Chương 11: Quá thiển cận
Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không
- ed: anhvietnx
[ (3) Sissy, sissy baby, sissy boy, sissy man, sissy pants, v.v., là một thuật ngữ miệt thị dành cho một cậu bé hoặc người đàn ông không thể hiện được những nét nam tính và có thể có những dấu hiệu mong manh]
[ (4) bột tôm - bottom là thụ trong mối quan hệ nam-nam]
[ (5) tác chơi chữ, câu này bắt nguồn từ một câu nói của đội tuyển thể thao điện tử bên Trung : 聚是一坨屎散是满天星是什么梗 : Hợp lại thì là một đống cứt, chia ra thì toàn là sao. Đội tuyển này chiêu mộ toàn siêu sao về thi đấu nhưng không teamwork tốt dẫn đến không có kết quả tốt. Ý của tác giả là 2 người không hợp làm chung vì cả 2 đều xuất sắc (như đội tuyển kia)]
[ (6) gia đình Trình Trục sợ hắn hại đời con gái người ta, còn Giang gia thì sợ Vãn Châu cả đời cũng không “hại” được ai :))]
[ (7) tiếng lóng bên Trung, số 0 quỷ kế đa đoan là chỉ “thụ” hay còn gọi là bottom, chuyên đi dụ dỗ đàn ông. Còn số 1 “tương kế tựu kế” là chỉ công - top, nhưng bạn biết về truyện đam mỹ sẽ nhanh chóng hiểu cụm từ này]
[ (8) là một loại chưởng trong phim võ hiệp, không có thật, một loại chưởng pháp âm độc, rất khó luyện. Loại chưởng dành cho phái nữ, ngoài cương trong nhu, mô tả như hành động phẩy một cái vào tay Trình Trục]
"Mấy trăm? Cậu đang coi thường ai vậy? Ít nhất cũng là một vạn." Trình Trục mỉm cười rào trước.
Giang Vãn Châu cũng không để trong lòng, nghĩ rằng Trình Trục đang nói đùa, tiếp tục dùng cánh tay nhỏ của mình điều khiển vô lăng của chiếc Mercedes-Benz G một cách khó khăn.
Lúc này, Trình Trục mới chú ý đến chiếc đồng hồ đeo tay của Giang Vãn Châu - Một chiếc Vacheron Constantin.
Nếu Trình Trục hắn vẫn là tên chưa trải sự đời như lúc trước, sẽ hoàn toàn không biết giá trị của chiếc đồng hồ này, đương nhiên cảm thấy con mẹ nó quá xấu, chẳng thể so sánh với đồng hồ điện tử của mình. Sau đó cảm thấy hắn chỉ là một tên dựa hơi, dùng trộm đồng hồ ba mẹ. Còn mình đây là đại ca đi đầu xu hướng thời trang toàn trường.
Trên thực tế, chiếc đồng hồ này là quà sinh nhật lần thứ mười tám mẹ Giang Vãn Châu mua cho hắn. Cha hắn tặng một chiếc Porsche 911 nhưng hắn không thích lái, hắn cho rằng nó không phù hợp với khí chất “tổng tài bá đạo” của mình, lái chiếc xe đó sẽ chỉ làm hắn trông như một cậu ấm nhà giàu mà thôi.
Về sau, khi Trình Trục phát tài, chiếc đồng hồ đắt tiền đầu tiên mà hắn mua tình cờ cũng là của Vacheron Constantin, hắn thích tên cũng như dòng chữ màu xanh lam đặc biệt trên mặt của chiếc đồng hồ này: “Tung hoành tứ hải”.
…
Quán bar do anh họ của Giang Vãn Châu mở có tên là 【Ẩn Tửu】, đồng âm với “thích uống rượu”. Anh họ hắn cảm thấy, mở quán ở một nơi tấc đất tấc vàng, lại thêm tên quán có một chữ “Ẩn”, cực kỳ có khí thế.
Sau khi Giang Vãn Châu đỗ xe, liền quen thuộc một đường dẫn Trình Trục đi vào, sau đó ngồi ở trước quầy bar.
Trong thời gian diễn ra World Cup, việc kinh doanh ở quán bar gần như bùng nổ. Bây giờ là ngày 13 tháng 7, trận chung kết World Cup 2014 sẽ diễn ra vào lúc 3h sáng ngày mai. Vì vậy, hiện tại quán cực kỳ đông khách.
Trình Trục lắng nghe tiếng bàn luận, rất nhiều người đều đang nói về bóng đá. Dĩ nhiên, cũng có không ít người than phiền kể khổ năm nay đã thua bao nhiêu tiền cá độ.
Sau khi bọn hắn ngồi xuống, một nữ nhân viên pha chế ở quầy bar đi tới, chào hỏi Giang Vãn Châu: "Tiểu Giang tổng."
Cô mặc đồng phục nhân viên pha chế, rất vừa vặn, hiện rõ đường nét chập chùng ở nơi nào đó. Trình Trục vừa liếc mắt nhìn đã khẳng định nữ tử này chắc chắn là best seller của quán. Cô ta biết rõ Giang Vãn Châu là em họ của ông chủ, rất tích cực nói chuyện với hắn. Đồng thời cũng không hề ngó lơ Trình Trục, tự giới thiệu mình tên Diệp Tử. Khi trò chuyện với mọi người, cô ta thích ghé nửa người trên vào quầy bar, cơ thể hơi nghiêng về trước. Những cô gái lăn lộn ở các hộp đêm thế này, luôn biết cách toát lên sự quyến rũ của riêng mình.
Trình Trục biết phần lớn tiền của nhiều nhân viên pha chế kiếm được đều là từ tiền boa, cho nên họ cũng rất thích giao lưu với khách hàng. Tất nhiên, nếu khách hàng đủ giàu, thì ngoài việc giao lưu, họ còn có thể… giao hợp!
Giang Vãn Châu nghĩ rằng lần đầu tiên Trình Trục đến quán bar, sẽ có chút không tự nhiên. Nhưng không ngờ tiểu tử này lại như cá gặp nước, tùy tiện nói vài câu lại có thể khiến Diệp Tử cười không ngớt, cúc áo đồng phục như sắp bung ra đến nơi…
Hôm nay Giang Vãn Châu mời khách, Trình Trục không thèm xem Menu, trực tiếp chỉ vào chai “Hibiki 21 năm” (1) nằm vị trí bắt mắt nhất trên quầy rượu, ngỏ ý hỏi Giang Vãn Châu có thể lấy chai đó không.
Nhìn qua chai rượu có vẻ tầm thường nhưng giá lại không hề thấp, Giang Vãn Châu cũng không rõ Trình Trục thực sự biết rằng chai rượu kia rất đắt tiền hay đơn giản là hắn nhắm mắt chỉ bừa. Hắn đang định đồng ý, thì thấy Trình Trục tùy tiện gọi một ly cocktail có cái tên rất hoa mỹ, rồi không nhắc về chai rượu kia nữa.