Ngược lại Giang Vãn Châu không cảm thấy buồn ngủ vì trải nghiệm mới lạ tối nay, trời đã sáng mà vẫn còn nằm trên giường khách sạn tán gẫu Wechat, trò chuyện không ngừng nghỉ.
Bảy giờ rưỡi sáng hắn mới ngủ, chuẩn bị ngủ thắng một hơi đến giờ trả phòng khách sạn.
Ngày hôm sau, ở bên kia, Thẩm Khanh Ninh đang có một giấc ngủ đẹp thì bị tiếng chuông báo thức sớm gọi dậy.
Sau khi tháo bịt mắt xuống, cô tắt đồng hồ báo thức trên điện thoại di động.
Bây giờ là kỳ nghỉ hè, không có cuộc gặp đặc biệt nào cho ngày hôm nay, nhưng cô vẫn đặt đồng hồ báo thức cho chính mình, điều này có thể phản ánh một phần tính cách của một người.
Thẩm Khanh Ninh nhấc điện thoại đang im lặng lên, hơi sửng sốt.
“Nhiều tin nhắn WeChat thế?” Cô hơi ngạc nhiên.
Cô vén chiếc chăn lụa mỏng ra, mặc một chiếc váy ngủ màu đen dài đến đầu gối, đặt đôi chân cân đối và mịn màng xuống, dùng bàn chân ngọc tìm dép lê dưới đất. Thẩm Khanh Ninh vừa đi về phía phòng tắm vừa xem WeChat.
Tin nhắn WeChat mà Thẩm Khanh Ninh nhận được chủ yếu đến từ một nhóm WeChat và người bạn thân nhất Lộc Lộc. Nhóm WeChat này có Thẩm Minh Lãng, Giang Vãn Châu và một người anh họ khác của cô.
Trong phòng khách sạn tiêu chuẩn, Trình Trục và Giang Vãn Châu bị tiếng điện thoại gọi trả phòng đánh thức. Hai người uể oải rời giường, sau đó vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt.
Trình Trục ngủ rất sâu. Có lẽ bởi vì vừa sống lại đã phải thức đêm thời gian dài, khiến cho hắn cảm thấy rất mệt mỏi. Nhưng cũng may hiện tại còn trẻ, thân thể rất khỏe mạnh, sau khi ngủ xong thì cảm giác cả người đã phục hồi trở lại lại.
Cho dù là kiếp trước sau khi Trình Trục phát tài, hắn cũng không bị rượu bia và gái gú bào mòn cơ thể. Hắn vẫn tích cực nâng cao sức khỏe, chăm chỉ tập thể hình. Mục đích cho ý tưởng này rất đơn giản: "Nhất định phải bảo vệ thân thể, tâm lý đã biến thái như vậy thì thân thể nhất định phải khỏe mạnh mới được."
Sau khi ra khỏi phòng, hai người lên chiếc xe Mercedes Benz đang đậu trong bãi đỗ xe. Giang Vãn Châu đột nhiên nói: "Đúng rồi, anh họ tôi nói nhờ tôi và chị họ của tôi mời cậu ăn cơm, sau đó tiện thể cho hắn đi theo với."
Thẩm Minh Lãng mà biết Giang Vãn Châu xuyên tạc lời hắn nói như vậy, sợ là sẽ tức chết.
"Được, nhưng hôm nay tôi có việc rồi, để ngày mai đi." Trình Trục nói.
Bạn bè tụ tập vốn là chuyện rất bình thường, hắn vừa thắng được tiền với Giang Vãn Châu và Thẩm Khanh Ninh, ăn bữa cơm cùng nhau cũng không có gì lạ. Huống chi Thẩm Khanh Ninh là đàn chị tương lai của hắn, bây giờ làm quen trước, sau này học đại học cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau. Thật đấy, không phải bởi vì cô ấy vừa đẹp vừa có tiền, chân dài lại còn có thể múa ballet đâu.
Giang Vãn Châu vừa lái xe vừa nói: "Vì sao hôm nay không được?"
"Bởi vì tối nay tôi muốn ăn ở tiệm cơm nhà mình." Trình Trục nói thẳng.
Kiếp trước hắn gây dựng sự nghiệp ở Ô thành, ba mẹ đều sống ở Hàng Châu. Một tháng không thể ăn nhiều đồ ăn do lão Trình làm. Ngày hôm qua lúc ăn thử trong tiệm cơm, mới cảm thấy không ngờ ngon như vậy, nháy mắt hắn liền hiểu được bản thân trước đây vì sao trở thành một tên nhóc mập mạp. Đừng xem thường tên nhóc mập mạp, đó là bởi vì bạn chưa từng tới gia đình hắn ăn ké, không biết người trong nhà hắn nấu ăn ngon cỡ nào đâu.
Có thể nói là mập có lý có cớ hẳn hoi.
"Thế đi, vậy ngày mai gặp." Giang Vãn Châu nói
Hắn cũng hiểu được đêm hôm qua tá túc bên ngoài, hôm nay vẫn nên về nhà ăn cơm chiều thì hơn, tìm cảm giác thân thuộc.
Dưới sự chỉ dẫn của Trình Trục, Giang Vãn Châu lái xe đưa hắn đến tiệm.
"Tôi muốn đi vào ngồi chút, đã lâu không gặp tiểu dữu tử." Giang Vãn Châu nói.
"Đi thôi."
Hiện tại là buổi chiều, còn chưa tới giờ ăn cơm, bên trong tiệm rất vắng. Lão Trình đang vừa nhặt rau với mẹ Hứa Vận, vừa xem TV cùng em gái Trình Dữu.
"Về rồi đấy à. Vãn Châu cũng đến hả."
"Chào chú dì." Giang Vãn Châu chào hỏi
Trình Trục dẫn hắn ngồi xuống kế bên em gái.
"Tiểu Giang ca ca." Trình Dữu lễ phép chào hỏi.
"Đang xem cái gì vậy?”
"《 Nàng tiên nhỏ Balala 》!" Tiểu dữu tử giọng sữa đầy khí thế trả lời
Trình Trục: ". . . . . ."
Hắn vừa nghe đến tên này sẽ nghĩ ngay đến cái trào lưu thịnh hành một đoạn thời gian: [vũ nữ vô dưa]. (1)
Hắn liếc mắt ghét bỏ mà nhìn TV một cái, năm phút đồng hồ sau, hắn thế mà ...ngồi xem!
So với đa số phim trong nước thì nội dung tiến triển rất nhanh, tình tiết không lan man. Còn không có quảng cáo giữa chừng, cảnh đánh nhau rất có tâm, hồi hộp, kích thích, hơn nữa không ai có thể bỏ qua cảnh tiên nữ biến thân!
-- Mẹ nó, phim hay !
Một thanh niên cao 1m82, diện mạo, khí chất đúng chuẩn đại ca học đường, cứ như vậy ngồi bên cạnh em gái, thân mật cùng cô bé xem phim.
Ngược lại, bên Giang Vãn Châu âm khí rất nặng không hề có hứng thú với phim hoạt hình, hắn thích xem nhất là thể loại phim bá đạo tổng tài.
"Tôi nghĩ cậu xem thường hoàng tử Noah của chúng ta rồi." Trình Trục khinh bỉ nhìn hắn một cái, cũng tỏ vẻ bản thân đã thích phim hoạt hình này.
Trên thực tế, hắn xem cái gì cũng không quan trọng, chỉ là hắn muốn chơi chung với Tiểu Dữu Tử đáng yêu, còn có thể tạo đề tài chung.