mang theo xác Quỷ Nước trở về tiểu viện của mình ở Cửu Điều Phường.
Theo như kinh nghiệm trước đó, nếu muốn vắt được giá trị lớn nhất từ máu thịt trên thân Quỷ Nước, cách tốt nhất là kết hợp một phần máu thịt yêu ma với một lượng lớn thức ăn thông thường.
Nếu làm như vậy thì không thể ăn hết ngay hơn một trăm cân thịt yêu ma này trong thời gian ngắn.
Và vì Quỷ Nước có khả năng lan truyền ôn dịch, trên thân nó rất có thể mang theo những thứ gây hại cho người bình thường.
Cho nên Tô Hoành quyết định đào một hầm ngầm trong tiểu viện của mình để chuyên dùng cất giữ và nghiên cứu.
Nghĩ gì làm nấy, Tô Hoành phác thảo sơ lược bản vẽ thiết kế hầm ngầm, sau đó bắt tay vào làm.
Hiện giờ sức lực hắn vô cùng lớn, cộng thêm sự hỗ trợ của thợ thủ công, tiến độ xây dựng rất nhanh. Chưa đầy một ngày, một hầm ngầm đơn sơ đã xuất hiện bên dưới phòng ngủ của Tô Hoành.
Dù bên trong chưa có thêm cơ sở vật chất gì nhưng Tô Hoành rất hài lòng.
Hắn biết rằng sau khi cơn sóng gió này kết thúc, sẽ có không ít người tìm đến phủ để làm phiền.
Cho nên, ngay khi hầm ngầm hoàn thành, Tô Hoành quyết định ở lại trong đó để bế quan, tập trung nghiên cứu sự khác thường trên xác Quỷ Nước.
Còn những chuyện bên ngoài, hắn đều giao cho cha mình là Tô Quý xử lý.
Ngay cả việc ăn uống hàng ngày, hắn cũng là nhờ người đặc biệt mang tới, đặt ở trong phòng ngủ.
Cứ thế, ba ngày trôi qua trong chớp mắt.
Điều bất ngờ là Tô Hoành thực sự đã tìm ra những phát hiện khiến hắn vô cùng hứng khởi từ xác Quỷ Nước.